Bất Diệt Long Đế


Thời gian trôi đi từng chút từng chút, thoáng chốc đã hơn nửa canh giờ.
 
Huyền lực trong giao điểm giữa mạch Xung mà mạch Nhâm nơi bụng Lục Ly càng lúc càng nhiều, lúc này không gian lớn bằng nắm tay đã phình to đến bằng cả bàn tay, nếu không phải có năng lượng vô hình truyền tới từ trong răng thú, phỏng chừng giờ đây Lục Ly đã đau đến chết ngất.
 
Lục Ly triệu tập toàn bộ Huyền lực trong thân thể về hết chỗ này, những Huyền lực kia chia thành vô số đạo, như Bát Quái Âm Dương Ngư phân thành hai hướng xoay tròn vòng quanh, nối tiếp nhau hết sức chỉnh tể, hơn nữa tốc độ du tẩu còn càng lúc càng nhanh.
 
- Nhất định phải thành công, nhất định phải thành công, răng thú cố kiên trì thêm một lát!
 
Lục Ly lòng nóng như lửa đốt, giờ là thời khắc then chốt nhất, Huyền lực đã xoay tròn ngoài tầm không chế, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Điều này chứng tỏ luồng khí xoáy sắp ngưng tụ thành công, một khi luồng khí xoáy định hình, Thần Hải liền sẽ ổn định, đồng nghĩa hắn đã đột phá Thần Hải Cảnh.
 
Nửa nén hương sau, răng thú đột nhiên đình chỉ phát sáng, năng lượng vô hình trong cơ thể Lục Ly chậm rãi tan biến.

Hắn hoảng sợ vạn phần, bởi vì hắn đã bắt đầu cảm giác được rõ dần đau nhức kịch liệt truyền ra trong người, thậm chí thống khổ còn tăng dần với tốc độ khủng bố.
 
- Kiên trì, kiên trì, a … ta phải kiên trì!
 
Lục Ly gầm thét trong lòng, hoàn toàn không quản thống khổ trong người, tâm thần lặng lẽ tập trung nơi luồng khí xoáy, giữ cho luồng khí xoáy không sụp đổ.
 
Lúc này hắn đang vô cùng nguy hiểm, nếu còn tiếp tục kiên trì, lập tức liền sẽ ngất đi.

Một khi hôn mê, không người khống chế Huyền lực trong khí xoáy, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, kết cục sẽ là thịt nát xương tan.
 
Nhưng nếu giờ hắn khống chế Huyền lực dừng lại, công sức trước đó sẽ đổ sông đổ biển, hết thảy cố gắng đều tan thành bọt nước, lần ngưng tụ Thần Hải này  cũng sẽ thất bại.
 
Trong đầu hắn chớp qua một ý niệm, trong lòng không ngừng cân nhắc, nghĩ xem rốt cuộc nên lựa chọn thế nào.

Đau đớn trong người càng lúc càng lợi hại, rốt cục hắn hạ quyết tâm.
 
Tròng mắt trợn trừng, lấy tốc độ nhanh nhất ném viên đan dược chữa thương còn lại vào trong miệng, sau đó hắn nhắm nghiền mắt lại, ngã trên đất ngất đi.
 
Hắn chọn cách đánh cược một lần, đặt niềm tin vào răng thú.
 
Huyền lực trong khí xoáy đang tự hành vận chuyển, chỉ cần thân thể không ra vấn đề, luồng khí xoáy sẽ tiếp tục vận chuyển, sau đó ngưng kết thành công, khai mở Thần Hải, đột phá Thần Hải Cảnh.
 
Đan dược chữa thương nhập thể, răng thú phát sáng, qua đó ổn định thương thế, ngăn ngừa thân thể xảy ra vấn đề.

Chỉ cần thân thể không vấn đề, sau cùng khí xoáy sẽ ngưng tụ thành công.
 
Đương nhiên …
 
Đấy chỉ là phỏng đoán của riêng Lục Ly, vạn nhất xảy ra vấn đề, hắn sẽ thành vạn kiếp bất phục, bị Huyền lực bạo loạn nổ thành một đống thịt nát.
 
Gần đây, chỉ riêng tu luyện Bôn Lôi Huyền Kỹ và ngưng tụ Thần Hải, Lục Ly đã tiêu tốn khoảng chừng hai mươi ngày.

Hắn hoàn toàn không biết thế cục bên ngoài, vạn nhất tranh đoạt ở Hàn Băng Thâm Uyên đã có kết quả, giữa Liễu gia và Triệu gia sắp bùng nổ đại chiến ...
 
Triệu gia hận hắn tận xương, hắn nhất định sẽ có tên trong danh sách tất phải giết, bởi thế thời gian dành cho hắn không quá nhiều.

Hắn phải mau chóng đề thăng chiến lực, để tiện bảo hộ chính mình, bao hộ tỷ tỷ trong đại chiến sắp diễn ra.
 
Bởi thế, hắn chỉ có thể đánh cược một lần, thứ đặt cược chính là mạng sống bản thân!
 
Lục Ly cược thắng, sau khi đan dược chữa thương nhập thể, răng thú bắt đầu sáng lên.
 
Lúc thân thể hắn sắp không chịu đựng nổi, từ trong răng thú một luồng năng lượng vô hình tiến vào, giúp thân thể hắn giữ vững ổn định.

Giúp Huyền lực trong giao điểm mạch Nhâm và mạch Xung tiếp tục vận chuyển dựa theo quỹ tích ban đầu, không phát sinh nhiễu loạn.
 
Huyền lực vận chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng dung hợp lại, trước sau nối liền, ngưng tụ thành một luồng khí xoáy xoay tròn.
 
Một canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy dần chậm lại, hai canh giờ sau, tốc độ chuyển động của luồng khí xoáy chậm đến cực điểm, không gian giao điểm hai dải kinh mạch phát sinh biến hóa, kinh mạch bốn phía trở nên kiên cố mà co dãn, quan trọng nhất chính là không phát sinh bắn ngược mà đã triệt để thành hình.
 
Thần Hải đại thành!
 
Đoạn thời gian này Lục Linh đi qua một lần, nhưng không biết vừa rồi Lục Ly đã trải qua nguy cơ sinh tử, chỉ tưởng hắn quá mức mệt mỏi mới ngủ thiếp đi.
 
Ba canh giờ sau, đã là nửa đêm, Lục Ly mới từ từ tỉnh lại, hắn mở mắt ra, nhìn gian phòng đen nhánh, nghe rõ tiếng tim đập của bản thân.

Hắn ngây người thoáng chốc, rốt cục tỉnh táo lại, sau đó đột nhiên ngồi dậy.
 
- Thành công, ta đã thành công!
 
Lục Ly nhập định nội thị một lần, lập tức mừng rỡ như điên, hắn đứng dậy lao vút ra ngoài, kết quả đụng vào tường một cái.

Hắn vốn định báo tin tốt cho Lục Linh, lúc này mới phát hiện đêm đã khuya.
 
- Thành công, ta cược thắng!
 
Lục Ly quay trở lại, hưng phấn đi tới đi lui trong phòng, gian phòng mờ tối, mấy lần Lục Ly thiếu chút trượt chân.

Cứ thế đi lại trong phòng suốt ba nén hương, tâm tình kích động mới dần lắng xuống.
 
- Tu luyện thử xem!
 
Lục Ly ngồi xuống tu luyện Huyền lực, muốn chứng thực xem phải chăng đã đến Thần Hải Cảnh.

Hắn vận chuyển Chiến Thần Đồ Lục, trong kinh mạch lập tức tuôn ra từng sợi Huyền lực, Lục Ly vận chuyển những Huyền lực này tới Thần Hải, nháy mắt mấy sợi Huyền lực dung nhập vào trong khí xoáy.
 
Lục Ly lại thử triệu tập Huyền lực ra từ trong Thần Hải, luồng khí xoáy bỗng chốc gia tốc chuyển động, từng sợi Huyền lực từ trong khí xoáy tách rời vọt vào trong kinh mạch.
 
- Được rồi!
 
Lục Ly xác định chắc chắn mình đã ngưng tụ Thần Hải thành công, đồng thời Huyền lực trong khí xoáy ngưng luyện hơn rất nhiều so với Huyền lực hắn tu luyện ra, hắn quả thực đã bước vào Thần Hải Cảnh.
 
- Tu luyện tiếp!
 
Luồng khí xoáy vừa mới hình thành, cảnh giới mới vừa đột phá, cần thời gian củng cố ổn định.

Lục Ly tu luyện Huyền lực càng nhiều, luồng khí xoáy sẽ càng ổn định, Thần Hải sẽ không sụp đổ.
 
Đêm đó hắn không ngủ, một mực tu luyện tới hừng đông, chờ hừng đông Lục Linh rời giường đi ra hắn mới ngừng tu luyện.
 
Ông!
 
Khoảnh khắc Lục Ly mở mắt ra, trên người hắn bất giác nhiều thêm một tia khí chất khác thường, tự tin trong mắt cũng tăng nhiều, trên mặt đầy vẻ phấn chấn.

Mắt đẹp Lục Linh thoáng trợn to, trầm giọng hỏi:
 
- Đệ đệ, ngươi ngưng kết thành công?
 
Lục Ly nhếch môi cười khẽ, gật đầu nói:
 
- Tỷ tỷ, ta thành công, ta đã là võ giả Thần Hải Cảnh.
 
- Không tệ!
 
Trên mặt Lục Linh hiện lên ý cười xán lạn, tựa như hoa tươi nở rộ, nàng tự hào nói:
 
- Con cháu Lục gia chúng ta luôn là ưu tú như thế, Lục Ly ngươi không khiến phụ thân mất mặt, tỷ tỷ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì ngươi.
 
Lục Ly có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, cũng không giấu diếm, cầm răng thú lên nói:
 
- Lần này chủ yếu là dựa vào răng thú, nếu không nhờ răng thú, phỏng chừng trong thời gian ngắn ta không cách nào đột phá.
 
- Ừm, đây đích xác là dị bảo, ngươi phải cẩn thận cất kỹ, đừng cho người khác biết.
 
Lục Linh khẽ gật đầu, lại cũng không hỏi nhiều, bởi vì nàng què chân, kinh mạch đứt mất một đoạn, không cách nào tu luyện, đối với chuyện tu luyện cũng không mấy hứng thú.
 
Nàng đột nhiên nhớ ra một chuyện, nói:
 
- Tranh đoạt Thú Hoàng ở Hàn Băng Thâm Uyên hẳn là sắp kết thúc, ngươi phải có chuẩn bị tâm lý trước!
 
- Rốt cục sắp kết thúc rồi ư?
 
Tâm tình đang vui sướng của Lục Ly bỗng chốc chuyển thành trầm trọng, hắn hỏi lại:
 
- Tỷ tỷ, ngươi không bước ra cửa nửa bước, làm sao thăm dò tin tức?
 
Lục Linh giải thích nói:
 
- Mấy ngày ngay ngươi bế quan tu luyện nên không biết, phương nam lại tới mười mấy chiếc phi thuyền thiết giáp và chiến xa thượng cổ.

Ta nghe Thành thẩm nói, những thứ đó đều là của siêu cấp gia tộc Thanh Châu.

Cường giả gia tộc siêu cấp đã tới, như vậy Thú Hoàng kia khẳng định không sống được quá lâu, một khi Thú Hoàng bị giết, Vũ Lăng thành liền sẽ loạn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui