Bất Hủ Thần Vương

Mấy tháng bị đuổi giết, xâm nhập Man Hoang hơn mười ngàn dặm, giờ rời khỏi Man Hoang chi địa, cũng cần mấy ngày thời gian.

Nhậm Thương Khung cùng Tiểu Bạch, thật ra cũng không vội. Mỗi ngày bay đi rất có quy luật.

Dù sao, này là ở Man Hoang chi địa, mục đích của Nhậm Thương Khung là giải quyết vấn đề của Thiên Thương phân đà, nên không muốn gây nhiều chuyện.

......

Bên ngoài đệ nhất trọng của Man Hoang chi địa, có một bộ lạc tên là Phượng Vũ.

Bộ lạc Phượng Vũ này, ở đệ nhất trọng thực lực tuyệt đối là tồn tại số một số hai. Hàng năm vào ngày tám tháng hai, đối với Phượng Vũ bộ lạc mà nói, là một ngày long trọng.

Phượng Vũ bộ lạc, ở Man Hoang chi địa đệ nhất trọng khoảng chừng khu vực năm ngàn dặm, cả bộ lạc ước chừng có ngàn vạn người, nắm trong tay lãnh thổ trên trăm vạn dặm.

Phần thực lực này, ở trong phạm vi Man Hoang đệ nhất trọng, tuyệt đối là độc nhất vô nhị.

Ngày tám tháng hai, là ngày trọng đại của Phượng Vũ bộ lạc. Nguyên lai, Phượng Vũ bộ lạc này, có một gốc cây Phượng Vũ thụ, che thiên lấp địa, nghe nói thụ linh đã hơn vạn năm tuổi.

Phượng Vũ thụ Này, cành lá sum xuê, mỗi khi đến ngày hai tháng tám, thì tất cả lá cây cùng chi cành, sẽ toàn bộ rụng hết.

Phượng Vũ thụ Kia, sở dĩ tên là Phượng Vũ thụ, là vì lá cây giống như lông Phượng Hoàng, từng là từng lá, linh lực cực kỳ đầy đủ.

Sự thần kỳ của Phượng Vũ thụ, không ở chỗ lá cây của nó. Mà ở chi cành.

Phượng Vũ thụ này, các ngày trong năm, một mảnh lá cây cũng không rơi xuống. Duy chỉ có ngày hai tháng tám là ngoại lệ. Ngày này, lá cây của Phượng Vũ thụ, vậy mà đầy trời bay múa, tất cả đều rơi xuống đất, thẳng đến khi hết mới thôi.

Khi lá rụng hết, chỉ lộ ra một thân cây khổng lồ, Phượng Vũ bộ lạc mới có thể thỉnh ra pháp đao của bộ lạc, chém xuống chín cành.

Mỗi một năm, nhiều nhất chỉ có thể chém xuống chín cành.


Cành cây của Phượng Vũ thụ này, chính là tài liệu tuyệt đỉnh để chế tạo thần binh lợi khí, hơn nữa rất thích hợp để chế tác thần cung, tính mềm dẻo, độ cứng cùng độ linh lực, cơ hồ là đạt tới trình độ hoàn mỹ.

Rất nhiều đại sư tạo cung, đối với cành của Phượng Vũ thụ này, đều là khát vọng.

Bởi vậy, nhất niên cửu chi, đại danh của Phượng Vũ thụ này, liền truyền lần tới khắp cả Thiên Trạch thế giới.

Chẳng qua, đây là thuộc địa bàn của Man Hoang chi địa, võ giả bốn lục địa xem như đỏ mắt, cũng không dám đi vào tranh đoạt.

Nói sau, không tới này tám tháng hai hôm nay, mỗi một phiến lá cây của Phượng Vũ thụ đều sắc bén như lưỡi dao. Nếu có ai dám ở những ngày khác tới chặt cành, sẽ bị lá cây của Phượng Vũ thụ loạn đao phân thây, cắt thành mảnh nhỏ.

Tóm lại, Phượng Vũ bộ lạc, bởi vì Phượng Vũ thụ mà thành lập, vì Phượng Vũ thụ mà nổi tiếng.

Hôm nay, vừa lúc là ngày tám tháng hai.

Cả Phượng Vũ bộ lạc, đều đầy hơi thở vui mừng. Ai cũng biết, đây là ngày hội lớn nhất của Phượng Vũ bộ lạc.

Ở Phượng Vũ thành, là khu vực trung tâm của Phượng Vũ bộ lạc, hôm nay lại nghênh đón một khách quý.

Người đi nghênh đoán chính là tộc trưởng của Phượng Vũ bộ lạc cùng với thủ tịch Chiến Thần, hai người đều tự mình đi vào ngàn dặm nghênh đón vị khách quý này.

Khách quý này, là đến từ Man Hoang đệ tam trọng, là thủ tịch Chiến Thần Tiêu Viêm của Hắc Viêm bộ lạc!

Đối với Phượng Vũ bộ lạc chỉ ở đệ nhất trọng mà nói, thủ tịch Chiến Thần của Hắc Viêm bộ lạc đến từ Man Hoang đệ tam trọng, hiển nhiên là phi thường hiển hách.

Dù sao, địa vị của Man Hoang đệ nhất trọng, cùng Man Hoang đệ tam trọng, là hoàn toàn thể so sánh. Vốn, lấy địa vị của Phượng Vũ bộ lạc, là không có khả năng mời được đại giá của Tiêu Viêm.

Nhưng mà, Phượng Vũ bộ lạc cùng Hắc Viêm bộ lạc, quan hệ không giống bình thường. Vì Hắc Viêm bộ lạc chính là chỗ dựa vững chắc của Phượng Vũ bộ lạc.

Tù trưởng của Phượng Vũ bộ lạc, lại là nghĩa tử của tù trưởng Hắc Viêm bộ lạc.


Mà thủ tịch Chiến Thần của Phượng Vũ bộ lạc, lại là đệ đệ của Tiêu Viêm, Tiêu Kỳ. Tiêu Kỳ này, một thân tu vi, tuy rằng kém hơn huynh trưởng Tiêu Viêm một ít, nhưng cũng là Thần Thông cảnh cường giả. Tu vi này, thậm chí so với tù trưởng của Phượng Vũ bộ lạc còn mạnh hơn một ít.

Chính bởi vì có quan hệ này, Tiêu Viêm mới có thể tự mình đại giá quang lâm, tới cổ vũ cho Phượng Vũ bộ lạc.

Giờ phút này, quý phủ của tù trưởng, đang tổ chức yến hội long trọng, vì thủ tịch Chiến Thần Tiêu Viêm đón gió tẩy trần.

- Ca, tù trưởng đại nhân nói, sự kiện Phượng Vũ lần này, chém xuống chín Phượng Vũ mộc, sẽ tặng ba cái cho huynh, coi như là thù lao cổ vũ cùng lễ gặp mặt.

Ba Phượng Vũ mộc, nếu đem đi bán, kia tuyệt đối là một cái giá trên trời. Mỗi một cái Phượng Vũ mộc, giá trị ít nhất là ba vạn cao linh nhất phẩm linh thạch.

Ba cái, thì không sai biệt lắm là mười vạn cao linh nhất phẩm linh thạch.

Phần đại lễ này, quả thật là nặng trịch. Tất nhiên đây là vì Tộc trưởng của Phượng Vũ bộ lạc muốn nịnh bợ Tiêu Viêm. Tiêu Kỳ rót rượu, sau đó nâng ly chúc mừng huynh trưởng.

Dù sao, là huynh đệ của nhau, hai người tất nhiên hiểu rõ tính cách của nhau. Tiêu Kỳ tự nhiên biết, ca ca Tiêu Viêm, là quỷ tham lam, chỉ cần nhìn thấy thứ tốt, đều muốn lấy về mình.

Vốn tưởng rằng Tiêu Viêm nghe xong, sẽ thập phần cao hứng. Lại không nghĩ rằng, Tiêu Viêm nghe xong, chỉ là ảm đạm cười, nâng chén quơ quơ, uống một ngụm rượu, lại không có biểu hiện ra bộ dáng mừng như điên.

- Ca, ngươi tựa hồ không vui?

Tiêu Kỳ cảm thấy ca ca có điểm khác thường.

- Ai, đừng nói nữa. Lão đệ, mấy tháng này, tâm tình ta vẫn khó chịu. Từ lần Thiên Thương phân đà liên hệ nhờ ta đối phó với một người. Kết quả...

Tiêu Viêm đem chân tướng sự tình nói một lần, lại hung hăng uống một ngụm rượu:

- Đáng tiếc a, tên kia chạy trốn, ta mấy tháng này một mực truy tung, lại không có thu hoạch gì. Miếng ăn đến miệng lại biến mất, thật sự là đáng tiếc!


- Lấy Kim Đan cảnh giới, đối kháng Kiếm Khí Thương Viêm?

Tiêu Kỳ nghe xong, cũng là kinh hãi, hắn làm đệ đệ, tự nhiên biết uy lực của Kiếm Khí Thương Viêm.

Mà huynh trưởng là Thần Thông cường giả, lấy tu vi Thần Anh kỳ, thi triển Kiếm Khí Thương Viêm, không ngờ lại cùng một Kim Đan cường giả ngang tài ngang sức?

Kim Đan cường giả kia phải yêu nghiệt cỡ nào đây? Tu luyện công pháp đáng sợ gì vậy?

- Đúng vậy, ngươi nói ta có nên buồn bực hay không? Nếu có thể cướp được công pháp kia, Tiêu gia chúng ta, tuyệt đối có tư cách đi vào khu vực trung tâm của Man Hoang, thành lập đại sự nghiệp, bắt đầu mở mang lãnh thổ, ta và ngươi danh hiệu thủ tịch Chiến Thần chó má gì đó. Nói trắng ra, chỉ là chó giữ nhà mà thôi!

Cái gọi là bộ lạc Chiến Thần, kỳ thật chính là võ giả bảo hộ bộ lạc. Có chút võ giả bảo hộ là người của bộ lạc, chút còn lại là tán tu lưu lạc, nhận lương đi làm bảo hộ chiến thần, trở thành chó cho bộ lạc kia sai xử, kiếm thù lao kếch xù!

- Ca, nếu người kia là cừu nhân của Thiên Thương phân đà, sau này chắc chắn đến Thiên Thương phân đà. Huynh muốn tìm hắn, thì đi Vân Tụ thành ẩn núp. Chờ đợi thời cơ. Đúng, hai huynh đệ chúng ta cùng đi, như vậy có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn.

- Ân, lão Nhị, ta lần này đến Phượng Vũ bộ lạc, chính là tìm đệ lý giải chuyện này. Ta phỏng đoán, người nọ chắc chắn còn ở Man Hoang chi địa, cho nên, ta cùng ngươi đến biên cảnh Man Hoang, ôm cây đợi thỏ, phục kích người này!

Trong mắt Tiêu Viêm, bắn ra quang mang khiếp người, hai mắt phóng ra tinh quang, đầy vẻ tham lam.

Cứ nghĩ đến công pháp thần kỳ của Nhậm Thương Khung, trong lòng Tiêu Viêm lại gợn sóng. Hắn rất khát vọng có được môn công pháp kia.

- Được!

Tiêu Kỳ cũng kích động:

- Phú quý hiểm trung cầu. Hai huynh đệ chúng ta, nhất định sẽ kiến công lập nghiệp.

Hai huynh đệ này, đều là phần tử đầu cơ phi thường đáng sợ. Chỉ cần có cơ hội, tất nhiên sẽ gắt gao bắt lấy, không tiếc hết thảy đại giới, không từ thủ đoạn!

......

- Di, Tiểu Bạch, ngươi có phát hiện hay không, bộ lạc này, hình như bộ dáng rất náo nhiệt?

Nói đến cũng khéo, giờ khắc này, Nhậm Thương Khung vừa lúc đi vào địa giới của Phượng Vũ bộ lạc, rõ ràng cảm giác được không khí của Phượng Vũ bộ lạc rất bất đồng.

- Đúng vậy, chẳng lẽ là lễ mừng năm mới?


Tiểu Bạch chỉ biết là, ở thế giới nhân loại, lễ mừng năm mới là náo nhiệt nhất.

Nhậm Thương Khung suy tính thời gian một chút, tham gia Đan sư đại hội chính là ngày tám tháng ba, Đan sư đại hội kéo dài chừng ba tháng. Sau khi kết thúc là đầu tháng sáu. Sau đó lại trì hoãn một đoạn thời gian, trở lại Vân La thành, ước chừng là hơn một tháng, trở lại Linh Nhãn Phong lại ngây người một trận, đến Thiên Thương phân đà chấp hành nhiệm vụ, là chuyện tháng chín. Một đường chém giết, lại ở trong không gian Đế Hào cung ngây người nhiều tháng, hiện tại chắc chắn đã qua năm. Cẩn thận suy tính, tháng giêng chắc chắn đã qua rồi.

- Không có khả năng là lễ mừng năm mới.

Nhậm Thương Khung suy tính thời gian một chút, phủ định cách nói này của Tiểu Bạch. Bất quá, cái náo nhiệt này, hắn không tính đi vô giúp vui, thần thức đảo qua, đang muốn bay khỏi, nhưng vài người phía dưới nói chuyện, lại hấp dẫn hắn.

- Ha hả, ngày tám tháng hai, Phượng Vũ đại hội. Nghe nói Phượng Vũ đại hội năm nay, có mời tới Hắc Viêm bộ lạc thủ tịch Chiến Thần Tiêu Viêm!

- Đúng vậy, Tiêu Viêm đại nhân là huynh trưởng của thủ tịch Chiến Thần Tiêu Kỳ của bộ lạc chúng ta. Hắn trước kia cũng đã tới bộ lạc chúng ta. Ha hả, nếu không có Hắc Viêm bộ lạc che chở chúng ta, Phượng Vũ bộ lạc sao có thể ở Hoang Man đệ nhất trọng, đạt được địa vị như bây giờ?

- Ân, khách quý như vậy, tù trưởng đại nhân chúng ta, chắc chắn sẽ lấy Phượng Vũ mộc dâng tặng?

- Vô nghĩa, không tặng Phượng Vũ mộc, đồ vật khác, Tiêu Viêm đại nhân thèm nhận sao!

- Hắc hắc, đi mau đi mau. Phượng Vũ đại hội lập tức sẽ bắt đầu rồi. Ta là người sùng bái Tiêu Viêm đại nhân nhất, cơ hội khó được a! Phải có vị trí tốt, có thể nhìn phong thái của Tiêu Viêm đại nhân gần một chút!

Tiêu Viêm?Hắc Viêm bộ lạc thủ tịch Chiến Thần?

Nhậm Thương Khung nở nụ cười. Tin tức ngoài ý muốn này, làm hắn vô cùng vui sướng. Thật sự là cố tình trồng hoa hoa không thắm, vô tình cắm liễu liễu xanh tươi.

Vốn, tính còn quay lại Hắc Viêm bộ lạc đòi nợ. Không nghĩ tới, Tiêu Viêm này cư nhiên lại ở Phượng Vũ bộ lạc. Này có tính là dâng tới miệng không nhỉ? (DG: phải đó, nuốt nó đi)

- Tiêu Viêm, thiên đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông vào. Tốt! Phượng Vũ mộc, ha ha, là thứ tốt trong truyền thuyết, ta cũng không có thể bỏ qua.

Đối với linh vật cả thiên hạ, trong Thiên Trạch Dị Kiến Lục đều có ghi lại, Phượng Vũ mộc này, Vạn Dược Tôn tự nhiên cũng có nghiên cứu. Nhậm Thương Khung biết, Phượng Vũ mộc này là tài liệu thượng đẳng để chế tác vũ khí.

Thần vật như thế, gặp mà không lấy, không phù hợp với phong cách của Nhậm Thương Khung hắn a.

- Đi, Tiểu Bạch, tới kiến thức Phượng Vũ thần thụ trong truyền thuyết một chút!

Phượng Vũ thần thụ này, ở bên trong Thiên Trạch Dị Kiến Lục của Vạn Dược Tôn, chính là một trong mười đại thần thụ của Thiên Trạch, cùng Thủy Vân thần thụ của Thủy Vân Tông, đều nằm trong danh sách Thập đại thần thụ của Thiên Trạch!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận