Bất Hủ Thần Vương

Nhậm Thương Khung không loạn, hắn vừa rồi đã quan sát một chút. Sáu Thần Thông cường giả này, thì tên tự xưng Tiêu Viêm kia, thực lực ước chừng cùng Mộ Dung ngang nhau.

Còn năm người khác, thì sánh ngang với Thiên Thương phân đà tứ đại tướng. Nói cách khác, hai thế lực này, không sai biệt lắm.

Trong lòng Nhậm Thương Khung sáng như tuyết, xem ra, Thiên Thương phân đà quả nhiên cùng Man Hoang chi địa có cấu kết, bằng không, bộ lạc Man Hoang chi địa này, có tính bài ngoại, sao có thể bị Thiên Thương phân đà sử dụng, đến vây giết hắn?

Trước có sáu Thần Thông cường giả, sau có năm Thần Thông cường giả. Thêm cùng một chỗ, là mười một Thần Thông cường giả.

Bất quá, nội tâm Nhậm Thương Khung, thủy chung có một loại tự tin. Muốn giết hắn cùng Tiểu Bạch, tuyệt đối không có dễ dàng như vậy.

Đột nhiên, năm ngón tay Nhậm Thương Khung một trảo, Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm cầm ở trong tay, toàn thân Bất Hủ Đế Khí thúc dục, cả hư không, bỗng nhiên như có một mặt trời nữa xuất hiện.

Kim quang của Bất Hủ Đế Khí, hình thành một dòng khí hải dương. Đây là bức tường bảo vệ Nhậm Thương Khung, thuộc lĩnh vực tuyệt đối của Bất Hủ Đế Khí.

Nhậm Thương Khung bố thành phòng ngự, hào khí sinh ra, Lôi Âm Trúc Kiếm trong tay, xa xa quát:

- Nghĩ muốn giết ta, ai trước tiên đến thử kiếm?

Bất Hủ Đế Khí cực kỳ cường đại, dòng khí kim quang kia, ba quang lân lân, làm cho người ta có một loại rung động cường đại, có một cảm giác làm thiên hạ thần phục.

Tiêu Viêm tốt xấu gì cũng là Chiến Thần thứ nhất của bộ lạc, coi như là kiến thức rộng rãi, nhưng nhìn thấy khí thế cường đại bực này của Nhậm Thương Khung, cũng là khẽ cau mày.

Miệng không nhịn được than thở:

- Nha, Mộ Dung không phải nói là một Kim Đan cường giả sao? Người kia, mà là Kim Đan cường giả sao? Thấy thế nào cũng không giống a.

Bất quá Tiêu Viêm rốt cuộc vẫn là Chiến Thần bộ lạc, thân kinh bách chiến, một thân tu vi đều là do thực chiến mà có. Trăm chiến công thành, không biết giết qua bao nhiêu cường giả.

Tuy nhìn thấy đối thủ cường đại quỷ dị, nhưng chiến ý ngược lại càng thêm đặc hơn.

Kiệt ngạo cười lớn một tiếng, hai tay chà xát, một thanh đại kiếm bỗng nhiên nằm trong tay, hai tay cầm kiếm, hét lớn một tiếng, một dòng khí lăng không, lấy khí thế phá sơn trảm sóng bổ tới.

Kiếm kĩ này của Tiêu Viêm, đại khai đại hợp. Một kiếm này, có thể đoạn núi cao, chặn lưu hải. Cường thế một kiếm, làm cho hư không bốn phía run rẩy, tinh thần thoát phá.

Nhậm Thương Khung cười lớn một tiếng:


- Tới tốt lắm!

Kiếm thế của Nhậm Thương Khung, cũng kéo dài không dứt. Dòng khí màu vàng theo kiếm khí vũ động, ngưng tụ thành vô số đạo kiếm khí.

Trong lúc nhất thời, kim quang đầy trời, hư không chấn động.

Trong miệng Nhậm Thương Khung ngâm gào:

- Một kiếm kinh Thiên Địa.

- Hai kiếm động Càn Khôn!

- Ba kiếm phân Âm Dương!

- Bốn kiếm lăng Thiên Hạ!

- Năm kiếm tụ vô hình, ngưng Lôi Âm, phá Thần Tiêu!

Ngũ tạng khí trong cơ thể Nhậm Thương Khung, từ khi hắn ngưng kết Kim Đan, rốt cục tiếp cận Ngũ Khí Triều Nguyên. Hiện giờ thi triển Ngũ Hành Lôi Âm Kiếm, uy lực cùng lần trước giao đấu với Lệ Đạo Tông, ít nhất tăng lên gấp mười.

Trong hư không, năm đạo Lôi Âm kỳ quái, theo ngũ phương mà đến, phát ra các loại thanh âm kỳ quái, Ngũ Hành Khí, xông lên tận trời, dung hợp thiên địa Ngũ Lôi.

Trong lúc nhất thời, trên không trung, tia chớp ngũ sắc chạy như bay, giống như ngũ sắc Thần Long bay lượn, xé rách trời cao, Lôi Âm cuồn cuộn, giống như vô số chiến xa ở trên bầu trời cuốn tới.

Nhậm Thương Khung từ khi tiến vào Kim Đan tới nay, vẫn là lần đầu tiên thi triển Ngũ Lôi Thần Âm kiếm, lại không nghĩ rằng, uy lực của Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm này, so với lần trước tăng lên gấp mười.

Tiêu Viêm sống hơn ba mươi tuổi, chiến dịch lớn nhỏ hơn ngàn. Nhưng chưa từng có một khắc, hắn lại bất lực như thế. Mãn không Thần Lôi, vô luận hắn né tránh như thế nào, thì bất cứ lúc nào vẫn có thể bị đánh trúng.

Nếu không có thần thông thuấn di, chỉ sợ hắn đã bị Lôi Âm đánh thành mảnh nhỏ. Đáng sợ nhất chính là, kiếm khí của đối phương, còn giống như tên đã lên dây, nhìn mà chưa phát.

Chỉ cần Ngũ Lôi Thần Âm, đã có uy lực như thế, như thế khí thế kia, một khi bộc phát ra, uy lực to lớn, chỉ sợ Tiêu Viêm là Thần Anh kì cường giả, cũng không dám chính diện đón tiếp.

Bất quá, Tiêu Viêm chung quy là Thần Thông cường giả, sau khi lui về phía sau trăm mét, kiếm trong tay liên tục khởi động, dòng khí này ngưng tụ thành một Đồ Đằng thần kỳ, ấn ký Đồ Đằng này, từ mơ hồ không ngừng biến thành rõ ràng.


Tiêu Viêm trong miệng ngâm xướng:

- Kiếm chi ma thần, chúng sinh hoàng tuyền, minh vũ thối kiếm, Địa Ngục sống lại. Xem Ác Ma Thương Viêm Trảm của ta!

Kiếm khí như hồng, Thương Viêm như hải. Kiếm khí dẫn động Thương Viêm, giống như vô số ma trơi ngưng tụ cùng một chỗ, hình thành Thương Viêm nửa thanh nửa hồng, giống như sóng biển vọt tới.

Thương Viêm đối Bất Hủ Đế Khí!

Hai dòng khí cường đại, rốt cục chạm nhau.

Trong lúc nhất thời, lực lượng ngang nhau.

Nhậm Thương Khung cũng dị thường khiếp sợ. Từ khi hắn tu luyện Bất Hủ Đế Khí bí quyết tới nay, còn chưa có ai có thể dùng đan điền khí, cùng Bất Hủ Đế Khí chính diện đối kháng.

Mà hôm nay, Tiêu Viêm này lại làm được! Thương Viêm này, hiển nhiên cũng có Thái Cổ Ma Thần khí chất, tuy không đủ thuần khiết, nhưng uy thế một kiếm này đánh ra, hình thành Thương Viêm hải dương, cư nhiên cùng Bất Hủ Đế Khí không phân biệt cao thấp.

Đương nhiên, đều này không phải là phẩm chất của Thương Viêm, có thể đánh đồng cùng Bất Hủ Đế Khí.

Nguyên nhân chính là cảnh giới của Tiêu Viêm cao hơn Nhậm Thương Khung rất nhiều. Thần Thông cảnh đệ nhị kỳ, tự nhiên so với Nhậm Thương Khung là thất chuyển Kim Đan thì cường đại hơn rất nhiều.

Trên thất chuyển Kim Đan, có bát chuyển Kim Đan, Cửu Chuyển Kim Đan. Đột phá Cửu Chuyển Kim Đan, thành tựu Thần Thông cảnh, Thần Thông cảnh đệ nhất kỳ, là Hoàn Đan kỳ.

Hoàn Đan thành hải, thành tựu đan điền khí hải, cô đọng Thần Anh, mới tính tiến vào Thần Anh kỳ.

Nói cách khác, cảnh giới chênh lệch này, hai người có chênh lệch rất lớn.

Mà Nhậm Thương Khung tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, dù sao thời gian rất ngắn, tuy rằng hoàn thành Cơ Sở Thiên, nhưng miễn cưỡng cũng chỉ tính là mới nhập môn.

Điểm này, lại bất đồng với Tiêu Viêm. Tiêu Viêm tu luyện Kiếm Khí Thương Viêm, ít nhất có mười mấy năm, độ thuần thục cùng tiến độ tu luyện, là viễn siêu Nhậm Thương Khung tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết.

Dù vậy, Kiếm khí Thương Viêm này, có thể cùng Bất Hủ Đế Khí Quyết chống lại mà không rơi xuống hạ phong, cũng đủ để Tiêu Viêm tự hào.


Đương nhiên, mặc kệ là Tiêu Viêm, hay là Nhậm Thương Khung, giờ khắc này, bọn họ cũng không biết Bất Hủ Đế Khí Quyết ở thời đại thái cổ, có ý nghĩa như thế nào.

Thái cổ thời đại, Bất Hủ Đế Khí Quyết này, chỉ dưới Tạo Vật bí quyết, nằm trong ngũ đại Thần Điển tối cao.

Dưới Tạo Vật, năm đại tối cao Thần Điển.

Ca ngợi này, có thể nói là cao nhất. Thái cổ thời đại, Thần Điển không phải ai muốn thấy cũng được.

Có thể xưng là Thần Điển, không có chỗ nào mà không phải là thần công kinh thế hãi tục. Tối cao Thần Điển, lại là thần trong thần.

Nhậm Thương Khung khiếp sợ, Tiêu Viêm cũng khiếp sợ cực kỳ.

Năm Thần Thông cường giả khác vây xem, mỗi người mặt lộ vẻ kinh hãi. Bọn họ cùng Tiêu Viêm rất quen thuộc, biết Kiếm Khí Thương Viêm ý vị như thế nào.

Kiếm Khí Thương Viêm, đánh đâu thắng đó. Ở trong phạm vi mười ngàn dặm, nhân vật có thể địch nổi Thương Viêm, tuyệt đối sẽ không vượt qua ba người.

Chỉ là, Thương Viêm cường đại này, lại bị đối phương ngăn trở. Hơn nữa lực lượng còn ngang nhau. Đáng sợ nhất chính là, đối phương chỉ là một Kim Đan cường giả!

Cảnh giới chênh lệch xa như thế, lại có thể đấu ngang nhau. Như vậy dòng khí kim sắc kia của đối phương, ẩn ẩn tản ra hơi thở đế vương, so với Kiếm Khí Thương Viêm còn cường đại hơn.

Tiêu Viêm nội tâm khiếp sợ, đại kiếm trong tay đã cùng Nhậm Thương Khung liều mạng mấy chục lần. Nhưng vô luận hắn thi triển như thế nào, thủy chung không thể chiếm được nửa điểm thượng phong.

Nhậm Thương Khung cũng không cảm thấy thoải mái, nếu không có Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm thiên sinh lệ chất, để cho hắn ở phương diện vũ khí chiếm ưu thế, chỉ sợ giáp mặt vật lộn này, hắn sẽ rất thê thảm.

Có ưu thế vũ khí, có ưu thế công pháp, mà chỉ cùng Tiêu Viêm này đánh ngang tay. Trong lòng Nhậm Thương Khung cũng cảm thán, Kim Đan cường giả, quả nhiên cùng Thần Thông cảnh cường giả có khác nhau rất lớn!

Thương Viêm cùng Bất Hủ Đế Khí, hung hăng dây dưa cùng một chỗ, hai người rốt cục quấn thành một đoàn, đánh nhau chí chóe. Thương Viêm ở trước mặt lực cắn nuốt cường đại của Bất Hủ Đế Khí, bị đánh thành mảnh nhỏ.

Mà lĩnh vực tuyệt đối của Bất Hủ Đế Khí, cũng vỡ nát, không thể thành hình.

Năm Thần Thông cường giả đang xem cuộc chiến bên ngoài, nhìn thấy trạng thái giằng co bực này, đều quát:

- Tiêu Viêm huynh, ta đến giúp ngươi.

- Huynh đệ ta cũng giúp ngươi một tay.

- Ha ha, mọi người cùng tiến lên!


- Chém giết dị đồ!

Trong lúc nhất thời, năm dòng khí, theo năm phương vị, áp bách lại đây. Năm đạo công kích cường đại, giống như năm đạo sấm sét, bao vây Nhậm Thương Khung vào giữa.

Tâm huyết của Nhậm Thương Khung bị kích phát ra, thét dài một tiếng:

- Man Hoang bộ lạc, không gì hơn cái này. Nguyên lai cũng chỉ là lấy thịt đè người, hừ, xin lỗi không tiếp được!

Nhậm Thương Khung đương nhiên sẽ không ngốc đến nổi cùng sáu Thần Thông cường giả quần nhau, hắn cùng với Tiểu Bạch, cơ hồ đã muốn ăn ý đến trình độ tâm ý tương thông.

Lời nói còn chưa xong, Tiểu Bạch đã thét dài một tiếng, bay vút đi.

Phía trước có một gã Thần Thông cường giả ngăn cản. Nhậm Thương Khung nhìn cũng không nhìn, huy động Bất Hủ Đế Khí, kiếm quang thúc giục, ngưng tụ thành Vạn Kiếm Bôn Lôi, trực tiếp tới.

Tên Thần Thông cường giả kia, bỗng nhiên nhìn thấy kiếm quang đầy trời, hồn phi phách tán, nhanh chóng lấy ra một chiến giáp bận vào.

Đồng thời, kiếm khí trong tay hắn bay cuộn, cuốn ra từng đạo khí thuẫn, bảo vệ bốn phía thân thể.

Bất Hủ Đế Khí này của Nhậm Thương Khung, là chút lực còn sót lại sau khi cùng Thương Viêm đối chiến. Bởi vậy uy thế không lớn, nhưng cũng đủ mở đường máu rồi.

Tiểu Bạch có được chỗ trống, nhanh chóng bay qua.

Sau khi thoát khỏi vòng vây, Tiểu Bạch lấy tốc độ nhanh nhất, như tia chớp phá không, hướng phía trước phóng đi.

Ngay lúc này, hư không hét lớn một tiếng:

- Chạy đi đâu!

Phía trên hư không, một thanh trường thương đâm tới, bắn ra dòng khí cường đại, ầm ầm nện xuống, một chiêu này, lực lượng mười phần, có thể làm một toà núi nhỏ nổ nát.

Cũng may Tiểu Bạch tinh thông, cánh chim rẻ một cái, mới né được một kích trí mạng này.

Ngay lúc này, trên bầu trời đối diện, bay ra bốn đạo thân ảnh, bao vây Nhậm Thương Khung lại.

Trước có chặn đường, sau có truy binh.

Nhậm Thương Khung lập tức lâm vào cục diện tiền hậu giáp công!

Nguyên lai, nhóm người của Mộ Dung, sớm đã đi tới. Nhưng chỉ đứng xa xa xem cuộc chiến, chưa từng hiện thân. Mộ Dung tâm tư kín đáo, bày ra thiên la địa võng, chờ Nhậm Thương Khung chui vào!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận