Bất Hủ Thần Vương

Nhâm Thương Khung thần thái thản nhiên, mặt luôn mỉm cười, vân đạm phong khinh. Từ phương thức nói chuyện của Tạ Tần Xuyên đích, hắn có thể nghe được một ít tiếng gió.

Hiển nhiên, Tạ Tần Xuyên này đại khái cũng là lão Dược Thánh đại sư, cũng sùng bái tư cách lão. Đối với hắn, nhân tài tuổi trẻ mới đi ra, cũng không mấy để ý. Luôn luôn mượn cơ hội gõ một cái.

Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Phải nói là có ác ý, cũng chưa chắc có. Nhưng mà một khi chuyển hóa thành cạnh tranh hoặc là xung đột, những gia hỏa sùng bái tư cách lão này, am hiểu nhất chính là ỷ lão tư cách, chèn ép người tuổi trẻ cũng tuyệt đối không thủ hạ lưu tình.

Cho nên, đối với loại khiêu khích này rất vô vị, Nhậm Thương Khung cũng không quá quan tâm, cũng không dễ dàng nhận thua thiệt, mà dùng một thái độ lãnh đạm xử lý.

Nói trắng ra là, ta không thém để ý tới ngươi.

Tạ Tần Xuyên vốn tưởng rằng, người tuổi trẻ tất nhiên sẽ không giữ được bình tĩnh, cùng hắn mạnh miệng. Nói như vậy, hắn có thể mượn cơ hội đả kích, nói người tuổi trẻ không hiểu quy củ, không hiểu tôn ti.

Đáng tiếc, Nhậm Thương Khung căn bản không lý tới hắn, mà là mặt mỉm cười, thỉnh thoảng cùng tùy tùng nói mấy câu.

Đối với khiêu khích của hắn, coi như là không khí

Tạ Tần Xuyên bị thái độ thờ ơ này chọc giận, nhưng mà hắn dầu gì cũng là đến từ tổng điện, tự nhận là thân phận cao, cũng không thể vô duyên vô cớ hướng một người trẻ tuổi nổi giận?

Mà bốn người khác, chia ra đến từ Đan Tiên Nam Điện, Tây Điện, Bắc Điện, cùng với Man Hoang Phân Điện.

Ở ba chục triệu Man Hoang, Đan Tiên Điện cũng là thế lực duy nhất của tứ đại châu, có thế lực tồn tại ở chỗ này.

Dĩ nhiên, cái này cùng tôn chỉ của Đan Tiên Điện có liên quan. Đan Tiên Điện, cho tới bây giờ khuếch trương lãnh thổ, cũng không lấy cường quyền chèn ép, lại càng không có tư thông thế lực thế tục.

Đan Tiên Điện, tôn chỉ chính là tế thế cứu nhân, bồi dưỡng đan sư, dược sư, bồi dục các loại Linh dược, luyện chế các loại đan dược, tiến hành lưu thông Linh dược cùng đan dược.

Đan Tiên Điện cùng đời không tranh, cũng nhận được Man Hoang Chi Địa công nhận. Hơn nữa, Đan Tiên Điện ở Man Hoang thiết lập một phân điện, đối với Man Hoang có chỗ tốt mà không có chỗ xấu.

Nhất là Man Hoang Chi Địa, thiếu thốn nhất chính là Linh dược, cùng với kỹ thuật tài bồi Linh dược. Mà những thứ này, Đan Tiên Điện là am hiểu nhất.


Hơn nữa Đan Tiên Điện tế thế cứu nhân, danh dự lấy được công nhận. Ở Man Hoang mở phân điện, được các đại cự đầu của Man Hoang thủ hộ.

Bốn Dược Thánh đại sư của bốn phân điện này, nghe Tạ Tần Xuyên khiêu khích Nhậm Thương Khung, ngược lại cũng mang thái độ xem náo nhiệt. Mặc dù bọn họ không có lập trường, nhưng nhìn Nhậm Thương Khung ngồi ở hàng thứ nhất tay phải, vị trí kế dưới Tạ Tần Xuyên, trong lòng vẫn còn có chút ngăn cách.

Dù sao, Nhậm Thương Khung quá trẻ tuổi.

Chỉ bất quá, bọn họ là gừng càng già càng cay. Chính là bởi vì Nhậm Thương Khung quá trẻ tuổi, lại có thể cùng bọn họ ngồi ngang hàng, cho nên, loại người tuổi trẻ này, không nên đắc tội là tốt nhất. Dù sao, vì một chỗ ngồi mà tranh giành, không có bao nhiêu ý nghĩa a.

Cho nên, bốn người này đều mang tâm tư xem náo nhiệt, thái độ bàng quang.

Cũng may, loại không khí này cũng không có kéo dài quá lâu, Trữ Báo an bài xong, cũng không lâu lắm, phía sau đại điện liền đi ra một nhóm người.

Một người trong đó, đỉnh đầu hoàng quan, toàn thân mặc trường bào vương giả hoa lệ, giống như một Phượng Hoàng kiêu ngạo, có một uy áp làm cho lòng người kính phục.

- Cái này chẳng lẽ là tù trường Chu Tước vương của Thần Phượng bộ lạc?

Nhậm Thương Khung giật mình, Chu Tước vương này toàn thân cao thấp, phảng phất hàm chứa một loại thiên địa huyền diệu, giơ tay nhất chân, tự có vạn thiên khí tượng, làm cho mỗi một người đang ngồi đều không tự chủ được đứng lên.

Mà sau lưng vị vương giả này, còn có hai tên lão giả, còn có một nhóm thủ hạ ăn mặc giống nhau. Làm cho Nhậm Thương Khung kinh ngạc chính là, những thủ hạ này, toàn bộ đều là Đại Đạo cường giả.

Bao gồm Trữ Báo ở bên trong, nhóm thủ hạ này tổng cộng có mười hai người.

- Chu Tước vương thực lực mạnh nhất, hai tên lão giả kia thứ hai. Mười hai người kia, thực lực tương đối sấp sỉ. Đây chính là thực lực của Thần Phượng bộ lạc sao? Quả nhiên rất cao.

Nhậm Thương Khung âm thầm nghiêm nghị, Đại Đạo cường giả của Thần Phượng bộ lạc này, cư nhiên xuất hiện mười mấy cái. Cái này so với bất kỳ tông môn nào đều cường đại hơn nhiều.

Trữ Báo đi ra hàng, hướng vương giả kia nói:


- Đại vương, sáu vị này, chính là Đan Tiên Điện đại sư mà lão nhân gia ngài chỉ định mời tới.

- Ha ha, tốt, chư vị đều là Dược Thánh đại sư của Đan Tiên Điện, Bổn vương nghe danh đã lâu. Lần này mời các ngươi tới, trong lòng mọi người cũng có suy đoán. Ngược lại để cho các ngươi cực khổ.

Man Hoang phân điện Thạch Diệu Tử cười hắc hắc nói:

- Chu tước vương cho mời, là vinh hạnh của chúng ta, có thể nào không đến?

- Không sai, Chu Tước vương đại danh vang dội, bọn ta cũng là ngưỡng mộ đã lâu.

Chu Tước vương cười nhạt, ánh mắt quét qua mỗi một tên Dược Thánh đại sư.

- Chư vị, Thần Phượng bộ lạc ta ban bố nhiệm vụ này, cuối cùng chỉ có thể có một vị đại sư nhận lấy. Cho nên, chư vị đường xa tới, trong đó năm người sẽ uổng công khổ cực một chuyến. Bất quá Thần Phượng bộ lạc chúng ta cũng sẽ không để cho các ngươi mệt nhọc. Trừ Dược Thánh đại sư cuối cùng lấy được nhiệm vụ ra; năm vị khác, chúng ta sẽ tặng mỗi người một vạn mai Huyền linh nhất phẩm linh thạch, coi như là đáp tạ.

Chu Tước vương mở miệng hết sức hào phóng, vừa mở miệng, chính là một vạn Huyền linh nhất phẩm linh thạch. Huyền cấp linh thạch này, ở Thiên Trạch thế giới là vật hi hữu, trừ đại giao dịch ra, bình thường căn bản không dùng tới Huyền cấp linh thạch.

Man Hoang phân điện Thạch Diệu Tử mỉm cười nói:

- Đại vương, chúng ta sáu người, chỉ chọn một. Như vậy phải chọn như thế nào?

Chu Tước vương cười một tiếng, ánh mắt liếc hai vị lão giả bên cạnh. Hai vị lão giả này, một kim bào, một ngân bào, râu tóc đều bạc như sương, tướng mạo cũng không cùng. Tổng thể mà nói là kim bào lão giả lớn lên uy mãnh, mà ngân bào lão giả lớn lên tương đối hiền từ một ít.

Hai người này, chính là thủ hạ đắc lực nhất của Chu Tước vương, hai đại Pháp Lão, Kim Phong pháp lão, Ngân Thạch pháp lão.

Pháp Lão, ở Thần Phượng bộ lạc, là tồn tại kế dưới tù trưởng.

Mà dưới Pháp Lão, có năm tiểu Vương, sau đó là mười hai sứ giả.


Năm tiểu Vương mỗi người trấn một phương, hôm nay đều không có mặt. Mà mười hai sứ giả, là toàn bộ xuất tịch. Trữ Báo chính là một trong mười hai sứ giả.

Ở Thần Phượng bộ lạc, cũng là giai tầng thống trị nòng cốt. Địa vị kế dưới Chu Tước vương, là Nhị lão cùng năm tiểu Vương.

Kim Phong pháp lão thanh âm khàn khàn, gương mặt phảng phất như chưa cười bao giờ:

- Lựa chọn chúng ta có chương trình, có ba quan khảo nghiệm. Sau khi thông qua ba khảo nghiệm này, các ngươi sẽ được một thẩm hạch đặc thù. Người thông qua thẩm hạch đặc thù, sẽ là người cuối cùng đạt được nhiệm vụ.

- Nga? Ba quan khảo nghiệm? Nếu như chúng ta đều thông qua ba quan khảo nghiệm thì sao?

- Hắc hắc, nếu như các ngươi đều thông qua, vậy thì đều được đi tới thẩm hạch cuối cùng. Bất quá, ta tin tưởng, ba quan khảo nghiệm kia, cũng không phải dễ dàng thông qua như vậy. Bởi vì, mỗi một cửa ải khảo nghiệm, đều có hạn chế thời gian. Nếu như không có ở trong thời gian quy định hoàn thành, coi như khảo nghiệm thất bại. Thất bại, liền bị loại.

Đây là Ngân Thạch pháp lão bổ sung, Ngân Thạch pháp lão này ngược lại từ mi thiện mục, rất là hòa ái.

- Vậy nếu mọi người không thông qua khảo nghiệm thì sao?

Kim Phong pháp lão mặt không biểu tình:

- Kia chư vị cũng chỉ có thể đi không một chuyến. Nói như vậy, Đại vương nhà ta cũng sẽ rất thất vọng.

Chu Tước vương cười cười, lên tràng nói:

- Ta tin tưởng sáu vị đều là thiên tài của Đan Tiên Điện, tuyệt đối sẽ không toàn quân bị diệt.

- Hắc hắc, vậy còn chờ gì nữa? Bây giờ liền bắt đầu đi!

Trong sáu người, cái đó đầu đà một mực đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt mở mắt ra nói.

Đầu đà này đến từ Đan Tiên Tây Điện, chính là Đan Tiên Tây Điện Thái thượng trưởng lão Ngọc Đầu Đà, ở đan dược giới cũng có danh hiệu là Diệu Thủ Thần Y.

Hai người khác, một người trong đó là đại hán chất phát, tướng mạo đường đường, là tới từ Đan Tiên Nam Điện.


Còn có một trung niên hán tử, đến từ Đan Tiên Bắc Điện điện chủ Trần Lâm.

Bọn họ lần này được mời, cũng là hướng về phần thưởng xa hoa của Thần Phượng bộ lạc. Nếu không phải vì phần thưởng kia, ai cũng không muốn ly hương đi tới nơi này.

Chu Tước vương cười nhạt:

- Hảo, xem ra chư vị đều là người sảng khoái. Quên giới thiệu với các ngươi một chút, Kim Phong, Ngân Thạch hai vị pháp lão, cũng là Dược Thánh đại sư của Thần Phượng bộ lạc chúng ta. Bọn họ sẽ là tổng phụ trách của ba quan khảo nghiệm này. Hết thảy khảo nghiệm bọn họ toàn quyền phụ trách.

Nhậm Thương Khung vẫn không có mở miệng, ánh mắt thỉnh thoảng cùng Trữ Báo đụng phải, cũng không lộ ra vẻ hỏi thăm, mà một cách tự nhiên dời đi, hắn cũng không muốn Trữ Báo khó xử.

Kim Phong Ngân Thạch hai vị Pháp Lão từ sau lưng Chu Tước vương đi ra, nói:

- Sáu vị, xin theo chúng ta đi đến Vạn Pháp điện.

Vạn Pháp điện, chính là địa phương so tài của Thần Phượng bộ lạc, cũng là nơi khai đàn giảng pháp.

Trong Vạn Pháp điện, đã phân chia sáu khu vực, sau khi mọi người tới, rất nhanh liền tìm được vị trí của mình.

Mà Chu Tước vương cùng mười hai tên sứ giả, là ở phía xa quan sát, cũng không tới quấy rầy.

Kim Phong pháp lão mở miệng trước:

- Chư vị, nhiệm vụ lần này, không phải chuyện đùa. Cho nên, những khảo nghiệm này, sẽ trong vòng một ngày hôm nay hoàn thành. Nói cách khác, đến tối nay, chậm nhất là sáng ngày mai, là biết người nào có thể được chọn. Bất quá…

Kim Phong pháp lão ngừng lại một chút:

- Nhiệm vụ này, cũng không phải dễ dàng như vậy. Nếu như đại sư được chọn trúng có thể hoàn thành nhiệm vụ này. Như vậy chúng ta hứa hẹn tưởng thưởng, tuyệt đối sẽ không thiếu. Hơn nữa, Chu Tước Vương còn có thưởng riêng. Nhưng mà… nếu như không hoàn thành nhiệm vụ. Như vậy xin lỗi, vị đại sư cuối cùng này, cũng chỉ có thể đạt được một vạn Huyền linh nhất phẩm linh thạch đáp tạ. Nói như vậy, mọi người đều hiểu chưa?

Nhậm Thương Khung tự nhiên cũng nghe rõ, nói đến nói đi, nhận một nhiệm vụ, còn phải trải qua bọn họ tầng tầng chọn lựa cùng khảo hạch.

Đây thật là kỳ văn. Nếu như là một nhiệm vụ tưởng thưởng bình thường, những đại sư này tuyệt đối là không tiếp thụ nổi loại khảo hạch chọn lựa này, dù sao, Dược Thánh đại sư người người đều có tự ái rất mạnh. Để cho người khác chọn như lựa hàng, trong lòng bọn họ rất khó chịu.

Nhưng mà, khi nghĩ tới phần thưởng kết xù kia, cũng chỉ có thể nhịn một chút.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận