Bất Hủ Thần Vương

Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm là một môn kiếm kỹ mà Lý Dật Phong cố ý tặng cho Nhậm Thương Khung, bên trong có khí thế của lôi điện, lại có kiếm ý ảo diệu vô cùng.

Ngũ lôi khí, phân ngũ tạng, ở ngũ tạng vận chuyển, hội tụ ở đan điền, diễn hóa thành ngũ lôi khí, ngưng tụ thành kiếm ý bên trong, kiếm thế ra ngoài lại như thiên địa thần lôi, do đó hình thành kiếm kỹ trong ngoài hợp kích, chính là một môn kiếm kỹ thập phần bá đạo.

Tu luyện Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm này, bước đầu tiên không phải luyện tập kiếm chiêu, mà là tu luyện ngũ tạng, cũng chính là theo đuổi cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.

Ngũ Khí Triều Nguyên, ở trong hệ thống võ học của Thiên Trạch thế giới, kỳ thật chính là đem ngũ tạng chi khí tu luyện tới một loại cảnh giới, có thể tụ tập ở thượng đan điền.

Thượng đan điền, tức là Nê Hoàn cung, cũng là Đốc Mạch Ấn Đường.

Vốn, ngũ tạng khí tụ tập ở thượng đan điền, phải đến Kim Đan cảnh giới mới được.

Duyên Đan đối ứng hạ đan điền, Ngân Đan đối ứng trung đan điền, mà Kim Đan thì là thượng đan điền.

Mà Nhậm Thương Khung là Chư Thiên Đại viên mãn, đan điền cảnh giới tuy là nhị chuyển Duyên Đan, kỳ thật cảnh giới còn hơn đại đa số cửu chuyển Kim Đan.

Bởi vậy phải thúc dục ngũ tạng khí đến thượng đan điền, đókhông phải là việc khó.

Chỉ là, ngũ tạng khí này, không giống như đan điền khí. Ngũ Hành khí không có một tia tạp chất, bằng vào bản thân tu luyện, tụ khí, luyện hóa, hấp thu lực Ngũ Hành tinh hoa, hóa thành ngũ tạng khí.

Cho nên, đối với Nhậm Thương Khung mà nói, hôm nay mới bắt đầu nuôi nấng Ngũ Hành khí.

Bất quá đan điền cảnh giới của hắn hùng mạnh, luyện hóa hấp thu Ngũ Hành khí, so với cửu chuyển Kim Đan bình thường còn mạnh hơn, bởi vậy bồi dưỡng Ngũ Hành khí, cũng không phải là việc khó.

nhưng mà, nơi phát ra Ngũ Hành khí này, là từ các loại Linh dược, linh thạch, hơn nữa hao phí rất lớn.

Nhậm Thương Khung trở lại Linh Nhãn Phong, Chu Vân cùng Trịnh Thành đều rất mừng rỡ.

- Lão Đại, ngươi đã về rồi.

Nhậm Thương Khung cười cười:

- Thế nào? Cơ Sở Thiên học được mấy thành rồi?


- Ai, lão Đại, Cơ Sở Thiên này, không ngờ thâm ảo như vậy a, ta mất ăn mất ngủ bảy tám ngày để xem, mới lĩnh ngộ được một thành, còn có rất nhiều nghi vấn, đang muốn hướng người xin chỉ giáo đây.

- Ân, được rồi, ta sẽ mở một khóa huấn luyện, để các ngươi hiểu Cơ Sở Thiên nhiều hơn.

Khóa học ước chừng một canh giờ, Chu Vân cùng Trịnh Thành đều có thu hoạch rất nhiều, trong tâm hoan hỉ, phấn chấn, ngây ngất vô cùng. Bọn hắn biết, chỗ tốt từ buổi học này, thậm chí còn hơn bọn hắn khổ học mười năm.

- Được rồi, hôm nay dừng ở đây. Ta muốn bế quan hai ngày, để tiêu hoá những thu hoạch ở Kiếm Vương Phong một chút, cũng chuẩn bị cho Đan sư đại hội.

Nhậm Thương Khung lại nói:

- Nếu Hoa Đà lão ca tới tìm ta, nói ta bế quan hai ngày.

Hai ngày bế quan này, Nhậm Thương Khung đem một loạt những chuyện xảy ra ở Kiếm Vương Phong ngẫm lại một lần, mơ hồ lại có chút thu hoạch.

Thời gian còn lại, hắn tập trung học tập trí thức của Vạn Dược Tôn truyền thừa. Nhất là những tri thức liên quan đến khâu khảo hạch thứ tứ, Nhậm Thương Khung còn làm thêm một ít bố trí đặc biệt.

Khâu thứ nhất, đào tạo Thanh Linh Trúc. Khâu thứ nhất này, Nhậm Thương Khung không có áp lực gì. Lúc trước, hắn còn là đệ tử khảo hạch, không đem hết toàn lực, cũng đào tạo ra được bảy đoạn Thanh Linh Trúc.

Nếu dùng phương pháp mà Vạn Dược Tôn tiền bối truyền thừa, tin tưởng có thể lấy được thành tích nghịch thiên.

Khâu thứ hai, đào tạo mười hạt cao linh lục phẩm Linh dược, khâu này, cũng là khâu để Nhậm Thương Khung phát tài. Có Vạn Linh Thực Dịch cùng bí pháp mà Vạn Dược Tôn tiền bối truyền thừa, cho dù đào tạo trăm hạt, cũng không có vấn đề.

Khâu thứ hai này, hắn nhất định sẽ thắng.

Nhưng khâu thứ ba, luyện chế Trúc Cơ Đan. Ở khâu này, Nhậm Thương Khung mặc dù có đan đỉnh độc nhất vô nhị như Long Hổ đỉnh, nhưng mà, thời gian hắn luyện chế Trúc Cơ Đan dù sao cũng rất ít, kinh nghiệm không nhiều. Luận hỏa hầu, chưa hẳn có thể đoạt giải nhất!

Bất quá, có thành tích tốt ở khâu thứ nhất cùng thứ hai, khâu thứ ba này tuy thành tích không tốt, cũng đủ bù qua bù lại.

Dù sao, hắn hỏa hầu không đủ, nếu như cả ba khâu đều đứng nhất, vậy thì quá yêu nghiệt rồi.

Minh Hoa Đà từng nói qua, có thể luyện chế ra Trúc Cơ Đan chín thành năm, đó là tiêu chuẩn của Dược Vương.


Như vậy, Nhậm Thương Khung vẫn có hi vọng rất lớn. Dù sao Trúc Cơ Đan chín thành năm, hắn cũng từng luyện chế qua.

Tuy rằng không dễ dàng, nhưng ai cũng không biết trước được, nhưng chung quy vẫn là có hi vọng. Chỉ cần luyện ra chín thành năm, vậy cũng có thể đứng vào Top 3.

Đến khâu thứ tư, cũng là khâu khó nhất. Phân tích thành phần đan dược. Nhưng mà, khâu này có số điểm cao nhất, đối với bài danh có ảnh hưởng lớn nhất.

Bất quá, Nhậm Thương Khung lại có biện pháp ứng đối. Bởi vì, Vạn Dược Tôn lưu lại kiến thức thật sự quá nhiều, nhất là những dược phương kỳ quái, thậm chí phương thuốc dân gian thất truyền đã lâu, Vạn Dược Tôn cũng có.

Nhậm Thương Khung chọn tới chọn lui, rốt cục cũng tìm được một đan phương. Đan phương này, ngay cả Vạn Dược Tôn cũng sợ hãi thán phục, đan phương này vô cùng thần kỳ, Đan sư tầm thường, không thể nào lĩnh hội được.

Dược phương này, tên là Thường Thanh Định Nhan Đan, là đan dược trú nhan của tu luyện giả, nó giành cho một ít võ giả thích chưng diện, vì để cho dung mạo của mình không thay đổi, mới tạo ra loại đan dược này.

Nhưng mà, loại đan dược này, cùng Định Nhan Đan tầm thường bất đồng, tài liệu sử dụng vô cùng cổ quái, hoàn toàn không theo lẽ thường chút nào.

Đan dược này sau khi luyện thành, lại phải dùng một loại thuốc dẫn mới có thể phát huy tác dụng.

Bởi vậy, Thường Thanh Định Nhan Đan này, có thể được Vạn Dược Tôn đánh giá là đoạt thiên địa tạo hóa.

Hai ngày sau, Nhậm Thương Khung xuất quan. Vừa xuất quan, động phủ vừa lúc có người tới chơi, không phải Minh Hoa Đà, mà là Hàn Lực từ Đông Hoang đại đô trở về.

Hàn Lực cùng Chu Vân ở Bắc môn phủ uống rượu đối ẩm, cũng coi như rất thân. Hai người trò chuyện với nhau thật vui.

Nhìn thấy Nhậm Thương Khung xuất quan, Hàn Lực vội vàng thi lễ, lấy lễ vãn bối bái kiến Nhậm Thương Khung.

- Cung phụng đại nhân, năm thành lợi nhuận của Phong Vân đạo trường, đã giao nộp lên đây.

Hàn Lực nói ngắn gọn, đem một túi linh thạch lớn ra, nói:

- Lợi nhuận tộng cộng của Phong Vân đạo trường, là sáu mươi vạn sơ linh tam phẩm linh thạch, phần của đại nhân là ba mươi vạn sơ linh tam phẩm linh thạch. Sợ số lượng quá lớn, thuộc hạ liền tự tiện làm chủ, toàn bộ đổi thành cao linh nhất phẩm linh thạch, tổng cộng là ba trăm viên. Thỉnh đại nhân xem qua.


Cao linh nhất phẩm linh thạch, ở Thiên Các coi như là linh thạch có chất lượng tốt. Chỉ có cấp bậc Cung phụng, mới có tư cách hưởng dụng.

Ba mươi vạn sơ linh tam phẩm linh thạch, đổi thành ba trăm cao linh nhất phẩm linh thạch. Trên thực tế là có chút lổ, nhưng mà cấp cao linh thạch rất khan hiếm, đổi cách này, ngược lại là không thiệt.

Điểm này, Hàn Lực tất nhiên cũng biết.

Nhậm Thương Khung khoát tay:

- Hàn Lực, Bắc môn phủ chủ đã có tâm, ngươi nên liên lạc với hắn nhiều một chút. Thời điểm cần thiết, ta sẽ hỏi đến một chút.

Hàn Lực mừng rỡ, địa vị của hắn ở Bách Thảo Đường rất thấp, mượn nhờ việc này, hắn hoàn toàn có thể đi theo Nhậm Thương Khung.

Lấy thân phận của hắn, ở Bắc môn phủ có thể có chút địa vị, nhưng đặt vào toàn bộ Đông Hoang đại đô, thì chẳng là gì cả.

Nhưng mà Nhậm Thương Khung thì khác, chưa nói địa vị cùng quyền thế của Cung phụng, chỉ nói tiềm lực cùng thiên phú, cũng là tiền đồ vô lượng.

Hắn để ý Phong Vân đạo trường, Phong Vân đạo trường muốn không phát đạt cũng khó khăn!

Phong Vân đạo trường phát đạt, hắn vừa được lợi tức, vừa được nước lên thì thuyền lên!

Nghĩ đến đây, Hàn Lực mở cờ trong bụng, cung kính nói:

- Vâng, vãn bối nhất định sẽ tận tâm tận lực, không để cho Cung phụng đại nhân thất vọng.

Ngừng lại một chút, lại nói:

- Đúng rồi, lần này vãn bối đến, cũng là phụng mệnh sư tôn. Sư tôn nói vốn muốn đích thân tới bái phỏng, nhưng mà người đang tập trung chuẩn bị cho Đan sư đại hội, bởi vậy mới không tự mình đến đây. Lão nhân gia nói, nếu Cung phụng đại nhân rãnh rổi, có thể đi động phủ của gia sư một chuyến.

- Ha ha, vốn ta nên đi bái phỏng Hoa Đà lão ca. Hàn Lực ngươi chờ một lát, ta chuẩn bị một chút, sau đó sẽ cùng ngươi xuất phát.

Hàn Lực thấy Nhậm Thương Khung không cao điệu, trong lòng vui hơn rất nhiều. Cảm thấy vị Cung phụng trẻ tuổi này, cần uy có uy, cần lực có lực, quả thật có khí thế của thượng vị giả.

Nhậm Thương Khung làm chút chuẩn bị, Chu Vân lại đi đến trước mặt Nhậm Thương Khung, cà lăm nói:

- Lão Đại...

- Chu Vân, như thế nào?


Chu Vân nói:

- Lão Đại, hình như chúng ta đến đây cũng một tháng rồi thì phải.

- Ân?

- Là như vầy.

Chu Vân vội vàng nói:

- Ta khảo hạch ở Đại Vương Ốc Sơn, cướp được lục cấp Nguyệt Hoa Huân Chương, theo như quy định, có tư cách di chuyển gia tộc đến Đông Hoang đại đô. Gia tộc ta ở Thiên Xảo phân đà, tuy căn cơ không xấu, nhưng chung quy cũng không tốt đẹp gì, hơn nữa cũng là sinh tồn trong khe hẹp, ta nghĩ nên thừa cơ hội này...

- Đây là chuyện tốt, cho ngươi ba tháng.

Nhậm Thương Khung tự nhiên không ngăn cản sự tình này, lại nói thêm một câu:

- Ngươi cũng có thể liên lạc với bọn Lý Tranh, nói nếu bọn họ rảnh rỗi, cũng có thể trở về gia tộc, đem gia tộc di chuyển đến Đông Hoang đại đô. Đây là cơ hội, nên tận dụng thời cơ.

Chu Vân mừng rỡ, hô to nói:

- Lão đại anh minh, lão đại vạn tuế!

- Trên đường nên cẩn thận, ngươi lửa kia bạo tính cách tuy rằng thu liễm rất nhiều. Không sợ gặp rắc rối, chỉ sợ tự tìm rắc rối.

- Ta hiểu được!

Chu Vân mừng rỡ:

- Lão đại, ta nghĩ lần này áo gấm về làng, gia tộc nhất định sẽ vì ta mà vẻ vang, ha ha! Này tất cả đều là nhờ lão đại ban tặng, lão đại, ngươi chính là thần của ta!

Trịnh Thành nghe nói mình phải một mình trông nhà, nhưng cũng không nói gì. Trên thực tế, có thể làm thủ hạ của Cung phụng đại nhân, hắn đã quá thỏa mãn rồi.

Sau khi an bài thoả đáng, Nhậm Thương Khung cùng Hàn Lực bay đến động phủ của Minh Hoa Đà.

Động phủ của Minh Hoa Đà, ở Bách Thảo Đường coi như là tồn tại cao nhất. Đại linh mạch này kéo dài vài chục dặm, lại chỉ có mấy chục động phủ, nơi đây chỉ có Trưởng lão của Bách Thảo Đường, mới có tư cách ở lại!

Làm cho Nhậm Thương Khung bất ngờ chính là, trong động phủ của Minh Hoa đà, đã có mấy vị khác không mời mà đến!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận