Bất Diệt Long Đế


Ân oán giữa Lục Ly với mọi người, Dạ Lạc cũng đoán được vài phần.
Mới đầu Lục Ly chỉ có thù với Lục Toan Lục Nghê, trước kia Dương Hiên Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ đều không quen biết Lục Ly, tự nhiên lấy đâu ra ân oán.
Vốn người chúng nhân muốn giết là Khương Khinh Linh, vì sao phải giết Khương Khinh Linh? Chủ yếu là do Cơ Mộng Điềm giật giây.
Nguyên nhân không cần nói cũng biết, vì danh xưng đệ nhất mỹ nhân Trung Châu.

Hơn nữa Khương gia xuất hiện một thiên kiêu, Linh Lung Các sẽ theo đó đè áp Luân Hồi Cung, trở thành thế lực lớn nhất Trung Châu, khi ấy rất nhiều tài nguyên vốn nằm trong tay Luân Hồi Cung sẽ bị cướp đoạt đi.
Nhân tộc xuất hiện thiên kiêu là chuyện tốt, nếu Nhân tộc đang lúc yếu thế, toàn tộc nhất định sẽ vỗ tay reo mừng, ai nấy đều nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, sợ tên thiên kiêu kia vẫn lạc.
Nhưng giờ thì khác, mấy ngàn năm qua Nhân tộc một mực luôn rất cường thế, ép cho tứ tộc không thở nổi.

Bởi vậy đối với các đại gia tộc mà nói, Nhân tộc xuất hiện thiên kiêu chưa hẳn đã là chuyện tốt, ngược lại còn ảnh hưởng tới lợi ích của các đại gia tộc...
Hơn nữa phong bình về Khương Khinh Linh trước giờ luôn rất không tốt, tính cách quái đản, làm việc không kiêng nể gì, cũng không nể mặt con em mười hai Vương tộc.

Nếu để cho Khương Khinh Linh thuận lợi trưởng thành, sau này bọn họ tất sẽ bị Khương Khinh Linh đè lên đánh, uất ức cả đời.
Cho nên...
Đám người Lục Toan Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Điệp Phi Vũ mới mưu đồ với nhau, Cơ Mộng Điềm cũng đã từng đi tìm Dạ Lạc, ám hiệu qua mấy câu, lại bị Dạ Lạc nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt.
Sau đó mới có chuyện liên quân tứ tộc vây giết Khương Khinh Linh, chỉ là Dạ Lạc không biết đám người Lục Toan làm sao triệu tập được đại quân tứ tộc, điểm này hắn vẫn luôn nghi hoặc.
Đến sau Lục Ly đại phát thần uy, một thân một mình đánh tan đại quân tứ tộc.


Kế hoạch của chúng nhân bị hủy từ trong trứng nước, mưu đồ và nỗ lực bấy lâu cũng hóa thành bong bóng.
Lúc này Khương Ỷ Linh đã ở trong đại bản doanh Nhân tộc, đám người Lục Toan sao dám làm loạn? Nhiều người như vậy nhìn vào, nếu còn đi mưu hại Khương Khinh Linh, sau khi đi ra Khương Thiên Thuận tất sẽ xé xác bọn họ.
Thế là bọn họ đành chuyển dời ánh mắt lên người Lục Ly, Lục Toan lần nữa bố cục, tiêu tốn hơn một tháng mới làm ra đại trận này.

Dạ Lạc trong lúc vô tình phát hiện đám người Cơ Mộng Điềm ở gần đây, thế là bèn lặng lẽ tiềm hành, cùng theo Lục Ly tiến vào.
Sau khi tiến vào hắn không có bất kỳ dị động nào, mãi đến khi nghe được đám người kia đổi trắng thay đen, vu oan hãm hại, hơn nữa còn động thủ với Lục Ly, hắn rốt cục mới không nhịn được.
Ở trong mắt Dạ Lạc, có thù có oán cũng được, muốn làm ra mạng người cũng được, cứ quang minh chính đại quyết chiến một trận.

Chứ đừng có một nhóm xúm lại đặt bẫy chôn giết, lại còn vu hãm hãm hại người ta.
Sâu trong cốt tủy con em mười hai Vương tộc đều có được kiêu ngạo, bọn họ là con em Vương tộc mạnh nhất, hành vi như vậy quả thực khiến Dạ Lạc cảm thấy rất là vô liêm sỉ, mất hết mặt mũi đại gia tộc.
Thế nên hắn đi ra...
Thần sắc đám người Lục Toan không khỏi có chút khó coi, Dạ Lạc là con em mười hai Vương tộc, nếu giết hắn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Nhưng nếu không giết...!Chuyện nơi đây liền sẽ phơi bày ra ngoài ánh sáng, xem ra Dạ Lạc tựa hồ đã hiểu rõ toàn bộ sự tình, nếu hắn đi ra nói lung tung một trận thì sao?
Dương Hiên và Điệp Phi Vũ quay mắt nhìn sang Lục Toan và Cơ Mộng Điềm, Lục Toan và Cơ Mộng Điềm thì lại liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều chớp qua một tia hung tàn.
Lục Toan tiên phát chế nhân, quát khẽ một tiếng nói:
- Ta một mực nghĩ không ra, tại sao Lục Ly lại đi cấu kết dị tộc? Thì ra là còn có đồng đảng, bắt Dạ Lạc và Lục Ly lại, mang về Thí Ma Điện cho Trưởng Lão Đường xử lý, động thủ!
Dạ Lạc xuất hiện khiến thế cục xuất hiện biến số, thực lực Lục Ly lại rất cường đại, Lục Toan đành phải tiên phát chế nhân.


Hắn đầu tiên là phóng ra Thần Khải, Thần Khải của hắn có màu lam, là Thần Khải cấp sáu, đệ nhất công tử Lục gia quả nhiên không chỉ có mỗi danh hão.
Oanh!
Cơ Mộng Điềm cũng lập tức lấy ra bán Thần khí, cành liễu sáng lên lấp lánh, như lợi kiếm xoải ngang mà tới, muốn cuốn lấy Dạ Lạc.
Cùng lúc, Điệp Phi Vũ cắn răng phóng thích áo nghĩa Sinh Mệnh Bản Nguyên, tùy thời chuẩn bị chữa thương cho người mình.

Đồng thời tia sáng màu xanh cũng bao phủ lấy Dạ Lạc và Lục Ly, hút đi sinh mệnh chi lực của bọn họ.
Trên cổ Dương Hiên hiện ra một quỷ ảnh màu đen, tiếp đó trong hư không xuất hiện một hư ảnh lệ quỷ cực lớn, tròng mắt đỏ rực như máu nhìn chằm chằm Lục Ly và Dạ Lạc, tùy thời chuẩn bị nhắm người mà cắn.
Hưu hưu.
Mười mấy tên võ giả sau lưng Dương Hiên Cơ Mộng Điềm Lục Toan cũng đồng loạt tóe bắn mà ra, ai nấy phóng ra huyết mạch thần kỹ và thần thông bí thuật.

Bộ dạng sáng khí đằng đằng kia đâu phải chỉ là muốn bắt sống Lục Ly và Dạ Lạc, rõ ràng muốn chém giết hai người.
- Hừ!
Dạ Lạc đưa tay bắt lấy cự kiếm sau lưng, đột nhiên đánh tới quang tráo màu xanh lam trước mặt.

Hắn biết thực lực Lục Ly rất mạnh, nếu khai chiến, như vậy việc đầu tiên cần phải làm chính là giúp Lục Ly thoát khốn.
- Oanh!
Trên cổ hắn sáng lên một đạo hắc quang, là ấn ký hình một thanh tiểu kiếm.


Hắc quang vừa lấp lánh, từng thanh tiểu kiếm bắn ra, hóa thành vô số tia chớp màu đen vọt tới trước mặt.
- Vạn Kiếm Thí Địch!
Huyết mạch thần kỹ của Dạ Lạc rất khủng bố, vô số tiểu kiếm phá không mà đi, tựa như vạn kiếm tề phát, bao phủ toàn bộ không gian trong hang động.

Chẳng qua những tiểu kiếm này đều tránh ra Lục Ly, tách ra tự động vọt tới hai bên quang tráo.
 
- Oanh!
Cự kiếm trong tay Dạ Lạc cũng ngưng kết ra một đạo kiếm khí thật dài bắn tới quang tráo màu lam, quang tráo rung động kịch liệt.

Tiếp đó, toàn bộ Trận Tâm Thạch dưới đất bất thần nổ tung, trọng lực khủng bố áp trên người Lục Ly tan biến, Lục Ly cũng đã có thể vận chuyển Huyền lực bình thường.
Quang tráo màu xanh này rất nổi danh ở Trung Châu, tên là Khốn Ma Trận.
Nếu Trận Tâm Thạch nhiều thêm chút nữa, thủ pháp bố trí cao minh thêm chút nữa, dù là có Nhân Hoàng cũng bị vây khốn không thoát ra được.

Chẳng qua đại trận này có thể vây khốn người bên trong, song phòng ngự bên ngoài lại không mạnh, rất nhanh liền bị Dạ Lạc nhẹ nhàng phá mở.
- Ha ha ha!
Lục Ly cảm giác được trọng lực biến mất, lập tức đứng dậy, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng cười to, trở tay rút ra trường kiếm sau lưng, quát nói:
- Dạ Lạc huynh, ngươi đứng đấy quan chiến là được rồi, đám yêu ma quỷ quái này cứ để ta!
Rầm rầm rầm!
Mười mấy người tiến tới đều bị vô số tiểu kiếm của Dạ Lạc đánh trúng, những tiểu kiếm kia dồn dập nổ tung, từng người hộc máu bay ngược ra sau.
Quỷ ảnh trên trời cũng va chạm với mấy thanh hắc kiếm, tiếp đó quỷ ảnh dần trở nên suy yếu, sau khi mấy trăm hắc kiếm xuyên qua, quỷ ảnh đã hư nhược đến độ gần như trong suốt.

Dạ Lạc vốn định lần nữa phóng thích huyết mạch thần kỹ, nghe được Lục Ly nói thế...!Hắn lập tức chọn cách lùi ra sau quan chiến.
Đối địch với tứ đại thế lực là hành vi rất không sáng suốt, nếu Lục Ly đã tự tin như thế, hắn liền cứ đứng ngoài theo dõi là được.
Hưu
Cành liễu của Cơ Mộng Điềm quét tới như rắn độc, Lục Ly đã thoát khốn, Cơ Mộng Điềm tự nhiên điều khiển nó chuyển sang tấn công Lục Ly.
- A a!
Lục Ly đứng nguyên bất động, tiện tay đảo qua, quát khẽ nói:
- Tiểu Bạch, cắn đứt cành liễu kia cho ta!
Khôi khôi…
Tiểu Bạch bắn ra từ trong tay áo, hóa thành một đạo bóng trắng vọt tới cành liễu, sau đó há mồm trùng trùng cắn xuống.

Trong miệng nhỏ hiện đầy răng nhọn sắc bén, ẩn ẩn còn có tự phù thần bí lấp lánh, khiến người nhìn không rét mà run.
Răng rắc!
Chúng nhân nghe được một tiếng động vô cùng thanh thúy, sau đó chiếc bình chứa cành liễu sáng bừng lên, rồi tấn tốc trở nên ảm đạm.

Cành liễu đứt mất một đoạn, nửa đoạn còn lại cấp tốc được thu về, lại đã ảm đạm vô quang, rõ ràng là bị tổn hại không nhẹ.
- Cái này?
Tất cả mọi người, bao gồm cả Dạ Lạc đều kinh hãi, bán Thần khí mà cũng có thể bị phá hủy, chẳng lẽ hàm răng con thú nhỏ này là do thần khí đúc nên? Vừa rồi trên răng Tiểu Bạch có tự phù thần bí lấp lánh, không lẽ nó là thần thú?
Lục Ly không có phóng thích công kích linh hồn, cũng không vung chiến đao chặt người, thậm chí không dùng cả phân thân, khóe miệng chớp qua ý cười tàn độc, quát nói:
- Tiểu Bạch, thu hết đám nhãi nhép này vào trong Man Thần Đỉnh, ta muốn dùng thần lôi oanh chúng thành cặn bã!
….


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận