Đứng ở trước cung điện mô phỏng cung Versailles nghênh đón Thạch Thiên có ước chừng hơn hai mươi người, đa phần là đệ tử của tòa thành Thiên Thạch, chỉ có ba quan quân mặc quân trang là Thạch Thiên chưa từng thấy, chủ nhân Aspdin của đảo Crue này cũng ở trong đó. Mọi người đi vào phòng khách, trong phòng phú lệ đường hoàng, ung dung cao quý, bốn vách tường trang sức điêu khắc hết sức trân quý cùng các bức tranh, phối với các đồ đạc theo phong cách châu Âu trong nhà, cũng có thể nhìn ra Aspdin quả thật đã hao phí tâm huyết rất lớn.Kim Hinh vẫn đang kích động khó có thể điều chỉnh, cả người ở trong lòng Thạch Thiên vừa khóc vừa cười, khiến cho Thạch Lệ cùng những người khác đều đều bước chậm lại, ở xa xa đi theo phía sau bọn họ, không dám quấy rầy.Thạch Thiên quay đầu lại nói: "Đừng đi theo, có chuyện gì để lát nữa nói. Đúng rồi, tìm cho Helen một chỗ nghỉ ngơi." : Kim Hinh nghe được Thạch Thiên nói ra tên người phụ nữ khác, lúc này mới phân tâm ở trong đám người tìm kiếm Helen này. Trong đám người trừ Thạch Lệ thì cũng chỉ có Helen là nữ, Kim Hinh rất nhanh tìm ra nàng ta, đợi sau khi thấy rõ dung mạo thì thấy người này cùng tổng thống Mỹ rất giống, không thể tin được thì thầm bên tai Thạch Thiên nói: "Nàng… nàng ta có phải Helen tổng thống Mỹ không?"Helen còn đang do dự, không đợi Thạch Thiên giới thiệu, trực tiếp đi lên trước nói: "Kim Hinh tiểu thử, tôi đại biểu cho quốc gia đối với những gì cô gặp tại Mỹ có lời xin lỗi".Kim Hinh vội vàng từ trong lòng Thạch Thiên nhảy xuống, giật mình nói: "Cô thật sự là Helen tổng thống Mỹ?"Helen mỉm cười gật đầu, vươn tay nói: "Đúng vậy". Kim Hinh nắm chặt tay Helen ngạc nhiên nói: "Cái này… cái này rất ngoài ý muốn, cô biết không, cô là thần tượng duy nhất của tôi, cô là sự kiêu ngạo của tất cả phụ nữ chúng ta"Tại chính đàn phụ nữ luôn bị lâm vào thế yếu, Helen có thể trở thành tổng thống của cường quốc đệ nhất, hiển nhiên đã cơ hồ được tất cả phụ nữ sùng bái. Helen hiển nhiên thường xuyên nghe loại ca ngợi này, bởi vậy Kim Hinh biểu hiện nhiệt tình cũng không làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn. Bất quá Kim Hinh là nhân vật mấu chốt của chuyện lần này, Helen thấy đối với mình có hảo cảm cũng hết sức mừng rỡ, hy vọng có thể thông qua giao tiếp với nàng ta để hóa giải việc này, tránh cho tình thế phát triển theo xu hướng ác hóa, mỉm cười nói: "Cảm ơn, nhưng hiện tại làm cho tất cả phụ nữ hâm mộ nhất lại là Kim Hinh tiểu thư".Kim Hinh lau nước mắt, thâm tình liếc nhìn Thạch Thiên. Nàng bị giam cũng không biết bên ngoài có chuyện xảy ra, sau khi được thả mới biết được Thạch Thiên vì cứu nàng đã đem nước Mỹ quậy đến long trời lở đất, mà nàng đã được tất cả phụ nữ trên mạng và tạp chí bầu thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới, thậm chí có người đem chuyện của Thạch Thiên cùng nàng gọi là thần thoại tình yêu kinh thiên động địa nhất, cảm động nhất trong cả ngàn năm qua.Kinh qua nhiều năm trong giới giải trí đã sớm làm cho Kim Hinh đối với phương diện này có chút lãnh đạm, mặc dù nội tâm rất yêu Thạch Thiên, nhưng cũng không hy vọng xa vời được Thạch Thiên yêu, nàng chỉ hy vọng có thể ở bên cạnh Thạch Thiên nhiều một chút, đừng để cho đoạn diễm ngộ tiêu hồn này biến mất quá nhanh. Kim Hinh bị giam trong mấy ngày nay cũng không rõ Thạch Thiên vì nàng mà sốt ruột hay không, cũng nghĩ Thạch Thiên có thể bởi vì án này mà xem thường nàng hay không. Lại không nghĩ tới Thạch Thiên lại giận dữ như vậy, vì cứu nàng mà đem cả nước Mỹ quậy đến chó gà không yên. Cho dù không có bình luận này, Kim Hinh cũng sẽ cảm thấy mình là người phụ nữ hành phúc nhất trên thế giới, bất quá đồng thời cũng vì an nguy của Thạch Thiên mà lo lắng. Bởi vậy chứng kiến khi Thạch Thiên trở về mới có thể kích động như thế, không nhịn được mà vừa khóc vừa cười.Helen hỏi tiếp: "Kim Hinh tiểu thư, cô có chấp nhận lời xin lỗi của tôi không?"Kim Hinh lúc này mới nhớ tới Helen mới vừa rồi hình như đã xin lỗi mình, nàng vốn chính là một cô gái khôn khéo, mới vừa rồi bởi vì quá kích động nên mới thất thố, không nghĩ tới Helen tại sao gặp mình lại xin lỗi, lúc này thấy Helen có nhắc tới, không khỏi ngẩn ra, hỏi ngược lại: "Cô tại sao lại xin lỗi tôi? Chẳng lẽ… cô biết án của ta là bị người vu oan hãm hại? Hơn nữa hãm hại tôi chính là chính phủ Mỹ có phải không?"Thật ra Kim Hinh vào ngày đầu tiên bị giam đã cảm thấy không bình thường. Nơi giam giữ nàng căn bản không phải là nhà giam bình thường, mà là bị đưa đến một tòa nhà cực kỳ hẻo lánh, bốn phía đều là rừng rậm, mỗi ngày có hơn hai mươi người 24/24 trông coi ở chung quanh. Tuy nhiên Kim Hinh cho tới bây giờ chưa từng ngồi nhà lao, nhưng cũng đoán được nguyên nhân mình bị bắt khẳng định không phải là do một bình thuốc cấm nho nhỏ, nàng thậm chí có chút hoài nghi là một đại nhân vật nào đó coi trọng mình, bởi vậy cấu kết với cảnh sát phi trường bí mật đem mình bắt cóc, bởi vì trừ không có tự do ra, cuộc sống tại nơi này thật ra không một chút gian khổ nào, hoàn cảnh cùng đồ ăn cũng không tệ, sau khi được thả Kim Hinh mới biết án của mình được chuyển giao cho Tòa án Los Angeles, hiển nhiên lập tức bác bỏ hoài nghi kia, mà đám người Braid cũng không nói rõ nguyên nhân chi tiết với nàng, giờ phút này Helen đột nhiên hướng tới nàng xin lỗi, nàng mới mơ hồ đoán được hãm hại mình đúng là chính phủ Mỹ, đồng thời cho rằng Helen sở dĩ xin lỗi mình là bị Thạch Thiên bức, thiện cảm đối với Helen nhất thời giảm đi, vẻ ngưỡng mộ dần dần thay bằng ánh mắt sắc bén, tràn ngập chất vấn.Helen biết Kim Hinh sớm muộn sẽ biết chân tướng, không muốn giấu diếm đối với nàng, cắn răng gật đầu nói: "Án của cô quả thật cùng với một ngành của chính phủ chúng tôi có liên quan, tôi sau đó mới hiểu rõ chân tương, hy vọng cô có thể tiếp nhận lời xin lỗi của chúng tôi, cho tất cả chuyện này trở thành quá khứ".Kim Hinh nghiêm mặt nói: "Nếu hiện tại các người biết tôi vô tội, tại sao còn phải tiến hành thẩm phán với tôi?"Helen giải thích: "Tôi hy vọng vó thể thông qua trình tự pháp luật bình thường trả lại sự trong sạch cho cô, điều này đối với cả hai bên đều có lơi…"Kim Hinh lắc đầu nói: "Tôi không phải hiểu pháp luật lắm, nhưng tôi biết cho dù các người phản tôi vô tội, vậy bất quá chỉ nói chứng cứ không đủ, cũng không thể làm cho tất cả mọi người tin tưởng tôi vô tội. Các người nếu như thật muốn trả loại trong sạch, thì nên đem sự thật ra công chúng, đem người hãm hại ra pháp luật… Xin lỗi, tôi tạm thời không thấy lời xin lỗi của cô có bất cứ thành ý gì, tôi không thể tiếp nhận, bất quá tôi cũng không để ý lần tao ngộ này là bất công…" Vừa nói vừa đem ánh mắt dời về phía Thạch Thiên, thản nhiên cười, thâm tình nói: "Thật ra, tôi rất cảm kích các người đã cho tôi một lần kinh nghiệm khó quên này!"Thạch Thiên cũng bị chân tình trong ánh mắt Kim Hinh mà cảm động lây, đem nàng kéo vào trong lòng cười nói: "Đừng làm khó dễ nàng ta, nàng ta hiện tại tự thân cũng khó bảo toàn, nào quản được sự trong sạch của em. Phòng của em ở nơi nào? Mau dẫn lão tử tới".Kim Hinh nhất thời đem Helen vứt lên chín tầng mây, đỏ mặt tựa vào trên người Thạch Thiên, cắn môi ngượng ngùng nói: "Ở trên lầu… còn có một cái giường rất lớn…"