Luận về thực lực bên ngoài Trần Tú là kém hơn mấy người đang giao chiến kia, nhưng Trần Tú tinh thông khá nhiều thư tịch Yêu Kỹ, cũng từng chứng kiến được qua nhiều trận chiến lớn nhỏ tại Ngoại Viện này.
Nên ánh mắt cùng kinh nghiệm của Tràn Tú có thể nói là cao hơn tất cả những người tại đây, đám người Trần Thịnh này cũng biết như thế, cho nên mới đến tìm Trần Tú thỉnh giáo.
Theo Trần Tú hắn thấy, Trần Lạc Phong tuy là Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ, nhưng y đột phá chưa lâu, căn cơ còn chưa vững chắc, trong khi sáu người kia đều là nhân vật có số có má tại Hỏa Kế Phòng, rất khó cho Trần Lạc Phong trong tình cảnh này có thể lật bàn.
Chiến đấu thêm một khắc nữa, Trần Lạc Phong thế nào cũng sẽ hiện ra bại thế.
Điểm lợi thế duy nhất của Trần Lạc Phong là hắn hiểu rõ được điểm mạnh yếu trong các bộ Yêu Kỹ mà sáu người này đang sử dụng, trong khi đám người Trần Khang lại không biết nhiều về Lạc Phong Kiếm Pháp của Trần Lạc Phong.
Nghe nói bộ Kiếm Pháp này là bí mật gia truyền của gia tộc Trần Lạc Phong, phụ thân của y năm xưa vốn là tán tu, vô tình nhặt được bộ này Kiếm Pháp, đồng thời cũng là ngày nhi tử của y ra đời, nên ông ta mới lấy cái tên Lạc Phong để đặt cho Trần Lạc Phong.
Truyền bộ Yêu Kỹ này vốn cấp bậc rất cao, có khả năng lên đến Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, nhưng là do bị thiếu hụt quá nhiều, không có trọn vẹn, nên có tu hành bộ này Yêu Kỹ thành tựu cũng không quá cao, rất ít người hỏi đến.
Đây là những gì mà hắn tìm hiểu được về lai lịch cũng như là nguồn gốc Yêu Kỹ mà Trần Lạc Phong sử dụng, nhiều hơn nữa hắn cũng không có biết.
"Lạc Phong sư huynh sẽ bại! Như vậy chúng ta có nên...!" Trần Phùng là bằng hữu khá thân thiết của Trần Tú, tài năng của y như thế nào hắn hiểu rất rõ, hắn trước giờ rất là tin tưởng vào sự phán đoán của Trần Tú, y nói Trần Lạc Phong sẽ thua thì chắc chắn là Trần Lạc Phong sẽ thua.
Nếu như Trần Lạc Phong bại, y sẽ không còn là lão đại của Hỏa Kế Phòng nữa, thậm chí cái mạng của Trần Lạc Phong cũng là rất đáng lo.
Lúc này cũng là lúc bọn họ nên chọn lựa lập trường, chỉ cần bọn họ xông lên, Trần Lạc Phong sẽ chết rất nhanh, khi đó đám người mình cũng đã xem như là lập được công lệnh trạng với lại đám người Trần Khang, có thể sau này cuộc sống của bọn họ sẽ khá hơn qua lần lựa chọn lập trường này, Nội Khí Đan chắc chắn cũng có bọn họ mấy người một ít, đây là cơ hội khá là hiếm thấy a.
"Không có đơn giản như thế! Chúng ta cứ đứng bên ngoài xem là được rồi!" Trần Tú thấy Trần Phùng ra dấu cắt cổ thủ thế, hắn đương nhiên là hiểu Trần Phùng này muốn làm cái gì.
Nhưng hắn không có ý định làm thế, Trần Lạc Phong này là người không có đơn giản như bề ngoài, hơn nữa trong lúc vô tình hắn còn nghe được tin tức rất có lợi cho Trần Lạc Phong, người này tạm thời bọn họ không thể đánh chủ ý được.
...
"Rầm rầm...Phốc...Phốc....! A...!"
Quay trở lại chiến đấu của Trần Lạc Phong cùng Trần Khang đám người, quả nhiên không có nằm ngoài dự đoán của Trần Tú tên kia là mấy, gần nữa tiếng đồng hồ giao tranh, thắng bại cũng là đã phân rõ ràng, người bị thua trận là Trần Lạc Phong.
Nhân lúc Trần Lạc Phong dồn toàn lực để đối phó với lại năm người, Trần Trung dùng Yến Vân Bộ như từ dưới đất chui lên, đánh vào sau lưng Trần Lạc Phong một quyền.
Quyền này đến đúng lúc Trần Lạc Phong đã nỏ mạnh hết đà, thất bại là chuyện không cần phải bàn cải.
"Hắc hắc hắc! Trần Lạc Phong! Mày cũng có ngày hôm nay!" Ba đại cao thủ là Trần Khang, Trần Trung cùng Trần Đại Long tranh thủ tiến lên phía trước cách Trần Lạc Phong mấy bước, người lên tiếng cười lạnh chính là Trần Trung.
Hắn thật sự đã chờ ngày này lâu lắm, từ khi hai năm trước tỷ võ bại trong tay của Trần Lạc Phong, chịu bao khuất nhục mà Trần Lạc Phong ban tặng cho hắn suốt hai năm trời, hắn trong lòng vẫn là luôn luôn có ý định, nhất định phải tìm cách đánh bại Trần Lạc Phong, đem tên này đạp dưới chân, trả lại bao nhiêu khuất nhục mà tên này đã vay của hắn.
Cuối cùng ngày hôm nay, hắn cũng đã làm được rồi, Trần Lạc Phong cuối cùng cũng bại trận, còn là di chính tay hắn ra tay nữa, loại cảm giác này thật sự là vô cùng sảng khoái.
"Khụ..! Ba tên tiểu nhân tụi mày nghĩ mình đã thắng chắc rồi hay sao?"
Trần Lạc Phong ho ra một tiếng, lấy tay ôm ngực, gương mặt có chút đỏ, có khả năng đã bị thương không nhẹ, chỉ là trong ánh mắt của hắn chứa vô tận tự tin, nắm chắc phần thắng trong tay, giống như người bại trận không phải là hắn, mà là mấy người Trần Khang một dạng.
"Xẹt...!"
"Hư trương thanh thế sao? Tao sẽ không có mắc mưu của mày đâu!" Trần Trung một kiếm đâm ra, nhắm ngay Khí Hải huyệt đạo của Trần Lạc Phong đâm đến.
Tuy là hắn nói Trần Lạc Phong hư trương thanh thế, nhưng mà không hiểu thế nào, trong lòng của hắn khá là lo lắng bất an, cứ như Trần Lạc Phong có thể lật ngược được tình thế hiện tại một dạng.
Có chút khó tin nhưng hắn không thể không tin, căn bản là vì trước đây Trần Lạc Phong mang đến cho hắn áp lực quá mức to lớn, nên hắn rất sợ.
Một khi Trần Lạc Phong xoay mình được thì sao?
Trước tiên đem tên này phế đi cái đã, khi Trần Lạc Phong tu vi không còn, khi đó tên này dù có bản lĩnh thông thiên cũng không thể nào làm gì được hắn, hắn có thể kê cao gối mà ngủ được rồi.
"Ong...Ong...Ong...!".
"Rầm rầm Rầm...!"
Tuy nhiên Trần Trung ba người đúng thật là vui mừng hơi sớm, không hiểu thế nào, khi sắp phế đi được tu vi của Trần Lạc Phong, phía sau lưng ba người bỗng nhiên xuất hiện ba đạo quyền phong, bất ngờ bị tập kích không kịp thời trở tay, cả ba người Trần Khang liền bay về phía trước cả chục mét, miệng trào máu rươi, nhìn là biết cả ba người bị thương không hề nhẹ rồi.
...
"Trần Tú! Anh đúng là liệu sự như thần a!" Nhìn thảm cảnh của ba người Trần Khang hiện tại, Trần Phùng sau lưng không khỏi rét lạnh.
Vừa rồi hắn chính là thấy Trần Lạc Phong yếu thế, muốn đứng tại Trần Khang đám người một phương, đánh chó rơi xuống nước đâu.
Cũng là may mắn, hắn nghe lời của Trần Tú tên này, không xông đi lên, nếu như không mà nói, hiện tại hắn là đã theo đám người Trần Khang một thành viên rồi.
"Chuyện này tôi cũng không có nghĩ đến!" Trần Tú lắc đầu.
Nói thật, ngay từ đầu hắn nói Trần Lạc Phong không đơn giản, là vì hắn biết chỗ dựa phía sau lưng của Trần Lạc Phong, dù tên này có bại, y cũng không có nguy hiểm gì, cao lắm chỉ giao ra cái lão đại Hỏa Kế Phòng vị trí mà thôi.
Nhưng không nghĩ đến hắn có phần đánh giá thấp Trần Lạc Phong người này, y không những có chỗ dựa vững chắc, thủ đoạn cùng trí tuệ cũng không kém, trong lúc âm thầm có thể mua chuộc được ba người Trần Hùng, Trần Không cùng Trần Thành Công ba tên lão đại, nhưng không có để lộ ra, đến bước cuối cùng liền cho đối phương của mình một kích chí mạng.
Thật sự là cao, quá cao tay đi một chút, Trần Tú hắn tự nhận không bằng.
Trần Lạc Phong trước giờ chỉ lấy tu vi Yêu Giả bát trọng hậu kỳ có thể ngồi ổn cái ghế Hỏa Kế Phòng lão đại, đúng thật sự không phải người bình thường.
...
"Khụ...Phốc....!"
"Trần Hùng..Trần Không....Trần Thành Công...! Chúng ta mấy người đã giao hẹn trước, vì sao ba người tụi mày lại quay đầu phản chiến...Tại sao lại như vậy?" Trần Trung chỉ tay về phía ba người Trần Hùng, rất là không cam tâm lên tiếng hỏi.
Trần Hùng hắn đương nhiên không cam tâm rồi, tất cả mọi chuyện nơi này đều đúng theo kế hoạch của hắn lúc trước khi đến nơi đây tiến hành.
Chỉ còn một bước nữa, một bước cuối cùng nữa, chỉ cần đem Trần Lạc Phong tu vi phế đi, như vậy là đã đại công cáo thành, Hỏa Kế Phòng này từ nay về sau sẽ là thiên hạ của sáu người bọn họ.
Nhưng vì sao? Vì sao đến bước cuối cùng này, Trần Hùng mấy người lại làm phản, ra tay đánh lén bọn họ, cứu giúp Trần Lạc Phong kia chứ? Hắn thật sự không thể nào hiểu được a.
"Để tao thay ba người bọn họ trả lời cho tụi mày biết....đó là vì tao đưa ra điều kiện tốt hơn tụi mày, nên bọn họ mới quay đầu lại đầu nhập vào phía của tao mà thôi!"
Trần Lạc Phong đứng lên, dễ dàng nhận thấy sau khi dùng một viên Diệu Hoàn Đan xong, thương thế của hắn khá hơn trước đây quá nhiều, tuy không phải là khôi phục lại được đến một trăm phần trăm, nhưng sáu mươi phần trăm thì vẫn là có đến.
"Điều kiện tốt hơn?" Trần Khang rất là không tin tưởng vào lời nói của Trần Lạc Phong.
Mấy người bọn họ đã thỏa thuận tốt, sau khi đem Trần Lạc Phong đuổi ra Trần Phủ, Hỏa Kế Phòng Nội Khí Đan hàng tháng bọn họ sáu người chia đều.
Người nào cũng có phần cả, còn lão đại Hỏa Kế Phòng vị trí.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc.