Bất Hủ Thần Vương

Một thiên tài linh dược trẻ tuổi như vậy, coi như từ trong bụng mẹ bắt đầu học tập kiến thức linh dược, thì có thể có mấy năm? Nếu như không phải có danh sư chỉ điểm mà nói, làm sao có tu vi linh dược kinh thế hãi tục như hôm nay?

Cho nên, đối với sư thừa của Nhậm Thương Khung, không đơn thuần là Hô Duyên Ngạo Bác hiếu kỳ, bao gồm hai đại Pháp Vương, cùng với tất cả Trưởng lão, đều rất tò mò.

Nhậm Thương Khung lúc này, tự nhiên cũng không thể nào nói ra toàn bộ, mà dùng giải thích trước kia của hắn:

- Khi còn bé, ta ở Vân La Thành từng gặp một tiền bối thần bí, truyền thụ kiến thức linh dược cho ta mấy năm, trước sau ước chừng có năm sáu năm. Vị tiền bối kia thần thái bất phàm, giống như tiên nhân thượng giới...

Hô Duyên Ngạo Bác toàn thân co rút, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ, lẩm bẩm thở dài nói:

- Quả nhiên là lão nhân gia, là người... thua ở trong tay đệ tử của Đan Tiên tiền bối, Hô Duyên Ngạo Bác ta không oan, không oan...

Đan Tiên tiền bối?

Trong mắt Tử Điện Pháp Vương chợt lóe tinh mang, mừng rỡ nói:

- Thương Khung trưởng lão gặp phải, chẳng lẽ là Đan Tiên tiền bối? Lão nhân gia hành tung mờ ảo, đã mấy chục năm chưa từng hiện thân, có tin đồn nói người đã phi thăng thượng giới, chẳng lẽ nói...

Nội tâm Xích Hằng Vũ mặc dù mừng như điên, nhưng nhàn nhạt nói:

- Chuyện này bây giờ còn không thể kết luận, chuyện liên quan đến Đan Tiên tiền bối, chúng ta không nên suy đoán lung tung mới phải.

Hắn lời nói này, tự nhiên là vì bảo vệ Nhậm Thương Khung. Trong lòng cũng thầm khen Nhậm Thương Khung, lời nói nghĩ sao cũng được, cho người ta không gian tưởng tượng, lại không có biện pháp chứng thật.

Hô Duyên Ngạo Bác hiển nhiên đối với Vạn Dược Tôn hết sức sùng bái, nói:

- Điện chủ, ngươi vận khí tốt, thật là vận khí tốt. Có truyền nhân của Đan Tiên tiền bối giúp ngươi, ta còn có cái gì để nói? Ngươi yên tâm, trong vòng ba ngày, ta nhất định rời đi, sẽ không làm ngươi khó xử.

- Hô Duyên trưởng lão, quy củ của Đan Tiên Đông Điện như vậy, ta cũng không kiểu cách giữ lại ngươi. Chỉ hy vọng, sau ngày hôm nay, chúng ta vẫn ra sức vì Đan Tiên Điện, vẫn như cũ là chiến hữu.

Hô Duyên Ngạo Bác xấu hổ vô cùng, không nói lời nào.


Như vậy, vốn là khiêu chiến thanh thế thật lớn, lại bị Nhậm Thương Khung cường thế biểu hiện, lấy phương thức này kết thúc.

Hô Duyên Ngạo Bác xuống đài, tất cả Trưởng lão đi theo hắn, theo luật hủy bỏ thân phận Trưởng lão, trở về tổng bộ Đan Tiên Điện, sẽ được an bài khác.

Xích Hằng Vũ nội tâm kích động, nhưng dù sao cũng là đứng đầu một điện, còn có thể khống chế tâm tình.

Tô Thần cùng Đường Dục có chút kích động, nhưng vẫn kìm nén được. Còn năm khách khanh Trưởng lão kia, là vui mừng vô cùng.

Ván này, bọn họ là hoàn toàn thắng cuộc, thắng toàn diện.

Mà những Trưởng lão cuối cùng lựa chọn trung lập, cũng âm thầm vui mừng, thật may là không có cùng Hô Duyên huynh đệ gây chuyện, nếu không, bây giờ cũng phải cuốn gói ra đi.

Hai đại Pháp Vương hoàn thành sứ mạng, cũng không có rời đi, mà là lưu lại. Hiển nhiên, tin tức Đan Tiên truyền nhân, đối với bọn họ mà nói, là một đề tài cảm thấy hứng thú vô cùng.

- Điện chủ, bất kể Thương Khung trưởng lão cùng Đan Tiên tiền bối có quan hệ hay không, từ lập trường cá nhân ta, ta cảm thấy, người này nhất định phải trọng dụng. Bây giờ vị trí Thái thượng trưởng lão đã trống, không bằng ngươi cất nhắc, để hắn làm Thái thượng trưởng lão. Như thế nào?

Tử Điện Pháp Vương không chút nào che giấu hảo cảm của hắn đối với Nhậm Thương Khung.

Xích Hằng Vũ thật ra cũng đang có ý đó, thử dò xét hỏi:

- Pháp Vương đoàn bên kia, mặc dù một mực không hỏi chuyện cao tầng, nhưng ta sợ các ngươi có chủ kiến, nói ta duy thân.

Thanh Phỉ Pháp Vương cười nói:

- Xích Điện Chủ, Pháp Vương đoàn cho tới bây giờ không nhắc tới lập trường, cũng không bày tỏ không có lập trường. Chỉ theo quy củ mà làm, nếu như có bản lãnh, coi như là người thân nhất của ngươi, chúng ta cũng sẽ không có ý kiến gì.

Nếu Pháp Vương đoàn không có ý kiến, hắn tất nhiên là thuận theo mà làm. Trưởng lão đoàn bên này, hôm nay tự nhiên không thể phản đối.

Xích Hằng Vũ mỉm cười nhìn Nhậm Thương Khung:

- Thương Khung trưởng lão, hôm nay vị trí Thái thượng trưởng lão trống không, ngươi tới đảm nhiệm, là mong muốn của mọi người, mọi người nói có đúng hay không?


Nếu như không phải là Nhậm Thương Khung, những người khác quả thật không có tư cách. Trước không nói tới thực lực, cống hiến cũng không tới, cũng không ai có thực lực ép kẻ dưới phải phục tùng.

Duy chỉ có Nhậm Thương Khung, ở đánh bại Hô Duyên huynh đệ, lập đầu công. Hơn nữa thực lực hắn biểu hiện ra, Hô Duyên huynh đệ đều không thể sánh bằng, huống chi những người khác?

Cho nên, bất kể từ góc độ nào nhìn, hắn đều có tư cách nhất, cũng là thích hợp nhất.

Nếu như nói thân phận, hắn có khi là “Đan Tiên truyền nhân”, nếu bỏ thì thật là tiếc nuối.

Thật ra thì, ở Xích Hằng Vũ bên này, hơi có chút tư cách, chính là Tô Thần cùng Đường Dục.

Nhưng mà trước mắt, hai người này đối với Nhậm Thương Khung đều hết sức sùng bái, bất luận từ góc độ nào nhìn, cũng không thể cùng Nhậm Thương Khung tranh giành.

Cho nên, dưới tình hình này, Tô Thần cùng Đường Dục đều tâm duyệt thần phục:

- Thương Khung trưởng lão không làm, tin tưởng ở đây không có người nào có tư cách.

- Chúng ta hoàn toàn ủng hộ Thương Khung trưởng lão.

Sau khi một nhóm Trưởng lão theo Hô Duyên huynh đệ rời đi, hôm nay trong Trưởng lão đoàn, Tô Thần cùng Đường Dục không thể nghi ngờ là tư cách lão nhất, cũng có quyền phát biểu nhất.

- Chúng ta cũng tuyệt đối ủng hộ Thương Khung đại sư!

Khách khanh Trưởng lão cũng lên tiếng.

- Thương Khung, chúng ý như vậy, ngươi không thể từ chối.

Nhậm Thương Khung cười cười, hắn không quá khiêm tốn, cũng không kiểu cách nói:

- Mọi người ưu ái như thế, nếu ta từ chối, ngược lại làm người thất vọng. Lời dễ nghe ta cũng không nói nhiều, chỉ có một câu, chỉ cần ta ở vị trí này một ngày, sẽ vì Đan Tiên Đông Điện cống hiến tất cả lực lượng.


- Hảo, thống khoái!

Tử Điện Pháp Vương vỗ tay mà cười:

- Thương Khung trưởng lão, Đan Tiên Đông Điện có ngươi là Đan Tiên truyền nhân, ngày khác tất nhiên sẽ đứng đầu tất cả phân điện. Lấy tiền trình của ngươi, tổng bộ Đan Tiên Điện mới là võ đài của ngươi a.

Tử Điện Pháp Vương nói lời này, ngược lại không phải là thuần túy thổi phồng Nhậm Thương Khung, cũng là rất có dụng ý. Hiển nhiên là nói cho những người khác, phải phối hợp Thương Khung Thái thượng trưởng lão, không nên ghen tỵ hắn trẻ tuổi chức cao. Nhậm Thương Khung ở Đan Tiên Đông Điện sẽ không lâu, tổng bộ Đan Tiên Điện mới là võ đài tốt nhất của hắn. Ý kia dĩ nhiên là nói cho mọi người, Nhậm Thương Khung sẽ không chiếm vị trí này quá lâu, sẽ không trở ngại đến các ngươi phát triển.

Sau khi vị trí Thái thượng trưởng lão xác định, hai đại Pháp Vương đều cười, cùng Nhậm Thương Khung nói lời từ biệt.

- Thương Khung trưởng lão, thiên tài như ngươi, chúng ta nhất định phải kết giao. Sau khi trở về, chúng ta sẽ nói lại cho đám người kia, để cho bọn họ hối hận, ha ha.

Chứng kiến thiên tài như thế, Tử Điện Pháp Vương cùng Thanh Phỉ Pháp Vương, đều cảm thấy chuyến này đi không uổng.

Bọn họ chỉ quan tâm chuyện Nhậm Thương Khung làm Thái thượng trưởng lão, về phần bổ nhiệm Trưởng lão bình thường, là thuộc về quyền lực của điện chủ cùng Thái thượng trưởng lão, bọn họ tự nhiên sẽ không can thiệp.

Kế tiếp, dĩ nhiên là luận công ban thưởng.

Tô Thần cùng Đường Dục, tấn thăng làm nhất phẩm đích Trưởng lão, tự nhiên không có dị nghị. Dù sao, hai người này là tâm phúc của điện chủ, như bóng không rời.

Mà còn dư lại mấy người đi theo Xích Hằng Vũ, vẫn đứng ở bên Xích Hằng Vũ, là từ tam phẩm hoặc tứ phẩm, trực tiếp tấn thăng làm nhị phẩm.

Những người trung lập, thì vẫn như cũ, không thưởng không phạt.

Năm khách khanh Trưởng lão, thăng làm chính thức Trưởng lão, bất quá là từ tứ phẩm làm lên.

Tuy là tứ phẩm, nhưng chính thức Trưởng lão cuối cùng vẫn là chính thức Trưởng lão, tuyệt đối không phải là khách khanh Trưởng lão có thể so sánh. Đãi ngộ, danh tiếng, địa vị, đều có thể nói là toàn diện tăng lên.

Dùng cá vượt long môn để hình dung, cũng không chút nào quá phận.

Điện chủ cùng Thái thượng trưởng lão tự mình tuyên bố, tại chỗ trao lệnh bài chính thức Trưởng lão, tuyên bố giới luật Trưởng lão, thay đổi phục sức Trưởng lão.

Những nghi thức này, tạm thời lượt giản.

Nghi thức có hay không cũng được, mấu chốt là thân phận tăng lên. Năm người kia đều cười đến không khép miệng, nhất là Lương Vô Cực, lúc này trừ toét miệng cười khúc khích, đã không có động tác khác

- Chư vị, trải qua một kiếp này, người của Trưởng lão hội đã giảm bớt nghiêm trọng. Bổn điện chủ hy vọng, từ nay về sau, mọi người đồng tâm hiệp lực, vì Đan Tiên Đông Điện cố gắng. Người nào ăn không ngồi rồi, đó chính là công địch của Đan Tiên Đông Điện.


Xích Hằng Vũ hiển nhiên cũng đã hấp thụ dạy dỗ, không còn là một người quá nhân từ.

Nhậm Thương Khung cũng gật đầu nói:

- Có điện chủ như vậy, là may mắn của Đan Tiên Đông Điện. Kính Nguyệt Thành này thành lập không dễ, hy vọng mọi người cùng chung cố gắng, quý trọng tịnh thổ này.

Tất cả mọi người rối rít tỏ thái độ, tuyệt đối ủng hộ quyền uy điện chủ.

Lương Vô Cực cười nói:

- Người nào dám phản đối điện chủ đại nhân, Lương Vô Cực ta là cái thứ nhất không tha cho hắn.

Trưởng lão hội vốn có mười tám tên Trưởng lão, một lần mất chín, mặc dù gia nhập năm, nhưng vẫn ít đi bốn.

Như vậy, hôm nay chỉ còn lại mười bốn tên Trưởng lão.

Thế cục đại định, Đan Tiên Đông Điện làm chuyện thứ nhất, chính là trấn an dân chúng Kính Nguyệt Thành. Cũng bắt đầu chiêu nạp khách khanh Trưởng lão mới.

Nhóm Tiếu Canh tấn thăng làm chính thức Trưởng lão, khách khanh Trưởng lão này chỉ còn lại một người không về. Cái lỗ hổng này, dĩ nhiên là phải bù đắp.

Mà sau khi Nhậm Thương Khung trở thành Thái thượng trưởng lão, có thể nói là dưới một người, trên vạn người. Dĩ nhiên là tiếp xúc đến bí văn của Đan Tiên Điện.

Cao tầng Đan Tiên Đông Điện thay đổi, tin tức cũng tung ra ngoài, thông báo Đông Hoàng Châu lục đại tông môn, cùng với nhị lưu tông môn cùng gia tộc...

Lục đại tông môn, sau khi lấy được tin tức này, phản ứng cũng không giống nhau. Thủy Vân Tông bên này, tương đối sẽ bình tĩnh một ít. Ở Vân Hạc Tường cùng Thủy Trường Đông xem ra, đây hết thảy đều là chuyện đương nhiên. Dù sao, Dược Thánh có thể giải quyết Thụ Kiếp của Thủy Vân Thần Thụ, trở thành Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, tuyệt đối có tư cách.

Mà Thất Tinh Đạo Tràng, bởi vì duyên cớ Nhậm Thương Khung chữa trị Dạ Quan Tinh, cũng vì Nhậm Thương Khung vui mừng, đều cảm thấy Nhậm Thương Khung làm tới Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, Thiên Các muốn động hắn, sẽ phải cân nhắc kỹ càng. Ngươi động một Thái thượng trưởng lão, kia chính là địch của cả Đan Tiên Điện!

Mà Thiên Các Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo lấy được tin tức này, đều kinh ngạc không thôi.

Vưu Thiên Chiến trước tiên liền tìm Hạ Tùng Linh.

- Tùng linh đạo huynh, Nhậm Thương Khung cùng Thiên Các ta bất cộng đái thiên, người này không ngừng lớn mạnh, uy hiếp đối với Thiên Các ta, sẽ không ngừng lớn hơn. Không thể để cho hắn tiếp tục phát triển!

Trong mắt Vưu Thiên Chiến, lóe ra sát cơ lạnh lùng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận