Bất Hủ Phàm Nhân

- Ô chấp sự...

Mạc Vô Kỵ đi tới nơi ở của Ô Khai, mới phát hiện so với nơi ở của Ô Khai, chỗ đó của mình thực sự không coi vào đâu.

Ô Khai nơi ở có lẽ không có rộng mở như chỗ hắn, linh khí tuyệt đối
so với hắn tốt hơn rất nhiều lần. Mạc Vô Kỵ hoài nghi chung quanh đây có cái gì thủ đoạn tụ tập linh khí, để cho nơi này linh khí đặc biệt nồng
nặc. Một cái Địa Cấp Tông Môn tạp dịch đệ tử chấp sự, lại có loại đãi
ngộ này. Không biết đỉnh cấp tông môn, đệ tử nòng cốt đãi ngộ sẽ là lợi
hại như thế nào.

- Ha ha, Mạc huynh đệ thế nào lại rảnh rỗi tới chỗ của ta?

Ô Khai rất xa đã thấy Mạc Vô Kỵ lại đây, trong lòng hối hận không có sớm một chút rời đi nơi ở, để cho Mạc Vô Kỵ đéo gặp được.

Làm một chấp sự tạp dịch đệ tử, hắn nhưng là phi thường rõ ràng buổi
sáng Mạc Vô Kỵ số 19 phối dược phòng bị Thạch Đan Sư trưng dụng. Trước
Thạch Đan Sư liên tục thay đổi bảy luyện đan thất, kết quả đem tạp dịch
đệ tử của bảy phòng luyện đan phối dược thất toàn bộ đều đuổi đi.

Mạc Vô Kỵ chỗ ở số 19 phối dược thất chính là số 19 luyện đan thất,
cũng là buổi sáng bị Thạch Đan Sư trưng dụng. Hiện tại Mạc Vô Kỵ đi tới
nơi này, nhất định là Thạch Đan Sư luyện đan thất bại, Mạc Vô Kỵ bị đuổi đi. Hiện tại Mạc Vô Kỵ tới nơi này, không cần phải nói cũng là tìm hắn
an bài một chỗ dễ dàng sống.

Bất quá quả trứng Hải Dực Báo nhân tình hắn đều đã cho, muốn lại an bài thêm địa phương, hắn thật có chút không thích.

- Ô chấp sự, thời gian dài như vậy cũng không có đến thăm ngươi một
cái. Ngày hôm nay thứ nhất là làm phiền ngươi, thực sự là không tiện.

Mạc Vô Kỵ xa xa liền cười ôm quyền nói.

Ô Khai nói quả nhiên, đang nghĩ ngợi tìm cớ cự tuyệt Mạc Vô Kỵ, chợt nghe đến Mạc Vô Kỵ nói lần nữa:

- Ô chấp sự, ta chỗ này có 6 tấm Ngưng Khí đan, ta Linh Căn kém,
những đan dược này phóng ở chỗ này của ta trên căn bản là lãng phí, tặng cho ô chấp sự.


Thạch Tuấn đưa cho Mạc Vô Kỵ Ngưng Khí đan tổng cộng là mười hai tấm, Mạc Vô Kỵ lưu lại 6 tấm, 6 tấm này dùng bình thủy tinh chứa rồi.

- Ngưng Khí đan?

Ô Khai vừa mở ra bình thủy tinh Mạc Vô Kỵ mang cho hắn liền nhận ra.

Dù cho hắn là một tên chấp sự tạp dịch đệ tử, Ngưng Khí đan với hắn
mà nói cũng không phải đồ đạc đơn giản có thể lấy được. Đối với người
phàm tục mà nói, một quả Ngưng Khí đan liền giá trị kinh người, huống
chi nơi này là 6 tấm. 6 tấm Ngưng Khí đan, đủ để cho tu vi của hắn tiến
thêm một bước.

Đem Ngưng Khí đan nắm trong tay, Ô Khai liền vội vàng hỏi:

- Ngươi là từ nơi nào lấy được Ngưng Khí đan?

Loại đan dược này phường thị có bán, bất quá giá cả rất cao, hơn nữa
phần lớn không thu kim tệ. Giá cả cao, hắn cũng không phải lưu ý, hắn có thể lấy được kim tệ, thế nhưng không thu kim tệ hắn liền không thể làm
gì. Tông môn đan dược đều phải cần điểm cống hiến đổi lấy, điểm cống
hiến của hắn cũng không nhiều, không có khả năng toàn bộ cầm để đổi lấy
Ngưng Khí đan.

Có rồi 6 tấm Ngưng Khí đan, Ô Khai quyết định sẽ giúp Mạc Vô Kỵ một
lần. Hắn nguyên tắc là, thu chỗ tốt liền phải làm việc, danh tiếng rất
trọng yếu, bằng không lần sau chỗ tốt liền không tới phiên hắn. Mỗi một
lần chỗ tốt cũng giới hạn một lần làm việc, lần sau nếu mời hắn hỗ trợ,
vậy sẽ phải lại có chỗ tốt.

Mạc Vô Kỵ thấy Ô Khai bắt Ngưng Khí đan không buông, liền biết chuyện không sai biệt lắm sẽ thành:

- Đây là Thạch Đan Sư luyện đan sau khi thành công khen thưởng cho
ta, Thạch Đan Sư dự định muốn ta theo hắn cùng nhau giúp hắn phối dược.
Ngươi biết đó, bên cạnh ta có người cần chiếu cố, cho nên không có khả
năng theo Thạch Đan Sư chạy quanh, cho nên chỉ có thể nhịn đau mà cự
tuyệt. Hức hức.


- Cái gì?

Ô Khai trợn to hai mắt nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ, một hồi lâu mới vững tâm thần hỏi:

- Mạc huynh đệ, ngươi nói Thạch Đan Sư tại số 19 phòng luyện đan đã
luyện đan thành công, còn thưởng Ngưng Khí đan cho ngươi? Không chỉ như
thế, Thạch Đan Sư muốn ngươi theo hắn làm dược đồng, ngươi còn cự tuyệt?

Mạc Vô Kỵ nói mỗi một việc hắn cũng không tin, nhưng sự thực lại đặt ở trước mắt. Nếu mà không phải là Thạch Đan Sư thưởng, Mạc Vô Kỵ từ đâu
có Ngưng Khí đan? Loại đan dược này hắn đều rất khó lấy được, Mạc Vô Kỵ
càng là không có khả năng đơn giản liền thu vào tay. Về phần muốn Mạc Vô Kỵ làm dược đồng sự tình, hắn càng chắc là sẽ không hoài nghi. Loại
chuyện này nói lung tung, sẽ trực tiếp bị giết.

Mạc Vô Kỵ cố ý nói ra Thạch Đan Sư đối với hắn coi trọng, chính là
muốn Ô Khai biết hắn cũng là có phấn khích. Hiện tại Ô Khai quả nhiên bị lời của hắn kinh sợ, Mạc Vô Kỵ trong lòng rất là thoả mãn, giả vờ bình
tĩnh nói:

- Đích thật là như vậy, cho nên ngày hôm nay ta đến muốn phiền ô chấp sự.

Ô Khai phản ứng kịp, biết Mạc Vô Kỵ không phải là tới tìm hắn đổi
công tác, cộng thêm Thạch Đan Sư đối với Mạc Vô Kỵ vài phần kính trọng,
trong nháy mắt Mạc Vô Kỵ ở trong lòng hắn cũng quan trọng lên.

- Mạc huynh đệ, bằng vào giao tình của ta ngươi, có phiền toái hay
không phiền toái gì chứ. Ngươi cứ việc nói, chỉ cần ta Ô Khai có thể
giúp một tay, ta cũng sẽ không cự tuyệt.

Ô Khai vỗ ngực ba ba âm vang.

- Khai ca, vợ Đào Ngao phụ nữ kia không muốn rời đi, nàng nói muốn
chiếu cố Đào Ngao, không có cái chuyện gì làm không được. Ta cũng không
mạnh mẽ cho nàng đi, dù sao trước...

Bàn Quang thở phì phò chạy tới, nói hơn phân nửa thời điểm, lúc này

mới phát hiện cách đó không xa đứng Mạc Vô Kỵ, nhanh chóng. theo bản
năng câm miệng

- Thì ra Mạc huynh cũng ở nơi đây.

Bàn Quang quen biết Mạc Vô Kỵ, thuận miệng lên tiếng chào hỏi.

Mạc Vô Kỵ khẽ nhíu mày, hắn mặc dù không có nghe được cả chuyện, lại có thể từ trong lời của Bàn Quang đại thể đoán ra một phần.

Hẳn là Đào Ngao cùng vợ hắn lấy ra chỗ tốt cho Ô Khai, sau đó được
công việc bây giờ. Hiện tại Đào Ngao thân thể dường như có vấn đề, Đào
Ngao thê tử liền một bên chiếu cố hắn một bên làm việc. Mà bây giờ Ô
Khai hẳn là muốn đem công tác của nàng lấy đi an bài cho người khác, lúc này mới để cho Đào Ngao thê tử không muốn rời đi.

Ô Khai này quả nhiên là không có gì lễ tiết, giả như hắn vẫn là đứng ở vị trí hiện tại, thời gian dài phỏng chừng sẽ rơi vào kết quả cùng Đào
Ngao phu phụ giống nhau.

Ô Khai có thể ngồi vào tạp dịch đệ tử chấp sự vị trí này, tự nhiên
phi thường biết tùy mặt gửi lời. Mạc Vô Kỵ khẽ nhíu mày, đã bị hắn bắt
lấy tới rồi. Hắn vội vàng ha ha cười đối với Mạc Vô Kỵ giải thích:

- Đào Ngao phu phụ vốn là ta an bài đến Thiện thực bộ làm việc, bởi
vì Đào Ngao đắc tội người ta, bị người ta cắt đứt hai chân, vợ hắn muốn
chiếu cố Đào Ngao, lúc này mới không có cách nào đảm nhiệm được chuyện
bây giờ. Ta là định cho nàng đổi một cái việc dễ dàng một chút.

Tin tưởng ngươi mới đúng là quái sự, Mạc Vô Kỵ trong lòng thầm nghĩ. Bất quá hắn trên mặt cũng là cười tủm tỉm nói:

- Ô chấp sự quả nhiên có thiện tâm, ta ngược lại nghĩ là Đào Ngao phu phụ nên tạ ơn...

Nói đến đây, Mạc Vô Kỵ bỗng nhiên nghĩ đến hắn tới nơi này không phải là vì tìm người chiếu cố Yên Nhi sao?

- Ô chấp sự, van cầu ngươi, đừng bắt ta rời đi. Ta mang theo Đào
Ngao, rời đi tiền bạc bây giờ không có, đó chính là chờ chết a...

Một tiếng khóc truyền đến, Mạc Vô Kỵ đã nhìn thấy một người cô gái trẻ tuổi mặc vải thô áo sợi đay lảo đảo nghiêng ngã vọt tới.

Cô gái này hẳn là Đào Ngao thê tử, cô gái này bàn tay rất thô ráp,
vừa nhìn chính là làm việc nặng, mặt mày giữa đó lại để lộ ra một loại
chất phác hiền lành. Lúc này Bàn Quang nhanh chóng đi qua, đem cô gái
này ngăn cản.


- Được rồi, ô chấp sự, ngươi cũng biết chuyện của ta. Ta gần nhất dự
định đi ra ngoài một chuyến, muốn tìm người chiếu cố một chút Yên Nhi,
nếu không để cho vợ Đào Ngao làm đê?

Mạc Vô Kỵ nói theo.

Trước khi thấy Đào Ngao thê tử, hắn đã nghĩ Đào Ngao thê tử đối với
gãy chân Đào Ngao không bỏ không rời, hẳn là một nữ tử trọng tình nghĩa. Bây giờ nhìn thấy Đào Ngao thê tử, hắn càng là xác định người nữ nhân
này thích hợp chiếu cố Yên Nhi.

Hắn muốn tìm người chiếu cố Yên Nhi, tự nhiên là cẩn thận tỉ mỉ săn sóc là hay nhất. Trọng yếu nhất, người phải thiện lương.

- Đây chính là hay nhất, Mạc huynh đệ đây là giúp chiếu cố ta, cũng không phải ta giúp Mạc huynh đệ.

Ô Khai liền vội vàng nói.

Nói xong Ô Khai rồi hướng nàng kia kêu lên:

- Hùng Tú Châu, Mạc huynh đệ nguyện ý thu lưu phu phụ các ngươi, còn không nhanh chóng lại đây cảm tạ.

Nữ tử được gọi là Hùng Tú Châu sững sờ nhìn Mạc Vô Kỵ, trong lòng nhất thời còn chưa rõ là chuyện gì xảy ra.

Mạc Vô Kỵ nếu quả như thật chứa chấp Đào Ngao phu phụ, đích thật là
tính giúp Ô Khai. Ô Khai làm một tạp dịch đệ tử chấp sự, cũng có thật
nhiều người muốn an bài, đặc biệt một phần đệ tử bỏ vào nhờ người nhà
thân thích và vân vân. Ít an bài một cái, liền phải đắc tội một người.

Vốn hắn dự định trực tiếp đem Đào Ngao phu phụ đánh đuổi, hai người
này không có gốc rễ không có thế, hắn tùy tiện làm như thế nào, cũng sẽ
không có vấn đề. Hiện tại có Mạc Vô Kỵ nguyện ý tiếp nhận, hắn tự nhiên
biết thời biết thế.

Mạc Vô Kỵ cười ha ha:

- Ta muốn tìm ô chấp sự hỗ trợ cũng không phải là chỉ có chuyện này,
ta gần nhất phải đi ra ngoài một chuyến. Hiện tại có Đào Ngao thê tử đi
qua hỗ trợ chiếu cố Yên Nhi, ta cũng yên tâm rất nhiều. Còn có một việc
chính là ta là tạp dịch đệ tử phòng phối dược số 19, nếu là thời điểm
cần ta phối dược công tác, mà ta lại không có ở đây, còn hi vọng ô chấp
sự có thể giúp ta an bài người thay thế nha.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận