Bất Hủ Thần Vương

Vạn Kiếm Thông cảm thấy áp lực rất lớn, Lạc phủ bị tàn sát, hắn trước tiên liền chạy tới hiện trường. Hắn cũng ẩn ẩn biết rõ, gia tộc Nhậm Thương Khung và Lạc phủ này quan hệ rất sâu.

Bởi vậy, Vạn Kiếm Thông hết sức coi trọng.

Mà Thiên Xảo phân đà Yến Thương Lan, sau khi nhận được tin tức, cũng tìm lấy cớ, nói sợ Yêu tộc Tu La Hải Vực gây họa, dùng danh nghĩa này, mang theo rất nhiều tinh anh đuổi tới Địa Chu phân đà, đem Vân La thành phong tỏa.

Tiểu Bạch tự nhiên biết quan hệ giữa Nhậm Thương Khung cùng Nhậm Tinh Hà, toàn lực bôn ba, một ngày một đêm không ngừng bay hết lực, đi tới Vân La thành.

Toàn bộ Vân La thành, bị Thiên Xảo phân đà cùng Địa Chu phân đà vây quanh.

Nhậm Thương Khung lại một lần nữa bước vào Vân La thành, nhưng tâm tình lại hoàn toàn bất đồng. Đi vào Lạc phủ, hiện trường giết người được bảo hộ vô cùng tốt, không có một chút thay đổi.

Lạc phủ cao thấp, máu chảy thành sông. Từng khỏa đầu, được xếp thành hình dạng một tòa tháp, bày ở bên trong đại sảnh Lạc phủ.

Xác chết như núi, máu chảy thành sông.

Nhất là ở mùa này, phát ra các loại mùi thối. Nếu không phải Vạn Kiếm Thông cho thủ hạ rải vôi lên, lại dùng rất nhiều băng khối, nếu không chỉ sợ cả con đường đều một mùi hôi ngút trời.

Tất cả thi thể, cùng đầu người, đều có đánh số.

Vạn Kiếm Thông mời tới chung quanh hàng xóm láng giềng, để cho bọn họ từng cái chỉ ra và xác nhận, rồi lại viết lên danh tự, cuối cùng làm ra một phần danh sách.

Nhậm Thương Khung kỳ thật đã dùng thần thức điều tra qua những thi thể này. Vạn hạnh trong bất hạnh, ở bên trong những thi thể này, không có ca ca hắn cùng Lạc Điệp Vũ tiểu thư.

Mặc kệ địch nhân là ai, chỉ cần không có giết chết ca ca cùng Điệp Vũ tiểu thư, cái kia là có hy vọng!

Nhậm Thương Khung nhìn danh sách Vạn Kiếm Thông đưa tới, nhìn Lạc Giang Nam, Lạc Quy Nam, những cái tên này đã từng hết sức quen thuộc, giờ đã biến thành thi thể hư thối, trong lồng ngực Nhậm Thương Khung bốc lên nghiệp hỏa vô danh, không cách nào ức chế nó bốc cháy lên.

- Lạc thúc thúc, mong người nghỉ ngơi a. Chất chi hôm nay thề, bất luận là ai, làm ra chuyện táng tận thiên lương bậc này, Nhậm Thương Khung ta tuyệt sẽ không để cho hắn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Bắt được hung thủ, ta sẽ tàn sát cả nhà hắn, tế bái tất cả oan hồn Lạc phủ!

Cả người Nhậm Thương Khung như một cây thương đứng lên.

Khoát tay áo:


- Theo như quy cách quý tộc bản địa, đưa bọn họ an táng.

Bất luận như thế nào, người chết không có thể sống lại, cần nhập nhập thổ. Nhậm Thương Khung để cho Vạn Kiếm Thông tìm tất cả láng giềng của Lạc phủ, hỏi tới hỏi lui, nhưng lại hỏi không ra tin tức gì.

Đối thủ có thể đem cả nhà Lạc thị giết sạch sẽ như vậy, tất nhiên không có khả năng kinh động hàng xóm. Lại không có ai chạy thoát, có thể thấy được đối thủ cường đại như thế nào.

- Vạn đà chủ, dùng tu vi của ngươi, nếu như đơn thương độc mã, có thể tàn sát cả nhà Lạc phủ, mà không chạy thoát một cái không?

Vạn Kiếm Thông nhảy dựng:

- Thuộc hạ... Thuộc hạ làm không được.

- Ân, ngươi bây giờ cũng không quá là cửu chuyển Kim Đan, xác thực làm không được. Cho dù là Yến Thương Lan đà chủ, chỉ sợ cũng làm không được. Nếu muốn giết triệt để như thế, ít nhất cũng phải là Thần Thông cảnh trung kỳ cường giả.

Nhậm Thương Khung cũng quan sát hiện trường giết người một chút, biết rõ thảm án giết người này, không ngờ là một người gây nên, không có dấu vết nhiều người gây án.

Một người, muốn tàn sát cả nhà mấy trăm người, độ khó to lớn, có thể nghĩ.

- Như thế suy đoán, ngoại trừ dư nghiệt của Thiên Cương phân đà cùng Thiên Mãnh phân đà, chỉ có Hạng Thái Hư là có thể làm được. Dư nghiệt của những phân đà khác, sẽ làm không được. Huống chi, đa số người của Thiên Thương phân đà, đều bị Mộ Dung hợp nhất. Hơn nữa nội bộ Ứng Vô Nhai lục đục, cũng không có thể có bao nhiêu người vì hắn bán mạng.

Như vậy, hung thủ gây án, đã thu hẹp rất nhiều.

- Thiên Mãnh phân đà, cũng chỉ có Tần Bang có thực lực như vậy. Còn lại những thủ hạ kia, thứ nhất không có phách lực này, thứ hai cũng không có thủ đoạn này...

- Như thế tính ra, Thiên Cương phân đà cùng Hạng Thái Hư, là hai cái có khả năng hiềm nghi nhất!

Nhậm Thương Khung nghĩ tới đây, càng tức giận không thôi. Nhất là nghĩ đến Thiên Cương phân đà, vốn cường giả Thiên Cương phân đà, đã bị hắn một mẻ hốt gọn, nếu không phải Hạ Tùng Linh hoành nhúng một tay, sẽ có hậu hoạn Thiên Cương phân đà sao?

- Không đúng, Thiên Cương phân đà, còn có Nguyên Tông Sư, người này là truyền nhân Trảm Không Đạo. Nhưng lại không biết những năm qua, tu vi của hắn đến trình độ nào?

Chỉ là, dùng Nhậm Thương Khung suy đoán, mặc dù là Nguyên Tông Sư, chỉ sợ ở ngắn ngủn vài năm, cho dù thiên phú siêu quần, cũng không có khả năng đột phá Thần Thông cảnh. Cao lắm là cửu chuyển Kim Đan là cùng.


Không có đột phá Thần Thông cảnh, cho dù hắn là truyền nhân của Trảm Không Đạo, cũng không có năng lực diệt môn bậc này.

Chỉ là, thủ đoạn tàn sát hết cả nhà này, ngược lại rất có phong cách của Trảm Không Đạo.

- Chẳng lẽ, là truyền nhân của Trảm Không Đạo gây nên?

Nhậm Thương Khung giật mình.

- Thương Lan, Kiếm Thông. Các ngươi mang theo nhân mã trở về đi. Chuyện nơi đây, ta tiếp thủ, các ngươi không cần vất vả. Nếu có tin tức huynh trưởng ta, nhất định phải liều lĩnh mọi giá, cam đoan an toàn của hắn!

- Vâng.

Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông, bây giờ đối với Nhậm Thương Khung là rất thán phục. Năm đó thời điểm gặp mặt, Nhậm Thương Khung chỉ là Bách Thảo Đường Cung phụng.

Bây giờ, đã là đệ nhất Lão tổ của Thiên Các thập điện, hơn nữa trên người còn có danh hiệu Dược Thánh!

- Đợi một chút, Thương Lan, ngươi đột phá Kim Đan, tiến vào Thần Thông cảnh rồi hả?

- Vâng, thuộc hạ may mắn.

- Rất tốt, Thần Thông nhất trọng Hoàn Đan cảnh, cũng không phức tạp. Chờ ngươi khí hải vững chắc, thời điểm cô đọng Thần Anh, ta sẽ ban cho ngươi một vật. Vật ấy, không phải chuyện đùa, công tham tạo hóa. Ngươi được vật ấy, tương lai trùng kích Đại Đạo cảnh, cũng đem nửa hi vọng.

Cái gì?

Đại Đạo cảnh cũng có một nửa hi vọng?

Cũng may hiện trường chỉ có ba người bọn họ, nếu không, lời này không phải đem những người khác hù đến té ngã. Nhưng bất kể là Yến Thương Lan hay là Vạn Kiếm Thông, tuy kinh ngạc, nhưng đều không có nửa điểm hoài nghi.

Bây giờ, trong lòng bọn họ, bản thân Nhậm Thương Khung chính là kỳ tích, là không gì làm không được. Nếu như không phải tin tức xác định, bọn hắn ai lại dám tin tưởng, một người trẻ tuổi không đến mười chín tuổi, vậy mà có thể đạt được danh hiệu Dược Thánh, vậy mà có thể dùng lực lượng một người, ngăn cản năm đại phân đà, độc đấu Thiên Hình Đường...


Những sự tích chói lọi này, bất luận một kiện nào, đều tràn ngập sắc thái truyền kỳ, huống chi phát sinh ở trên một người. Bởi vậy, không phải là bọn hắn sùng bái mù quáng, mà là sự thật nói cho bọn hắn biết, trong thế giới võ đạo, sở dĩ phong phú, sở dĩ kích thích, cũng là bởi vì có những thiên tài như vậy tồn tại!

- Kiếm Thông, ngươi đồng dạng là tâm phúc của ta, ngày khác tiến vào Thần Anh kỳ, ta đồng dạng cũng có phần thưởng.

Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông đều đại hỉ, bọn hắn biết rõ, Nhậm Thương Khung là cung điện cấp Lão tổ, nói một không hai. Tất nhiên không có khả năng hứa lèo với bọn hắn.

...

Đội ngũ Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông rút lui, Nhậm Thương Khung cũng không vội vã rời khỏi Vân La thành. Trước khi chưa tìm được Nhậm Tinh Hà, hắn cũng không có tâm tư lo lắng mặt khác.

Nhậm Thương Khung đang đợi. Nhậm Tinh Hà hạ lạc không rõ, nếu như là đối thủ bắt được, tất nhiên sẽ liên hệ với hắn.

Bởi vậy, Nhậm Thương Khung đang đợi.

Nếu như đối thủ một mực không có liên hệ hắn, như vậy nói rõ Nhậm Tinh Hà có khả năng chưa chết, cũng không có rơi vào trong tay địch nhân.

Giả thiết Nhậm Tinh Hà không có rơi vào trong tay địch nhân, như vậy, hắn hoặc là chạy trốn, hoặc là thời điểm sự tình phát sinh không ở nhà.

Chạy trốn mà nói, trong địa phận của Địa Chu phân đà ên trong, Vạn Kiếm Thông nhất định sẽ có tin tức.

- Ca a, huynh rốt cuộc là đi nơi nào?

Đêm tới, Nhậm Thương Khung một thân một mình, ngồi ở trong trang viên xưa cũ của Nhậm thị gia tộc.

Bốn Lưu Kim khôi lỗi, đã bị hắn sắp đặt ở bốn khu vực bất đồng của Vân La thành.

Đông môn cùng Tây môn mỗi nơi một cái, Lạc phủ một cái, bến tàu Vân La mai phục một cái. Tiểu Bạch thì cùng hắn tọa trấn trong trang viên Nhậm thị gia tộc.

...

Lại nói quý phủ Hạng Thái Hư, Hoa Nham đã vội vàng trở về.

- Cái gì? Ngươi nói không có bắt được ca ca Nhậm Thương Khung? Lại đem một nhà nhạc phụ của ca ca hắn, giết không còn một mống?

Hạng Thái Hư trừng to mắt nhìn Hoa Nham, một bụng nóng tính:


- Ngươi không bắt được Nhậm Tinh Hà, trở về làm gì? Ta không phải đã nói...

- Đại nhân, hãy nghe ta nói. Ta được tình báo, Nhậm Thương Khung này đã tới Vân La thành. Này đúng là cơ hội tốt để chúng ta vây công hắn. Bắt một cái Nhậm Tinh Hà, thì làm được cái gì? Muốn ra tay, trực tiếp đem Nhậm Thương Khung tiêu diệt. Nhậm Thương Khung này tự cao tự đại, một người đơn thương độc mã tiến đến. Nếu như chúng ta tập trung lực lượng, lại mời tới một số cao thủ...

Hạng Thái Hư tròng mắt khẽ động:

- Ngươi nói một mình hắn đi hay sao?

- Hắc hắc, chắc chắn 100%. Nói sau, Bách Thảo Đường có mấy người là cao thủ chứ? Hơn nữa Bách Thảo Đường gần đây vội vàng tuyển nhận môn đồ, cả đám đều bề bộn nhiều việc, những người khác làm sao có thời giờ?

Hạng Thái Hư động tâm, trầm ngâm nói:

- Nhậm tiểu cẩu này, thực lực cường hoành. Nhất là mấy Kim Quang Nhân, không biết là đồ chơi gì, rất khó đối phó.

- Đại nhân, tam quyền nan địch tứ thủ, hảo hán không chịu nổi nhiều người. Nhậm Thương Khung hắn cho dù cường thịnh, cuối cùng là một người. Bây giờ cũng không phải ở địa bàn của hắn, không sợ cấm chế động phủ của hắn. Chỉ cần chúng ta vận dụng chiến thuật hợp lý, tìm thêm mấy chiến hữu lực lượng tương đương, hoàn toàn có thể diệt sát kẻ này!

Hoa Nham khuyến khích, hắn cũng biết, đây là cơ hội cuối cùng của hắn. Nếu như không thể thành công, Hạng Thái Hư tất nhiên sẽ giận lây sang hắn.

- Ngân Hồ, ngươi cảm thấy việc này được hay không?

Hạng Thái Hư quay đầu hỏi quân sư hắn tín nhiệm nhất.

Ngân Hồ trầm ngâm nói:

- Đã đi ra Thánh địa Bách Thảo Đường, lại là biên thuỳ Vân La thành, chỉ cần gọn gàng linh hoạt, có thể thực hiện. Chẳng qua, muốn đối phó Nhậm Thương Khung, phải có chiến thuật hợp lý, phải kiềm chế những Kim Quang Nhân kia. Bởi vậy, đại nhân phải tìm được giúp đỡ mới được.

- Giúp đỡ các ngươi không cần lo lắng, ta có thể tìm được giúp đỡ cấp độ ngang ta, ít nhất có thể tìm đến ba cái. Hơn nữa cộng thêm ta, bốn người kiềm chế bốn Kim Quang Nhân. Các ngươi những người còn lại, có thể diệt sát Nhậm Thương Khung hay không?

- Đại nhân, dùng ta xem...

Ngân Hồ khẽ thở dài:

- Theo ty chức thấy, bây giờ thân phận chúng ta đặc thù, vẫn là không nên tự mình động thủ. Không bằng bỏ chút ít tiền tài, mời sát thủ ra tay a. Chỉ cần đại nhân bỏ ra số tiền lớn, sát thủ đoàn mạnh nhất Đông Hoàng Châu, cũng nguyện ý ra tay.

- Ngưới nói không sai, mời kẻ khác động thủ, tiền đặt cọc trăm vạn, tiền thù lao ba trăm vạn. Chỉ cần mang tới thủ cấp của Nhậm Thương Khung, ta nguyện ý ra ba trăm vạn tiền thù lao!

Ngữ khí của Hạng Thái Hư, lộ ra một cổ điên cuồng đáng sợ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận