Thế giới này có rất nhiều thiên địa thần thai, tỷ như Lục Linh liền là Hỏa Phượng Thiên Thai, trong truyền thuyết Trung Châu từng xuất hiện qua linh hồn thần thai, trời sinh liền hiểu được tu luyện linh hồn và công kích linh hồn.
Nghe xong Khương Khinh Linh giới thiệu, Lục Ly lắc đầu.
Hắn có thể khẳng định mình không phải linh hồn thần thai, hắn căn bản không hiểu được tu luyện linh hồn, thần niệm sở hữu được tính công kích toàn là nhờ công ấn ký Ngân Long.
Mặc kệ nguyên do gì, có thể xác định một điều chắc chắn … Lục Ly quả thực nắm giữ phương thức công kích linh hồn, hiện tại đã miễn cưỡng tính là một võ giả linh hồn.
Thế giới này có rất nhiều võ giả, ở Trung Châu võ giả Quân Hầu Cảnh nhiều như chó chạy ngoài đường, nhưng võ giả linh hồn lại rất ít.
Ngay như Linh Lung Các, võ giả linh hồn cũng chỉ lác đác mấy người, thực sự tinh thông công kích linh hồn thì chỉ có mỗi Thái Thượng trưởng lão.
Số võ giả linh hồn Lục gia có được cũng không nhiều, chẳng qua Thái Thượng trưởng lão Lục gia bởi vì tu vi linh hồn đặc biệt mạnh, nhờ thế mới nằm trong nhóm võ giả đỉnh phong sừng sững tại Trung Châu.
Bởi vậy có thể thấy địa vị võ giả linh hồn cực cao, Khương Hỗ không phải lừa Lục Ly, nếu Lục Ly gia nhập Linh Lung Các, một vị trí trưởng lão Ngoại đường hoàn toàn nằm trong tầm tay.
Chính bản thân Lục Ly cũng rất hưng phấn, tùy tiện nảy ra ý tưởng, mò mẫm một lúc liền tìm ra được một thủ đoạn công kích hữu hiệu.
Phải biết Khương Lập chính là võ giả Quân Hầu Cảnh, mặc dù chỉ là Quân Hầu Cảnh trung kỳ, nhưng linh hồn người mang họ Khương chắc chắn không kém đi đâu được.
Khương Khinh Linh còn cao hứng hơn cả Lục Ly, giới chỉ trên tay nàng lóe lên quang mang, lấy ra ba chiếc hộp ngọc ném cho Lục Ly, nói:
- Lục Ly, đây là linh dược bồi bổ linh hồn, ngươi vừa mới đột phá Bất Diệt Cảnh, cường độ linh hồn nhất định không đủ, ngươi nhanh luyện hóa ba gốc linh dược này đi.
Chúng có thể giúp linh hồn ngươi đề thăng không ít, ba gốc linh dược này đều là linh dược thất phẩm.
- Linh dược thất phẩm?
Khương Hỗ lặng lẽ nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, khóe miệng thoáng nhếch lên, những vật này hắn đến cả nhìn đều không tư cách nhìn, mỗi gốc đều có giá trị liên thành, có tiền cũng không mua được, thế mà Khương Khinh Linh mí mắt đều không nháy, trực tiếp ném cho Lục Ly.
Lục Ly không chút khách khí thu lấy, hắn biết cường độ linh hồn mình không đủ, vừa rồi mới chỉ tấn công Khương Hỗ một lúc mà đã khiến hắn cảm thấy mỏi mệt, thiếu chút phản phệ bị thương, thật sự là rất cần gia tăng cường độ linh hồn.
- Lục Ly.
Khương Khinh Linh suy nghĩ một lát, sau đó bổ sung nói:
- Có rất nhiều phương thức công kích linh hồn, trước kia ta đọc qua một bản bí thuật, trong đó có rất nhiều giới thiệu về công kích linh hồn.
Tỷ như công kích linh hồn có thể phân tán, từ bốn phương tám hướng xâm nhập Hồn Đàm, còn có hồn lực có thể bao phủ toàn bộ Hồn Đàm kẻ địch, triệt để ngăn cách liên hệ với nhục thân.
Mặt khác hồn lực còn có thể dùng các loại phương thức khác nhau xâm nhập Hồn Đàm, tóm lại chỉ cần tận lực tìm đủ mọi cách dùng hồn lực xâm nhập linh hồn địch nhân, sau đó phá hư hủy hoại linh hồn địch nhân là được, cụ thể thế nào chính ngươi tự đi suy nghĩ, sau khi rời khỏi đây ta sẽ giúp ngươi kiếm được bản bí tịch kia.
Khương Khinh Linh tựa như mở ra cho Lục Ly một cánh cửa dẫn đến thế giới mới, lúc trước hắn mới chỉ hiểu được dung hợp thần niệm thành mũi nhọn đâm xuyên vào.
Lúc này hắn có rất nhiều mạch ý tưởng, mặc kệ bất luận là hình thức nào, chỉ cần có thể xâm nhập Hồn Đàm, phá hư linh hồn địch nhân, liền là công kích linh hồn cường đại.
- Giúp ta hộ pháp, ta trước luyện hóa linh dược!
Lục Ly hành sự rất quả quyết, ngay lập tức ngồi xếp bằng xuống, quay sang dặn dò Khương Khinh Linh một câu:
- Nếu có kẻ địch tới, lập tức đánh thức ta.
Thấy Khương Khinh Linh khẽ gật đầu, Lục Ly lấy ra một chiếc hộp ngọc, mở ra, phát hiện bên trong là một gốc linh thảo bán trong suốt, tán phát ra mùi thơm dụ người.
- Đây là Kỳ Vân Căn, trực tiếp nhai nát nuốt vào là được.
Khương Khinh Linh giải thích nói, Lục Ly cầm lên ném vào trong miệng, thứ này thực ra không cần nhấm nuốt, vào miệng liền tan, tản ra mùi hương thơm ngát, Lục Ly bất giác cảm thấy khoan khoái cả người.
Một dòng nước ấm men theo yết hầu chảy vào trong bụng, Lục Ly không dám phân tâm, lặng lẽ dẫn đường cho dòng khí nóng kia tiến vào trong Hồn Đàm, tăng cường cho linh hồn.
Khương Khinh Linh và Khương Hỗ khoanh chân ngồi xếp bằng ngay bên cạnh, hộ pháp cho Lục Ly.
Linh dược này vô cùng trân quý, nếu luyện hóa chậm trễ, dược lực rất dễ tản mát.
- Khương Hỗ!
Khương Khinh Linh có chút nhàm chán, quan sát Lục Ly mấy lần, một lúc lâu sau mới thấp giọng hỏi Khương Hỗ:
- Ngươi cảm thấy Lục Ly thế nào?
Khương Hỗ nghĩ nghĩ rồi đáp:
- Kỳ tài ngút trời, dù không thức tỉnh huyết mạch cường đại, nhưng cũng đã rất lợi hại.
Nếu không có gì ngoài ý, mười năm sau tuyệt đối có thể giương danh Trung Châu, trở thành một cường giả thiên tài tuyệt thế.
Nghe được Khương Hỗ đánh giá Lục Ly cao như vậy, mắt Khương Khinh Linh cười tít lại thành vầng trăng khuyết, nàng ngây người nhìn Lục Ly một lúc, sau đó mới nghiêm túc thấp giọng nói:
- Khương Hỗ, ngươi cảm thấy Lục Ly làm rể Khương gia chúng ta được không?
Nói xong, sắc mặt Khương Khinh Linh thoáng đỏ hồng, ánh mắt lại sáng rực, phong tình thiếu nữ khiến Khương Hỗ nhìn mà không khỏi ngẩn ngơ.
Trong mắt Khương Hỗ chớp qua một tia đố kỵ, viên minh châu Linh Lung Các này, thanh niên tuấn ngạn Linh Lung Thành nào mà không mơ có được? Khương Hỗ càng là đã thầm mến Khương Khinh Linh rất nhiều năm.
- Ai!
Song hắn cũng rất rõ ràng thân phận bản thân, hắn không xứng với Khương Khinh Linh, cũng tuyệt đối không thể cưới Khương Khinh Linh.
Thế là đành phải giấu đắng chát vào sâu tận đáy lòng, miễn cưỡng cười nói:
- Lục công tử là lương phối, chẳng qua thân phận hắn … tương đối đặc thù.
Hắn là con em Lục gia bị trục xuất khỏi gia tộc, nếu muốn trở thành con rể Khương gia chúng ta, độ khó rất lớn.
Huống hồn tiểu thư còn là thiên kiêu tương lai, khả năng các ngươi kết hợp được với nhau … rất thấp.
- Hừ hừ!
Nghe đến đó sắc mặt Khương Khinh Linh thoáng chuyển lạnh, trong mắt lộ ra sát khí, cười gằn nói:
- Ngươi cũng đã nói ta là thiên kiêu tương lai, nếu chiến lực ta mạnh hơn Khương Vô Ngã thì sao? Đến lúc ấy nếu ai ngăn cản ta, ta liền giết kẻ đó!
Nhìn bộ dạng sát khí đằng đằng của Khương Khinh Linh, nội tâm Khương Hỗ không khỏi kịch chấn, lúc này hắn thậm chí có xung động vung đao chặt chết Lục Ly.
Khương Khinh Linh là hi vọng tương lai của Khương gia, hắn thực sự không muốn nhìn thấy cảnh Khương Khinh Linh vì Lục Ly mà hủy đi chính mình, hủy đi Khương gia.
Cuối cùng Khương Hỗ vẫn không có lá gan đó, một là hắn động thủ chưa chắc đã giết được Lục Ly, ngược lại còn bị phản giết.
Thứ hai là bởi vì hắn không muốn Khương Khinh Linh thương tâm, thứ ba là trong lòng hắn cũng không thể không thừa nhận Lục Ly ưu tú hơn mình, càng thích hợp Khương Khinh Linh hơn mình.
Nói xong câu kia, Khương Khinh Linh liền trầm mặc ngồi đó suy tư.
Khương Hỗ cũng không lên tiếng, mà chỉ tập trung phóng thích thần niệm thăm dò tình hình bốn phía.
Thời gian từ từ trôi qua, Lục Ly luyện hóa Kỳ Vân Căn khá nhanh, chỉ mất chừng hai ba canh giờ đã luyện hóa được bảy tám phần.
Hồn Đàm hắn không có biến hóa gì quá lớn, chỉ là cảm thấy linh hồn càng thêm ngưng luyện.
Đông đông đông!
Lại đi qua nửa canh giờ, từ phía bắc chợt truyền đến một tràng tiếng bước chân rầm rập, Khương Khinh Linh và Khương Hỗ đồng thời mở mắt, ngước nhìn về phương xa.
Nghe một lát mới phát hiện chỉ có sáu tiếng bước chân, mọi người liền cũng không quá để ý, chỉ là sáu tên Man tộc mà thôi.
Lục Ly cũng cảm ứng được, hắn không ngừng lại luyện hóa linh dược, sáu tên Man tộc thì đám người Khương Khinh Linh hoàn toàn đủ sức ứng phó.
- Khương Hỗ, chúng ta đi nghênh chiến, ba người các ngươi ở lại bảo hộ Lục Ly!
Khương Khinh Linh vung tay lên, lưu lại ba tên nữ tử, những người khác dồn dập đứng dậy đi theo Khương Khinh Linh chạy tới nơi xa, chủ động tìm kiếm Man tộc khai chiến.
Phệ Hồn Ma Điệp của Khương Khinh Linh có thể nhẹ nhàng chấn nhiếp Man tộc, công kích từ đám người Khương Hỗ cũng có thể phá tan phòng ngự của Man tộc, sáu tên Man tộc không phải vấn đề gì quá lớn.
- Không đúng!
Nhưng đợi lúc chúng nhân vọt đến, Khương Hỗ lập tức kêu lên, sắc mặt đại biến.
Bởi vì trên lưng sáu tên Man tộc kia rõ ràng quấn lấy một sợi dây leo, ánh mắt đờ đẫn, tựa như cái xác không hồn, nhìn không giống như là Man tộc bình thường.
- Khặc khặc, Nhân tộc, giết!
Một tiếng cười âm trầm vang lên, sau lưng Man tộc đột nhiên toát ra từng cái đầu người nho nhỏ.
Bộ dạng những người này vô cùng xấu xí, trong mắt toàn là vẻ dâm tà ác độc, vừa nhìn liền khiến người cảm thấy buồn nôn, rất là không thoải mái.
- Ma tộc!
Thoáng chốc, Khương Khinh Linh và Khương Hỗ liền kịp hồi thần lại, sáu tên Man tộc này đã bị Ma tộc khống chế, từ số đầu người nhô ra từ sau lưng thì thấy, nhân số Ma tộc không ít, tối thiểu cũng phải hơn hai mươi tên.
- Trốn …
- Khương Khinh Linh không chút do dự, lập tức phóng thích Bản Mệnh Châu bay ngược ra sau, đồng thời hét lớn một tiếng:
- Lục Ly, nhanh tỉnh lại, có Ma tộc!.