Bất Hủ Phàm Nhân

Mạc Vô Kỵ làm gì có tâm tình quản tới con Tu hú ba mắt giá họa cho hắn, hắn thậm chí không có tâm tình đi quản Sư tử lông đen nhào tới.

Trái cây bị hắn nuốt vào, sau đó tiên linh khí tức quá mức điên cuồng cuồng bạo, để cho hắn cấp thiết muốn đem những thứ tiên linh khí tức này tán ra. Thế nhưng là những thứ khí tức này tại trong cơ thể hắn thật giống như trâu điên chạy loạn vậy, Mạc Vô Kỵ thi triển ra cả người thủ đoạn cuốn lên lấy những thứ này tiên linh lực, sau đó kéo theo những lực lượng này lần nữa đánh về phía hàng rào ngăn cách Thiên Tiên.

- Ầm!

Chỉ một lần, gông cùm xiềng xích của tu vi Mạc Vô Kỵ liền đung đưa kịch liệt hẳn lên, cũng trong lúc đó, bầu trời đột nhiên nảy ra tiếng sấm, theo hơn mười đạo lôi hồ nhi lớn bằng cánh tay liền giáng xuống.

Sư tử lông đen nhào về phía Mạc Vô Kỵ bị loại này kinh khủng lôi kiếp dọa sợ, nhanh chóng lui ra phía sau. Dù cho nó là tương đương với Thiên Tiên hậu kỳ tu vi, cũng không dám chống đỡ cùng loại lôi kiếp này. Làm một yêu thú, nó càng là không dám đụng vào loại này kinh khủng lôi kiếp.

- Ca ca rắc rắc!

Hơn mười đạo sấm sét lôi kiếp liên tiếp đánh vào trên người Mạc Vô Kỵ, toàn thân Mạc Vô Kỵ da thịt nổ tung, bộ xương ngay lập tức gãy lìa.

Mạc Vô Kỵ trong lòng kinh hãi không dứt, cho tới nay hắn đều có thể hấp thu lôi nguyên, thế nhưng là lần này lôi kiếp cư nhiên nhanh chóng kinh khủng như vậy, thậm chí không đợi hắn hấp thu bao nhiêu lôi nguyên, đã làm cho hắn bị thương nặng, đây là đợt lôi kiếp thứ nhất a.

Tu luyện tới Địa Tiên viên mãn, Mạc Vô Kỵ cũng trải qua nhiều lần lôi kiếp. Hắn chưa hề trải qua loại lôi kiếp này, tới quá nhanh, hơn nữa uy lực quá mạnh mẽ.

Xa xa con Sư tử lông đen quan sát Mạc Vô Kỵ lôi kiếp, thấy hơn mười đạo kinh khủng lôi kiếp đánh vào trên người Mạc Vô Kỵ, lại đem Mạc Vô Kỵ đánh cho toàn thân huyết vụ bay ngang, cư nhiên không có đánh ngã tu sĩ độ kiếp. Điều này làm cho Sư tử lông đen trong lòng hốt hoảng, nó cẩn thận lui ra phía sau, khi rời khỏi khoảng cách nhất định sau đó, lập tức xoay người nhanh chóng vọt vào trong chỗ sâu Ngũ Liên Sơn.


Ở trong mắt nó, Mạc Vô Kỵ không phải là kẻ nó có thể chọc. Bằng loại này lôi kiếp nó căn bản không chịu nổi, cũng đủ để nói rõ Mạc Vô Kỵ lợi hại hơn so với nó. Một khi Mạc Vô Kỵ đánh về phía nó bên này, thế tất yếu lại đem nó cuốn vào bên trong lôi kiếp. Huống chi, tiên linh quả đã bị Mạc Vô Kỵ ăn hết, nó ở lại chỗ này làm gì?

Nghĩ tới những thứ này nguy hiểm, Sư tử lông đen đâu còn dám tiếp tục lưu lại xem Mạc Vô Kỵ độ kiếp?

- Răng rắc!

Thiên Tiên gông cùm xiềng xích một đạo khe nứt rất nhỏ bị Mạc Vô Kỵ đánh vỡ ra, không đợi Mạc Vô Kỵ bắt đầu chữa thương, đã có hơn mười đạo cướp lôi phô thiên cái địa ầm xuống.

Lần này Mạc Vô Kỵ so với lần đầu tiên có chút chuẩn bị, hơn mười đạo Lôi Võng được Mạc Vô Kỵ tung ra ngoài, tuy Lôi Võng này cũng không thể hoàn toàn ngăn trở kinh khủng lôi kiếp, lại làm cho Mạc Vô Kỵ thoáng hòa hoãn một chút. Hắn vừa mới lấy ra vài viên thuốc nuốt vào, lôi hồ liền xé rách Lôi Võng của Mạc Vô Kỵ, đánh vào trên người hắn.

Mạc Vô Kỵ một trăm lẻ bảy nhánh mạch lạc lúc này hoàn toàn tạo thành một cái đại chu thiên, đại chu thiên không ngừng nghịch chuyển, mang đi từng đợt lại từng đợt lôi nguyên.

Tuy lôi kiếp này thật giống như phong ba sóng biển, nhưng bởi vì Mạc Vô Kỵ không ngừng cuốn đi lôi nguyên, thời điểm đánh vào trên người Mạc Vô Kỵ, trái lại không có tổn thương lớn như đợt lôi kiếp hồ thứ nhất.

Hơn mười đạo lôi hồ lôi quang vẫn chưa có hoàn toàn tại Mạc Vô Kỵ mặt ngoài thân thể biến mất, lại là hơn mười đạo lôi hồ ầm xuống.

Thiên Tiên hàng rào của Mạc Vô Kỵ nứt ra một đạo vết tích lớn hơn, khi hơn mười đạo lôi hồ ầm xuống đồng thời, Mạc Vô Kỵ cuồn cuộn nổi lên lôi nguyên hấp thu được lần nữa xông về Thiên Tiên gông cùm xiềng xích.

- Răng rắc!


Mạc Vô Kỵ cũng cảm giác được trong cơ thể mình có thứ gì bị đập mở ra bình thường giống nhau, từng đạo lực lượng kinh khủng tràn ngập bên trong hết thảy mạch lạc của hắn. Hắn mạch lạc không ngừng mở rộng, thức hải cũng là điên cuồng mở rộng. Trong thức hải màu tím nguyên khí hồ lớn, lúc này thành một mảnh hải dương nho nhỏ.

Giờ khắc này, khí thế của hắn bắt đầu không ngừng kéo lên.

Thăng cấp Thiên Tiên, Mạc Vô Kỵ còn chưa kịp mừng rỡ, lại là hơn mười đạo lôi hồ ầm tới.

Mạc Vô Kỵ không như trước nữa cuộn lên hơn mười đạo Lôi Võng làm suy yếu lôi kiếp hồ, ngược lại là một quyền tiếp theo một quyền đánh ra.

Từng đạo quyền kình cùng lôi hồ đánh vào cùng một chỗ, nổ tung khắp bầu trời lôi quang.

Lôi hồ còn sót lại đánh vào trên người Mạc Vô Kỵ, càng làm cho thực lực của Mạc Vô Kỵ tiếp tục tăng. Lúc này lôi hồ rơi vào trên người của hắn, chẳng những không có để cho thương thế của hắn nặng thêm, trái lại để cho thương thế của hắn dần dần khang phục.

Dường như cảm thấy được Mạc Vô Kỵ đã lên cấp Thiên Tiên, lôi kiếp nhiều hơn nữa xuống cũng đã không còn thương tổn đối với Mạc Vô Kỵ. Lôi kiếp rốt cục hòa hoãn lại, thẳng đến Mạc Vô Kỵ Thiên Tiên cảnh giới hầu như muốn nhảy lên tới cực điểm thời điểm, tại lần nữa ầm tới hơn mười đạo lôi kiếp hồ.

Mạc Vô Kỵ lần này ngăn chặn cũng không có ngăn cản, mà là toàn lực hấp thu lôi kiếp lôi nguyên.

- Răng rắc!


Một loại cảm ứng xỏ xuyên qua linh hồn cùng thân thể tựa hồ được mở ra, Mạc Vô Kỵ còn không có mở mắt, liền rõ ràng cảm thụ được trong cơ thể mình bỗng có thêm một cái mạch lạc.

Nhánh mạch lạc thứ 108 được mở ra, Mạc Vô Kỵ trong lòng mừng như điên. Hắn tại khi mở ra cách tu luyện không có Linh Căn, thông qua mạch lạc, liền biết mình sắp sửa mở ra một trăm lẻ tám nhánh mạch lạc.

Nhánh mạch lạc một trăm lẻ tám nay cho tới hôm nay triệt để hình thành, ý nghĩa hắn sau này tu luyện Bất Hủ Phàm Nhân Quyết sẽ không có nửa điểm chậm lại, tốc độ sẽ so với hết thảy tu sĩ đều nhanh hơn.

Quả nhiên Mạc Vô Kỵ mới vừa nghĩ tới đây, một trăm lẻ tám nhánh mạch lạc trong cơ thể hắn liền hoàn toàn nối tiếp cùng nhau. Một trăm lẻ tám cái tiểu chu thiên đảo mắt liền tạo thành một cái đại chu thiên, cho tới giờ khắc này Mạc Vô Kỵ mới hiểu được một trăm lẻ tám nhánh mạch lạc hình thành đại chu thiên, cùng một trăm lẻ bảy nhánh mạch lạc hình thành đại chu thiên hoàn toàn là hai việc khác nhau.

Vô luận là thực lực hay là tu luyện tốc độ, đều sinh ra biến chất.

Mạc Vô Kỵ thời điểm muốn kiểm tra thứ một trăm lẻ tám nhánh mạch lạc là cái gì lạc, một đạo mịt mờ tin tức khắc tại trong ý niệm của hắn.

Nhánh mạch lạc thứ 108, Thế Giới Lạc.

Thế Giới Lạc? Còn có loại mạch lạc kỳ quái này? Mạc Vô Kỵ có chút nghi hoặc, không đợi Mạc Vô Kỵ nghĩ rõ ràng Thế Giới Lạc là cái gì lạc, trên bầu trời lần nữa nổ vang.

Hơn một trăm đạo lôi hồ bao trùm xuống, kinh khủng lôi hồ hầu như muốn đem Mạc Vô Kỵ tâm thần đều niết diệt. Chính là Mạc Vô Kỵ mình cũng ngốc trệ hẳn ra, lẽ nào Thiên Tiên lôi kiếp của hắn phải độ hai lần?

Coi như là trước hắn còn không có triệt để vượt qua Thiên Tiên lôi kiếp, cũng chỉ là một phần cuối mà thôi, nào có loại này kinh khủng hơn một trăm đạo lôi kiếp hồ cuốn xuống?

Mạc Vô Kỵ không kịp nghĩ nhiều hơn, Thiên Cơ Côn tế xuất, điên cuồng cuồn cuộn nổi lên từng đạo côn ảnh, đồng thời đánh ra một đạo lại một đạo Lôi Võng. Hắn cảm giác lôi kiếp này là muốn đánh giết hắn, nếu không, hắn chưa từng nghe nói qua còn có một hơn trăm đạo lôi kiếp hồ đồng thời ầm xuống. Lẽ nào đây là Tiên Vương lôi kiếp sao?


- Rầm rầm rầm rầm!

Từng đạo lôi hồ cuốn xuống, lại đem Mạc Vô Kỵ Lôi Võng hóa thành hư vô, chính là Mạc Vô Kỵ Thiên Cơ Côn cũng bị oanh cho kim quang nổ tung.

Biết lúc này Mạc Vô Kỵ mới phát hiện, lần này lôi kiếp hồ ầm xuống cư nhiên toàn bộ là màu đen.

- Ca ca ca rắc!

Lôi kiếp hồ liên tiếp đánh vào trên thân thể Mạc Vô Kỵ, dù cho Mạc Vô Kỵ thăng cấp tới rồi Thiên Tiên, thực lực so với trước cường đại hơn không chỉ gấp mấy chục lần. Cũng bị lôi hồ oanh toàn thân liệt, mạch lạc bắt đầu xuất hiện vết nứt, chính là thức hải cũng có chút bất ổn, cả người hắn càng là trực tiếp bị đánh vào dưới đất.

Loại này lôi kiếp hắn tối đa chỉ có thể ngăn cản một sóng này, nếu mà lại đến, hắn xác định vững chắc không ngăn được.

Chết chắc rồi, Mạc Vô Kỵ trong lòng phát lên một loại bi ai, hắn không nghĩ tới chính bản thân lại có loại biến thái lôi kiếp này.

Để cho Mạc Vô Kỵ mừng rỡ không thôi chính là, hắn phát hiện một sóng lôi kiếp này ầm xuống sau đó, bầu trời cư nhiên sáng sủa lên. Thậm chí còn có một đạo tiên linh Thải Vân hạ xuống, Mạc Vô Kỵ vội vàng cuốn lên hết thảy mạch lạc bắt đầu chữa thương.

Cũng may hắn còn có Sinh cơ lạc, tuy lôi kiếp kinh khủng để cho người ta không dám tưởng tượng, vẫn không thể lấy đi cái mạng nhỏ của hắn.

Lôi kiếp mang tới thương thế được Sinh Cơ Lạc làm dịu, nhanh chóng khang phục.

Cuối cùng là vượt qua Thiên Tiên lôi kiếp, Mạc Vô Kỵ vừa mới thở dài một hơi, trong lòng bỗng nhiên có thêm một đạo hiểu ra. Đạo hiểu ra này dĩ nhiên cũng không phải từ Khai đạo lạc kéo ra, mà là từ nhánh mạch lạc thứ một trăm lẻ tám, Thế Giới Lạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận