Bất Diệt Long Đế


Thính Vũ Các là một lầu các tương đối nổi tiếng của Liễu gia, là nơi chuyên dùng để chiêu đãi công tử tiểu thư bên ngoài gia tộc.

Có thể tiến vào nơi này phải là con em trực hệ của mấy gia tộc nhị phẩm tại Vũ Lăng thành.
 
Bởi thế xem ra lần này Liễu gia rất coi trọng Lục Ly, bày ra trận thế như vậy, mục đích hết sức rõ ràng, chính là vì mời chào Lục Ly.
 
Sau khi tiến vào Thính Vũ Các, Lục Ly quả thực bị trận thế Liễu Di bày ra dọa nhảy dựng.

Thính Vũ Các tráng lệ, xa hoa vô cùng, Lục Ly xuất thân hèn mọn chưa từng thấy qua lầu các như thế bao giờ, còn tưởng rằng tiến vào Hoàng cung.
 
Thính Vũ Các không lớn, bên trong trái phải xếp đặt năm hoàng kim đài, chính vị còn có hai hoàng kim đài khác.

Trên tất cả hoàng kim trên đài đều chất đầy món ngon mỹ vị, Liễu Di ngồi sau một hoàng kim đài chính vị, chính đang mỉm cười nhìn hắn.
 
Sau hai hàng hoàng kim đài đều ngồi đầy người, nhất luật đều là tiểu thư xinh đẹp, dung mạo cao quý, khí chất bất phàm.

Nhìn qua khiến Lục Ly tưởng là tiến vào hậu cung Hoàng đế, ngồi bên trong chính là ba nghìn mỹ nữ, hoa hết cả mắt.
 
- Tĩnh tâm, tĩnh tâm!
 
Trong đầu Lục Ly mặc niệm hai chữ này, bởi vì khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia của Lục Linh, đối với sắc đẹp hắn có được sức miễn dịch không ít.

Mỹ nữ trong này đều thân phận siêu nhiên, khí chất thoát tục, nhưng so với Lục Linh thì vẫn kém thua một đoạn, Lục Ly lại rất rõ ràng Liễu Di bày ra trận thế này là vì cái gì, làm sao hắn có thể mắc lừa?
 
- Ồ?
 
Mấy vị tiểu thư thấy ánh mắt Lục Ly thoáng chốc đã khôi phục tỉnh táo, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi.

Các tiểu thư xinh đẹp nhất Liễu gia đều có mặt ở đây, các nàng rất tự tin đối với dung mạo bản thân, không ngờ định lực của tên nhà quê đến từ bộ lạc này lại mạnh đến vậy?
 
Khóe miệng Liễu Di hiện lên một tia cười khổ, xem ra mỹ nhân yến hôm nay không mấy hiệu quả, tiểu tử này đúng là cục đá dưới hầm cầu, vừa thối vừa cứng.
 
Lục Ly khẽ khom lưng hành lễ nói:
 
- Lục Ly tham kiến Di tiểu thư, tham kiến chư vị tiểu thư!
 
- Lại đây ngồi đi!
 
Liễu Di vẫn muốn tranh thủ một phen, đứng dậy chỉ vào hoàng kim đài bên người nói.
 
Hôm nay nàng mặc một thân váy dài viền hoa vàng nhạt, bên hông buộc dây lưng hồng phấn, eo nhỏ yểu điệu mê người.

Búi tóc bới lên thật cao, lộ ra cổ ngọc trắng nõn, vành tai óng ánh, còn có xương quai xanh mê người, vũ mị vô cùng.
 
Lúc này sắc trời đã sắp hoàng hôn, ánh nến vàng sẫm chiếu rọi trên khuôn mặt xinh đẹp của Liễu Di, khiến nàng càng lộ thêm mấy phần mị lực.
 
Lục Ly nhìn không chớp mắt, thoáng khẽ gật đầu, sau đó nhanh chân bước tới sau hoàng kim đài.

Còn không ngồi xuống hắn đã cảm giác được mùi thơm xộc mũi, son phấn hồng trần, mỹ nữ vờn quanh, rượu còn chưa uống, Lục Ly đã cảm thấy ngà ngà say.
 
- Chư vị tỷ muội, ta giới thiệu cho các ngươi một người, vị này chính là Lục Ly mà ta từng nói qua, hắn vừa là khách khanh gia tộc chúng ta, đồng thời cũng đã từng cứu mạng ta.
 
Liễu Di khẽ cười bưng chén rượu lên, đảo mắt nhìn một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên thân Lục Ly, nói tiếp:
 
- Lục Ly, đây là các tỷ muội của ta, đều là tiểu thư trực hệ Liễu gia.

Hôm nay các tỷ muội tề tụ một đường, muốn tổ chức yến tiệc để cảm tạ ngươi lần trước cứu mạng.

Tới, chúng ta cùng nhau kính Lục công tử một chén.
 
- Hì hì!
 
- Khanh khách!
 
- Lục công tử, chúng ta kính ngươi một chén, đa tạ ngươi cứu Di tỷ …
 
- Lục công tử thật trẻ tuổi, không ngờ đã là Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, tiền đồ vô lượng a.
 
- …
 
Nguyên một đám tiểu thư dồn dập đứng dậy, thanh âm mềm dịu nghe nhuyễn hết cả xương, đủ loại ánh mắt sùng bái trêu chọc quét tới, khiến nhịp tim Lục Ly bất giác gia tốc.

Hắn cuống quít đứng dậy, bưng chén rượu lên nói:
 
- Đa tạ chư vị tiểu thư, đa tạ Di tiểu thư!
 
Liễu Di nhìn bộ dạng có chút co thúc căng thẳng của Lục Ly, khẽ cười rạng rỡ, bưng chén rượu lên uống một hớp, sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn sang Lục Ly.
 
Lục Ly còn làm thế nào được nữa? Chỉ có thể uống một hớp, các tiểu thư còn lại dồn dập hưởng ứng, bầu không khí bỗng chốc càng thêm náo nhiệt.
 
- Lục công tử, đã sớm nghe qua sự tích về ngươi, hôm nay mới hân hạng được gặp, ta tên Liễu Oanh, ta cũng mời ngươi một chén.
 
- Lục công tử, ngươi không thể hậu này bạc kia được, ta là Liễu Du, ta cũng kính ngươi một chén …
 
- Lục công tử …
 
Liên tiếp bảy tám người liên tục mời rượu, Lục Ly thoáng sửng sốt, các tiểu thư nũng nịu mời rượu, hắn sao có thể không uống? Nhưng uống như vậy sao mà tránh được xảy ra chuyện.
 
Vạn nhất uống say, tiểu thư Liễu gia nào đó cường hành muốn phát sinh quan hệ với hắn, vậy hắn dù không gia nhập Liễu gia cũng không được
 
Lại uống mấy chén, Lục Ly thấy người mời rượu vẫn nườm nượp không ngừng, dứt khoát liền trực tiếp đứng dậy nói:
 
- Di tiểu thư, chư vị tiểu thư, Lục Ly tửu lực không được, không thể uống với từng người.

Ta bồi tội một mình uống một chén, tiệc hôm nay dừng lại ở đây, ta còn có việc, ngày khác trò chuyện tiếp.
 
Lục Ly uống nuốt một chén, sau đó trực tiếp co cẳng muốn đi, ý cười trên mặt Liễu Di thoáng cứng lại, ánh mắt khẽ chuyển, nếu cứ tiếp tục thế này, trận thế hôm nay xem như toi công.
 
Nàng vội đứng lên nói:
 
- Lục Ly ngươi chờ chút, ta còn có chính sự muốn tìm ngươi.

Thế này đi, chúng ta ra hậu viện nói chuyện.
 
Từ sau khi Lục Ly tiến vào, Liễu Di một mực quan sát hắn, phát hiện ánh mắt hắn không dừng lại trên thân vị tiểu thư nào quá ba giây.

Điều này nói rõ hôm nay mười vị tiểu thư Liễu gia tới này, Lục Ly không nhìn trúng một ai, có tiếp tục cũng chẳng nghĩa lý gì, sẽ chỉ khiến tâm thái phòng bị của Lục Ly càng lúc càng lớn.
 
Lục Ly quay đầu nhìn Liễu Di một cái, thấy được vẻ khẩn cầu trong mắt nàng, trong lòng mềm nhũn gật đầu nói:
 
- Được rồi, chư vị tiểu thư chầm chậm uống, Lục Ly cáo lỗi trước.
 
Liễu Di lắc eo đi đến hành lang bên cạnh, Lục Ly theo sát ngay sau, đợi hai người rời đi nụ cười trên mặt đám tiểu thư lập tức cứng lại.
 
- Hừ!
 
Một vị tiểu thư trùng trùng hừ một tiếng, nện mạnh chén rượu xuống nói:
 
- Tên nhà quê này là cái thá gì? Không ngờ gia tộc lại khiến chúng ta không tiếc đại giá nắm xuống hắn?
 
- Đúng đấy, không biết tốt xấu!
 
Một vị tiểu thư khác lạnh lùng nói:
 
- Thật tưởng mình là công tử nào đó chắc? Một tên nhà quê đi ra từ bộ lạc, chúng ta đã nể mặt, không ngờ còn tự cao tự đại, cái thứ gì đâu …
 
- Đừng nói nữa!
 
Một vị tiểu thư khác làm động tác cấm thanh, khoát tay nói:
 
- Mọi người giải tán đi, hắn chướng mắt chúng ta mới càng tốt, chúng ta cũng đâu vừa mắt với hắn.

Nếu thật bị hắn nhìn trúng, không chừng gia tộc sẽ cường hành bắt chúng ta hạ giá …
 
Nghe đến đó, đại bộ phận tiểu thư lập tức biến sắc, dồn dập đứng dậy rời đi, Thính Vũ Các mới vừa rồi còn náo nhiệt dị thường, bỗng chốc đã người đi lầu không.
 
Lục Ly theo gót Liễu Di tới một đình nhỏ trong hoa viên hậu viện, trên bàn đá giữa đình sớm đã bày sẵn thịt rượu, một tên thị nữ đứng chờ ở bên, Lục Ly thấy vậy liền cười khổ nói:
 
- Còn uống nữa à?
 
Liễu Di tự tay rót cho Lục Ly một chén rượu đầy, nói:
 
- Ngươi không muốn uống, ta không miễn cưỡng ngươi, ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, thế nào?
 
Lục Ly vẫn cười khổ nói:
 
- Thật không thể uống, uống nữa sẽ xảy ra chuyện.
 
Liễu Di phất tay để thị nữ lui ra, trực tiếp ngồi xuống, nhìn vào Lục Ly nói:
 
- Xảy ra chuyện? Ngươi sợ xảy ra chuyện gì? Ngươi sợ uống say, chúng ta sẽ làm càn? Ha ha, tiểu thư Liễu gia chúng ta còn chưa mức bất kham như thế.
 
Nói đến hai chữ “làm càn”, trên mặt Liễu Di chớp qua một tia ửng đỏ, hai chữ này rõ ràng có thâm ý.

Mặt Lục Ly cũng đỏ lên, lúng túng nói:
 
- Di tiểu thư nghĩ nhiều, Lục Ly không có ý đó.
 
- Vậy uống hay không?
 
Liễu Di trừng mắt, giận nói:
 
- Ta uống một chén, ngươi uống nửa chén, ngươi thanh niên trai tráng, còn sợ nữ tử yếu mềm như ta?
 
Cảnh này chỉ cần là nam nhân đều không thể nhịn, Lục Ly bị chọc giận, cắn răng nói:
 
- Tới đi, ngươi muốn uống ta liền bồi ngươi uống, chúng ta không say không về.
 
Lục Ly bưng chén rượu lên liền một hơi cạn sạch, không hề chỉ uống nửa chén.

Hôm nay hắn lại muốn nhìn xem, rốt cuộc Liễu Di muốn giở trò gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui