Bất Hủ Phàm Nhân

Trầm Liên im lặng nhìn Luyện Khí Cơ Sở bị Mạc Vô Kỵ để ở một bên, giải thích:

- Tu luyện có tam đại giới, chia ra làm Nhân Giới, Địa Giới và Thiên
Giới. Mỗi một giới lại chia làm tam trọng thiên, mỗi trọng thiên lại
chia làm chín tầng, Thác Mạch cảnh chính là Nhân Giới Đệ Nhất Trọng
Thiên. Nhân Giới Đệ Nhị Trọng Thiên là Trúc Linh cảnh, Đệ Tam Trọng
Thiên là Thoát Phàm cảnh. Vượt qua Thoát Phàm cảnh sau đó, mới đúng là
Địa Giới, Địa Giới Đệ Nhất Trọng Thiên là Nguyên Đan Cảnh, Đệ Nhị Trọng
Thiên là Chân Hồ Cảnh, Đệ Tam Trọng Thiên là Hư Thần Cảnh...

Thấy Trầm Liên không nói thêm gì đi nữa, Mạc Vô Kỵ vội vàng hỏi tới:

- Vậy thiên giới tam trọng thiên đâu nè?

- Thiên Giới? Nghe đồn đúng là vài thiên tông có cường giả cá biệt
bước vào thiên giới. Bất quá vậy cũng là chưa bao giờ hiện thân tồn tại, hơn nữa phần lớn tại Đệ Nhất Trọng Thiên bồi hồi mà thôi. Cho nên Thiên Giới tam trọng thiên đối với chúng ta hoàn toàn không trọng yếu, có
biết hay không đều là giống nhau.

Trầm Liên than thở.

Trăm ngàn năm qua, trong phạm vi ngũ đại đế quốc lại có mấy cái bước vào thiên giới cường giả?

Mạc Vô Kỵ cũng biết Trầm Liên không có nói lung tung, Thiên Giới cách hắn đích xác quá xa xôi. Hắn nghĩ tới lúc trước Trầm Liên nói, có chút
không hiểu hỏi:

- Trước ngươi nói tu luyện tới Thác Mạch cảnh tầng thứ mười không
phải là lãng phí thời gian, thế nhưng ngươi mới vừa nói những thứ này
cùng trước chúng ta nói Thác Mạch tầng thứ mười có quan hệ gì?

Trầm Liên thản nhiên nói:

- Bởi vì tại thời điểm Thoát Phàm tầng thứ chín, rất nhiều người đều
có thể nghĩ hết tất cả biện pháp thoát khỏi nhân giới, bước vào Địa Giới Đệ Nhất Trọng Thiên Nguyên Đan Cảnh.

- Đây không phải là rất như thường sao?

Mạc Vô Kỵ rất là không giải thích được, coi như là hắn tới rồi Thoát
Phàm cảnh tầng thứ chín, cũng sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp tiến vào Địa
Giới tu vi.

- Là rất như thường, thế nhưng chỉ có rất ít người biết sau Thoát Phàm tầng chín còn có một cái cảnh giới.

Trầm Liên nói.

- Cảnh giới gì?

Mạc Vô Kỵ thốt ra.

Trầm Liên trong mắt lộ ra hướng tới:

- Được gọi là Nhân Cực cảnh, cũng chính là Thoát Phàm tầng thứ mười.
Biết Thoát Phàm có tầng thứ mười Nhân Cực cảnh tuy nói không nhiều lắm,
cũng có một chút. Nhưng lại từ không có người có thể thực sự trùng kích
đến Thoát Phàm tầng thứ mười, bởi vì không phải là không muốn, mà là làm không được. Chỗ muốn tấn công Nhân Cực cảnh, vậy nhất định phải (phải)
tại Nhân Giới tam trọng thiên Đệ Nhất Trọng Thiên Thác Mạch tu luyện tới tầng thứ mười, sau đó tại Trúc Linh cảnh cũng (phải) tu luyện tới tầng
thứ mười, như vậy mới có một đường cơ hội bước vào Thoát Phàm tầng thứ
mười Nhân Cực cảnh.

Nói đến đây Trầm Liên nhìn thoáng qua Mạc Vô Kỵ, chậm rãi nói:

- Trên thực tế không muốn nói tại Nhân Giới tam trọng thiên đều tu
luyện tới tầng thứ mười, dù cho tại Thoát Phàm cảnh tu luyện tới tầng
thứ mười cũng gần như là chuyện không thể nào. Ngươi còn sẽ cho rằng
Thoát Phàm cảnh tầng thứ mười, là lãng phí thời gian cùng tinh lực sao?

- Vậy bước vào Nhân Cực cảnh có chỗ tốt gì?

Mạc Vô Kỵ nghe Trầm Liên giải thích, đã biết Nhân Cực cảnh chỗ tốt
nhất định rất nhiều, nhưng hắn không biết a. Dù cho vậy đối với hắn là
đồ đạc xa không thể với tới, hắn cũng muốn hỏi một chút.

Trầm Liên đáp:

- Đệ nhất tu sĩ bước vào Nhân Cực cảnh, bọn họ có tiền đồ càng thêm
rộng, thứ hai thực lực của bọn họ vượt xa cùng giai. Nói như vậy Nhân
Giới tu sĩ cho dù là Thoát Phàm chín tầng viên mãn, nửa bước bước vào
Nguyên Đan Cảnh, trên thực lực cùng chân chính Nguyên Đan Cảnh tu sĩ so
sánh với, (vẫn, còn) là khác nhau trời vực. Thế nhưng Nhân Cực cảnh tu
sĩ, lại có thể vượt cấp miễn cưỡng đối kháng Nguyên Đan Cảnh cường giả,
đây là chênh lệch lớn nhất.

Mặc dù Trầm Liên nói rất nhiều thứ, Mạc Vô Kỵ chưa từng nghe qua,
nhưng hắn đã biết Trầm Liên bác học cũng đủ hắn hiện tại bái sư.

- Trầm sư tỷ, ta đối với tu luyện dốt đặc cán mai, còn xin Trầm Liên sư tỷ chỉ giáo.

Mạc Vô Kỵ đứng lên khom người thi lễ.

Trầm Liên uống một ngụm trà, nói:

- Nhìn ra rùi, ta và ngươi nói một cái về thân thể Linh Lạc phân bố,
còn có làm sao hấp thu thiên địa linh khí. Về phần cái khác, ta cũng
không có cách nào dạy ngươi, chính ngươi tự học sao?.

- Đa tạ sư tỷ.

Mạc Vô Kỵ thiếu hụt chính là mấy thứ này, hắn căn bản cũng không biết làm sao bắt đầu tu luyện.

Trầm Liên ngược lại một điểm cũng không giấu giếm, nói cho Mạc Vô Kỵ
làm sao thông qua quán thông Linh Lạc vận hành sau đó thu nạp linh khí.
Lại nói cho Mạc Vô Kỵ làm sao tiến hành tiểu chu thiên vận hành, làm sao tiến hành đại chu thiên vận hành, thậm chí nói cho Mạc Vô Kỵ làm sao
lợi dùng ý niệm phối hợp quán thông Linh Lạc hấp thu linh khí.

Có chút nhất thời không nhớ được, Mạc Vô Kỵ thậm chí xuất ra bút bắt đầu ghi chép xuống.

Một dạy một học, tròn hơn nửa ngày liền đi qua.

Trầm Liên khô miệng lưỡi khô đứng lên nói:

- Ta muốn nghỉ ngơi, ai zà, ở ké một cái phòng của ngươi còn thật không dễ dàng.

- Đa tạ Trầm sư tỷ, ngày hôm nay Trầm sư tỷ giáo dục chi ân, ta sẽ vĩnh viễn không quên.

Mạc Vô Kỵ thành khẩn nói.

Ngày hôm nay Trầm Liên dạy thứ này cho hắn, cũng không phải địa
phương bình thường có thể học được. Dù cho hắn thành tạp dịch đệ tử, sợ
cũng không có dễ dàng học được nhiều thứ hữu dụng như vậy.

- Quên đi, ta cũng không muốn thu ngươi làm đệ tử.

Trầm Liên nói xong, đi vào căn phòng hướng bên phải. Từ khi tiến vào chỗ này, đến đi vào gian phòng, nàng hầu như mất một ngày.

Mạc Vô Kỵ cười hắc hắc, lòng nói ta nhưng không có ý định bái cô làm thầy.

Trầm Liên đi tới cửa gian phòng, bỗng nhiên ngừng lại, xoay người lại hỏi:

- Được rồi, linh căn của ngươi làm sao? Khai Linh đi ra ngoài là mấy cái Linh Lạc?

Mạc Vô Kỵ hơi dừng lại một chút, hắn làm éo gì có Linh Căn? Nếu là
hắn nói mình không có Linh Căn, nửa nhánh Linh Lạc cũng không có mở đi
ra, không biết Trầm Liên mới vừa nói khô miệng khô lưỡi có thể hay không nhào lên bóp cổ chết hắn.

- Cái này, ta Linh Căn chỉ có thể nói là bình thường sao?, mở ra Linh Lạc cũng khó nói ra. Nói chung, tư chất của ta nhất định là xa xa không bằng Trầm sư tỷ.

Mạc Vô Kỵ cười gượng vài tiếng nói.

Trầm Liên bình tĩnh nói:

- Ta tự nhiên biết tư chất của ngươi không bằng ta, ta chỉ là phải
nhắc nhở ngươi, người có cực phẩm Linh Căn lần đầu tiên thu nạp linh
khí, yêu cầu một ngày tả hữu thời gian mới có thể cảm ứng được linh khí. người có linh tính, một canh giờ có thể cảm ứng được linh khí cũng
không phải không có khả năng. Thượng phẩm Linh Căn cảm ứng được linh
khí, yêu cầu 3 đến chừng năm ngày. Trung phẩm Linh Căn người yêu cầu
chừng mười ngày, người hạ phẩm Linh Căn, có lẽ yêu cầu một tháng thậm
chí mấy tháng à nha.

Nói xong câu đó, Trầm Liên mới đẩy cửa đi vào, sau cùng những lời này dường như cố ý nói để chọc Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ cười ha ha, giơ tay lên nắm lên công pháp tu luyện của
mình, cấp tốc tiến vào căn phòng bên trái. Hắn căn bản cũng không có
Linh Căn, quản hắn mấy tháng có thể cảm ứng được linh khí, dù sao cũng
phương pháp cùng công pháp đều có, hắn không ngừng đi thử thì tốt rồi.

Vừa rồi từ Trầm Liên học quá nhiều đồ đạc, hắn dự định lợi dụng ở nơi này hai tháng liên tục nếm thử.

...

Về đến phòng, Mạc Vô Kỵ lập tức cứ dựa theo biện pháp Trầm Liên dạy
cho hắn bắt đầu thu nạp linh khí, tiến hành chu thiên vận chuyển.

Biết Linh Căn kém nhất chí ít yêu cầu một tháng mới có thể cảm ứng
được linh khí, Mạc Vô Kỵ hoàn toàn thăng bằng. Hắn không có Linh Căn,
mới tu luyện nửa ngày cũng chưa tới, có thể cảm ứng được linh khí mới
đúng là quái sự. Tu luyện vốn chính là sự tình tiến hành theo chất
lượng, cần gì phải gấp gáp?

Sâu đậm hấp vào khẩu khí, Mạc Vô Kỵ nhắm mắt lại bắt đầu cảm ứng linh khí trong trời đất. Lúc này hắn tâm bình khí hòa, không có nửa điểm vội vàng xao động. Nói nhảm, cực phẩm Linh Căn đều cần một ngày mới có thể
cảm ứng được linh khí, hắn không có Linh Căn vội vàng xao động có cái
tác dụng gì chớ.

Mới không tới mười cái hô hấp, Mạc Vô Kỵ cũng cảm giác được một cổ
thanh linh khí lưu vọt vào cái mạch lạc thứ nhất được quán thông của
hắn, sau đó cấp tốc tiến hành nửa cái tiểu chu thiên tiến vào nhánh thứ
hai mạch lạc.

Mạc Vô Kỵ trong lòng cả kinh mở mắt, khí cảm này biến mất. Đây chỉ là nửa cái tiểu chu thiên vận hành, Mạc Vô Kỵ cũng cảm giác được cả người
đều là dễ dàng một chút.

Cái này cũng quá đơn giản sao?? Lẽ nào đây là tu luyện? Nhưng hắn rõ ràng không có Linh Căn a.

Chỉ kinh dị chỉ chốc lát, Mạc Vô Kỵ đã mừng như điên. Ha ha ha. Đếch
quản hắn có Linh Căn hay không, chỉ cần có thể tu luyện là được. Sau một khắc Mạc Vô Kỵ lập tức mở ra quyển Luyện Khí Cơ Sở, bình tâm tĩnh khí,
điên cuồng tiến hành chu thiên vận chuyển.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui