Có điều cái chiêu vừa rồi Trần Vân Thanh ra tay trấn áp đám người Trần Thịnh kia, làm cho bọn họ kiêng kỵ sâu đậm.
Vừa rồi bọn họ cố tình muốn nhìn kỹ, nhưng làm thế nào cũng không nhận ra Trần Vân Thanh ra tay như thế nào cả.
Như vậy không phải nói, nếu Trần Vân Thanh dùng chiêu thức kia ra tay với lại bọn họ, đám người bọn họ cũng là chạy không thoát.
Thực lực của Trần Vân Thanh người này, chí ít cũng phải sánh ngang với lại Trần Khang, Yêu Giả bát trọng hậu kỳ cảnh giới, thậm chí còn có thể là Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cảnh giới như Trần Lạc Phong một dạng người.
Loại này cường giả, xứng đáng được bọn họ kính trọng, cũng như là cẩn thận đối đãi.
"Vân Thanh sư huynh....!" Trần Khang thấy cái này trận thế, với tình trạng của hắn hiện tại đúng là không thể nào làm cái gì được, cũng chỉ có thể đứng tại phía sau lưng Trần Vân Thanh, chờ hắn lên tiếng quyết định mà thôi.
"Như hôm nay tao muốn đưa tên này rời khỏi nơi đây thì thế nào!" Trần Vân Thanh phất nhẹ tay, ý bảo Trần Khang không cần phải lên tiếng nữa.
Khi vừa mới vào nơi đây, nhìn tình cảnh xung quanh, Trần Vân Thanh cũng là có cái nhìn đại khái.
Nơi này không ngoài tranh đấu giang hồ thì cũng là tranh quyền đoạt lợi.
Đối với lại những chuyện như thế này, hắn không muốn xen vào làm gì.
Nhưng ai bảo cái tên Trần Khang này đối với lại Trần Vân Thanh hắn còn hữu dụng, hắn không thể không xen vào chuyện này được.
"Như vậy thì phải xem mày có cái bản lĩnh này hay không!"
"Lạc Phong Kiếm Pháp! Du Ảnh Điểm Kình! Sát!"
Trần Vân Thanh tên này đã muốn xen vào chuyện này, đã như thế thì đôi bên đã không còn có thể thương lượng đường sống nữa rồi.
Khác với lần trước cùng Trần Khang đối chiến, lần này Trần Lạc Phong tự mình ra tay trước.
Đây là vì hắn rất nghiêm túc đối đãi với lại đối thủ, đồng thời đặt thực lực của Trần Vân Thanh này lên ngang tầm với lại Trần Lạc Phong hắn đây, hắn tuyệt đối không thể nào khinh suất cho được.
"Xẹt...Vèo....Rầm...Phốc'!"
Kiếm của Trần Lạc Phong tiến đến cách Trần Vân Thanh không đến nửa tất, Trần Vân Thanh không có bất kỳ động tác gì, không bao lâu Trần Lạc Phong đã bị đánh bay hơn cả chục mét nhiều, rơi xuống trúng cây cột trụ khá lớn tại đại sảnh.
Cũng may mắn Trần Lạc Phong là dùng thân mình va chạm vào cột trụ, như dùng đầu mà nói, có lẽ bây giờ Trần Lạc Phong đã đi xuống âm ty cùng cha mình hội họp mất rồi.
Dù là thoát khỏi cái chết, nhưng hiện tại Trần Lạc Phong cũng không khá khẩm gì cho cam, hắn dùng hai tay ôm lấy bụng của mình, miệng trào không ít máu tươi, nhìn là biết bị thương không hề nhẹ rồi.
'Khủng bố...!' Trần Lạc Phong hiện tại ngay cả nói cũng không thể nói ra lời, chỉ đưa ánh mắt nhìn Trần Vân Thanh, tràn đầy kinh khủng nghĩ.
Người bên ngoài nhìn vào không thấy Trần Vân Thanh xuất thủ, nhưng cùng Trần Vân Thanh đối chiêu hắn là biết đến, Trần Vân Thanh đã ra tay.
Cụ thể khi kiếm của hắn còn cách Trần Vân Thanh nửa tất, tên này dùng một loại cực cao thân pháp tránh đi, sau đó liền bồi cho Trần Lạc Phong hắn một cước vào bụng, theo đà xuất thủ của chiêu Du Ảnh Điểm Kình, làm cho hắn bay xa cả mười mấy mét như hiện tại.
Chỉ là những động tác kia Trần Vân Thanh làm quá là nhanh, nhanh hơn mắt thường có thể nhìn thấy được, thế nên bên ngoài tất cả vẫn cho là Trần Vân Thanh chưa có xuất thủ mà thôi.
"Lạc Phong sư huynh!...".
"Chúng ta cùng tiến lên! Không tin một mình hắn có thể đánh bại hết tất cả chúng ta!!"
"Đúng vậy! Xem chiêu! Linh Vũ Kiếm Pháp! Tiệt Phong Chi Thức! Sát!".
"Nhất Vũ Đỉnh Giang..! Diệt!"
"Man Ngưu Nhị Thủ! Sát!"
Ba người Trần Thành Công, nhìn đến Trần Lạc Phong không hiểu như thế nào bị bại trận, trong lúc kinh sợ đan xen, cũng không có xét đến yếu tố thực lực của cả ba người bọn họ còn là kém cỏi hơn cả Trần Lạc Phong quá nhiều.
Trong lòng bọn họ tính dùng chiêu lấy thịt đè người như vừa rồi đã áp dụng rất thành công trên người của Trần Lạc Phong, giờ muốn ứng lên người của Trần Vân Thanh.
'Nguy rồi!' Nhìn thấy ba người Trần Thành Công liên thủ vây đánh Trần Vân Thanh, Trần Lạc Phong trong lòng thầm hô không tốt.
Giao thủ qua với lại Trần Vân Thanh cho nên hắn hiểu sự khủng bố của Trần Vân Thanh hiện tại, căn bản Trần Vân Thanh đã không còn tại phạm trù Yêu Giả cảnh giới nữa rồi, rất lớn khả năng tên này là Yêu Sĩ cường giả.
Trong khi đám người mình chỉ là Yêu Giả thất trọng, bát trọng, lấy cái gì cùng Trần Vân Thanh đối khánh đây.
Đi lên cùng Trần Vân Thanh so chiêu, chỉ có thể tự tìm đường chết, đáng tiếc hắn không thể mở miệng nói chuyện, nếu không nhất định sẽ ngăn cản đám người này đi tìm chết.
"Rầm...Rầm rầm....A...A...A!"
Rất là nhanh chóng, lời tiên đoán trong lòng của Trần Lạc Phong liền trở thành sự thật, không có gì bất ngờ xảy ra, cả ba người Trần Thành Công đều bị đánh bay ra xa, thảm trạng so với lại Trần Lạc Phong là chỉ có hơn mà không có kém, đang nằm ôm bụng lăn lộn bên kia, cũng kể từ đó, chiến dịch lấy thịt đè người của Trần Lạc Phong đám người cũng xem như tuyên bố phá sản.
"Cành cạch...cách ..cách...!"
Toàn trường hiện tại ngoài tiếng rên la của mấy người Trần Lạc Phong ra, mấy chục người còn lại là câm như hến, đâu đó chỉ nghe đến âm thanh đôi hàm răng chạm vào nhau phát ra tiếng động, nhìn ra được rất nhiều người là đang run sợ đến lợi hại.
Không run sợ làm sao mà được, khi vừa rồi trong số đám người ở tại đây, có không ít người nghe được tiếng hiệu triệu của Trần Lạc Phong bang chúng, muốn dùng chiến thuật biển người để chống lại Trần Vân Thanh.
Cũng may là bọn họ chậm chân một chút, nếu như không, trong số những người nằm lăn lộn bên kia, liền có bọn họ một thành viên.
'Quả nhiên! Có thể vượt qua ba lần truy sát của Nguyệt Ảnh Lâu, thật không tầm thường!' Trần Tú nhìn qua Trần Vân Thanh, càng nhìn càng kính nể lợi hại.
Hắn trong lòng vốn nghĩ, Trần Vân Thanh có thể chiến thắng đám người này, nhưng chí ít cũng là phải dùng một vài chiêu lấy lệ để cho hắn quan khán một chút.
Nhưng Trần Vân Thanh cách làm, triệt để làm cho hắn bái phục, với nhãn quang của hắn cũng không thể nhìn ra Trần Vân Thanh xuất thủ như thế nào.
Theo tính toán của hắn, thực lực của Trần Vân Thanh hiện tại, tuy nhiên sẽ không có kém hơn cho một cái Yêu Sĩ nhất trọng hậu kỳ cường giả, người này, thật sự là rất đáng để đầu tư.
"Khụ...Khụ...Khụ...!"
"Vân Thanh sư huynh! Anh có làm làm sao hay không?" Không gian tỉnh lặng tại Chính Sảnh nơi đây bị đánh vỡ bởi một loạt tiếng ho khan cùng lời lên tiếng quan tâm của Trần Khang đối với lại Trần Vân Thanh.
Tỉnh táo lại, đám Hỏa Kế Phòng đệ tử lấy hết cam đảm ngước mắt lên nhìn xem là đã có chuyện gì.
Không nhìn không sao, một khi nhìn, bọn họ liềm là kinh ngạc vô cùng, không biết như thế nào, Trần Vân Thanh hiện tại đang là ho khan liên tục, trên miệng là có không ít máu tươi chảy ra, gương mặt tương đối trắng xám, như so với lại mấy người Trần Lạc Phong, cũng là không có kém cạnh bao nhiêu đâu.
Nào có còn oai phong một cõi như là trước đây không lâu nữa rồi.
Chỉ là dù Trần Vân Thanh hiện tại bị thương, nhưng nơi đây mấy chục người, toàn là Yêu Giả lục trọng cảnh giới trở lên, lại không có một người can đảm tiến lên nhân lúc cháy nhà đi hôi của cả.
Trong lòng bọn họ đều nghĩ, dù Trần Vân Thanh có bị thương, đối phó với lại mấy con tôm như đám người mình cũng chỉ là một hai chiêu sự tình.
Bao quát cả Trần Khang tại bên trong, Trần Khang đang nghĩ, như Trần Vân Thanh giả bị thương, chờ hắn ra tay rồi xử lý luôn một thể, như vậy hắn cũng quá thảm một chút rồi.
"Không có sao! Tao nghĩ ngơi một chút sẽ không sao!" Trần Vân Thanh xua tay, đối với lại Trần Khang ý bảo mình không có sao.
'Nếu như sớm dùng Diệu Hoàn Đan! Mình liền sẽ không có ra nước này đồng ruộng!' Trần Vân Thanh trong lòng âm thầm thở dài.
Hắn vốn bị thương khá nặng sau sử dụng Nhị Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ Nhất Đóa Tam Ảnh cảnh giới đại thành đối phó với lại Trần Côn, thương thế còn chưa có chuyển biến bao nhiêu tốt liền là chạy đến nơi đây cùng đám người Trần Lạc Phong này động thủ.
Kết quả động đến kinh mạch nội thương, làm cho hắn đã thương càng thêm thương, mỗi một cử động cũng làm cho bản thân đau nhói, xem ra trong một thời gian ngắn liền là khó có khả năng khôi phục.
'Tên Trần Vân Thanh này còn là đang trọng thương tại thân?' Đám người Trần Lạc Phong cố nén đau khổ ngước mắt nhìn lên Trần Vân Thanh bên kia một cái, khi chứng thực được Trần Vân Thanh đang bị thương kia, trong lòng liền là cảm thấy thất bại toàn tập.
Trần Vân Thanh đang bị thương tại thân, vẫn là thừa sức đánh cho mấy người bọn họ không có một chút lực lượng hoàn thủ, như y lành lặn không có vấn đề gì mà nói, chẳng phải một đầu ngón tay của y cũng có thể đem hết mấy người mình diệt sát hay là sao?
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi...!mời đọc.