Bát Gia Tái Thế


Chương 1039
“Phải…”
Triệu Phong kìm nén nỗi sợ hãi, nhanh chóng trả lời, lắp bắp kể lại tất cả mọi chuyện, nhất cử nhất động của Chương Hằng, cực kỳ chi tiết, không dám giấu giếm chút gì, so với thái độ lần đầu gặp Trần Đức hoàn toàn trái ngược.

Trong suốt quá trình Triệu Phong kể lại mọi chuyện, có không ít người định thần lại, sực tỉnh lại, nhưng từ đầu đến cuối không có ai dám lên tiếng chen vào.

Người nào người nấy cũng chỉ muốn yên tĩnh làm một người vô hình, không bị Trần Đức phát hiện, trong lòng không ngừng lẩm bẩm mấy câu “không nhìn thấy mình”.

“Chương Hằng sao?”
Trần Đức cau mày, không ngờ tên đó lại thực sự dám dẫn người đến báo thù, còn dám ép Lục Thư Tuyết trở thành người phụ nữ của hắn ta?
Trần Đức không nói nhiều, hỏi Triệu Phong đường đến nhà họ Lục, sau đó liền rời đi.

Chuyện của nhà họ Lục, anh đã từng hứa với Lục Thư Tuyết, cho nên nhất định phải quản!
Huống hồ, với tính cách của Chương Hằng, nếu biết anh vẫn còn sống thì chắc chắn hắn ta sẽ truy sát anh.


Nếu đã thế, không bằng anh đi dập tắt ý định của đối phương trước.

Nhìn theo bóng lưng rời đi của Trần Đức, Triệu Phong và những người khác không ngừng thở phào nhẹ nhõm.

Nguy hiểm quá!
Cuối cùng cũng đi rồi!
May mà Trần Đức không báo thù, không có người nào có mặt ở đây là không toát mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng.

“Đúng rồi”.

Đột nhiên, đúng lúc này, Trần Đức vốn sắp rời đi, bỗng nhiên dừng lại.

Triệu Phong vừa mới thở phào nhẹ nhõm, thấy vậy cả người run bần bật, chỉ cảm thấy thân dưới có cảm giác âm ấm, ươn ướt.


Ngay sau đó, một mùi nước tiểu bay xộc vào mũi của mọi người.

Triệu Phong…sợ đến nỗi tè cả quần!
Triệu Phong rất hoảng, rất sợ hãi, hắn ta là người hoảng loạn nhất trong đám người này, hắn ta nói xấu Trần Bát Hoang quá nhiều, luôn miệng mắng Trần Bát Hoang là rác rưởi…
Thế nên hắn ta cực kỳ sợ Trần Đức sẽ báo thù.

Lúc Trần Đức chuẩn bị rời đi, hắn ta vô cùng vui mừng, tâm trạng thả lỏng hơn rất nhiều, nhưng đối phương lại đột nhiên dừng lại khiến hắn ta bất giác không kiềm chế được!
Hắn ta cũng không muốn, nhưng lại nhịn không được!
Dòng nước đó không ngừng chảy xuống đất tí ta tí tách, bầu không khí cực kỳ ngượng ngùng, sắc mặt của Triệu Phong trở nên đỏ bừng, xấu hổ cùng cực.

Nhưng, không ai cười nhạo hắn ta.

Bởi vì, tất cả mọi người đều rất sợ hãi, ánh mắt của bọn họ đều đang đổ dồn trên người Trần Đức.

Lúc này, đừng nói Triệu Phong sợ đến nỗi tè ra quần, cho dù hắn ta có sợ đến nỗi đại tiện cả quần thì cũng không ai chửi hắn ta.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận