Đã bị đối phương nhận ra, Trần Vân Thanh cũng không có ý định che giấu cái gì hành tung nữa, hắn dứt khoát nhìn về đám người phía trước mắt mình đây, nhất là Trần Ánh Dương, âm lãnh lên tiếng nói.
Đúng là như thế.
Người mà hắn gặp phải chính là Trần Ánh Dương mấy tên này.
Đám người khốn kiếp này rất là không có biết điều, trước đây tìm hắn phiền toái lên bờ xuống ruộng thì cũng thôi, hắn còn chưa tìm đám người này tính sổ, mấy tên này ngược lại tốt, nhân lúc hắn không có mặt, tìm đến Ngô Tiểu Diễm mấy người phiền toái.
Một đám cặn bã thế này, hôm nay gặp phải, hắn sẽ không có bỏ qua cho bọn chúng.
Lần này hắn cũng tuyệt đối sẽ không nhân từ nương tay nữa đâu.
"Trần..Vân Thanh! Trần Côn sư huynh đang tìm mày tính sổ...Mày nhanh chóng rời khỏi nơi đây may ra còn kịp..!" Đối mặt với lại ánh mắt tràn đầy sát ý của Trần Vân Thanh, Trần Ánh Dương không hiểu như thế nào lại run lên lợi hại, những cái can đảm vừa rồi tích tụ, nó bỗng nhiên bay biến đi đâu cả.
Hắn thề là từ trước đến giờ tại đồng lứa mình chưa từng đối mặt với lại loại ánh mắt đáng sợ đến như thế.
Không cần động thủ, chỉ dựa vào sát ý phát ra từ ánh mắt, hắn cũng biết hiện tại mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh tên này.
Hơn nữa hắn cũng là biết quá rõ ràng, Trần Vân Thanh đến đây là để diệt hắn, đêm hôm khuya khoắt, lại tại nơi hoang vắng như thế này, giết người diệt thi là chuyện bí mật hơn cả, không có người thấy, cũng không có ai đi truy cứu.
Đám người mình hôm nay có bị chết trong tay của Trần Vân Thanh, cũng là chết một cách oan uổng.
Nhưng cơ hội của hắn vẫn là chưa có hết.
Trần Côn đang đi tìm Trần Vân Thanh này, nghe ý của Trần Côn, chắc chắn tìm Trần Vân Thanh sẽ không phải chuyện tốt lành gì.
Thực lực hiện tại của Trần Côn là Ngoại Viện đệ tử đệ nhất, Trần Vân Thanh dù có danh tiếng cực thịnh mấy tháng trở lại đây, cũng không có khả năng chống lại Trần Côn hiện tại.
Đem Trần Côn ra uy hiếp, có khi Trần Vân Thanh vì sợ hãi, liền nhanh cho rời đi, như thế đám người mình liền có cơ hội sinh tồn rồi.
"Trần Côn...! Tụi mày không cần hy vọng về tên kia quá nhiều...!" Trần Vân Thanh nghiền ngẫm nhìn đám người Trần Ánh Dương một chút.
Đem Trần Côn ra uy hiếp Trần Vân Thanh hắn, mệt mấy tên này có thể nghĩ ra được chuyện tiếu lâm lớn đến như thế.
Hiện tại Trần Côn như hắn tính không sai là đang tìm mọi cách để gắn lại cánh tay trái vừa mới cắt bỏ của mình không lâu kia kìa, làm gì có lá gan dám đến tìm Trần Vân Thanh hắn tính sổ.
"Các anh em ! Trần Vân Thanh người này sẽ không có bỏ qua cho chúng ta.
Chúng ta cùng tiến lên, hy vọng mới có một con đường sống !" Trần Ánh Dương nhìn đến Trần Vân Thanh không có một chút kiên kỵ gì khi mà hắn nhắc đến Trần Côn.
Hắn trong thâm tâm là hiểu đến, hôm nay mình chạy trời không khỏi nắng, Trần Vân Thanh sẽ là không có bỏ qua cho mình.
Biện pháp tốt nhất hiện nay là liên kết tất cả mười hai người bọn họ lại, cùng tấn công Trần Vân Thanh, như vậy đám người mình mới có một tia hy vọng đến.
"Ánh Dương sư huynh nói không sai! Chúng ta cùng xông lên, nhất định có thể đem Trần Vân Thanh xé xác!"
"Không sai! Tao cũng không có tin! Một mình Trần Vân Thanh có thể chống lại cùng lúc mười mấy người chúng ta!"
"Ánh Dương sư huynh! Chúng tôi đều nghe lời của anh, cùng xông lên liều mạng với lại tên Trần Vân Thanh kia!"
Lời hiệu triệu của Trần Ánh Dương quả nhiên rất có hiệu quả.
Sau khi y nói xong, cả đám huynh đệ liền là nhao nhao ủng hộ, đồng tâm hiệp lực muốn đem Trần Vân Thanh trấn áp.
Không có cách nào khác được, trong lòng tất cả bọn họ đều là hiểu, Trần Vân Thanh sẽ không bao giờ bỏ qua cho đám người mình.
Trước sau gì cũng chết, sao không phấn khởi nỗi lên phản kháng, có khi dựa vào việc bọn họ đông người, có thể đem Trần Vân Thanh này dọa sợ một phen, như thế liền là có hy vọng rồi.
"Tiến lên...!".
.
"Chấn Sơn Đại Lực..! Sát!".
" Hầu Tử Thâu Tâm! Chết đi!"
"Đại Mã Hành Cước! Diệt!"
Hiệu lệnh của Trần Ánh Dương vừa phát ra, cả đám người không ai bảo ai liền là xông lên tấn công Trần Vân Thanh, tất cả đều là thi triển ra tuyệt kỹ ép đáy hòm của mình, dùng Nội Lực cường đại nhất mình đang có, mười mấy người trong lòng đều là hiểu, đối thủ lần này của mình là cường đại đến trình độ nào, như có một chút dấu giếm, e là đám người mình sẽ phải chết rất là khó xem.
Trong số đó, Trần Tùng Lâm cùng Trần Lịch là liều mạng hơn cả, hai người đều biết, trước đây người mà ra tay nặng nhất với Trần Vân Thanh chính là bọn họ, Trần Vân Thanh có thể bỏ qua cho người nào, cũng sẽ không có bỏ qua cho bọn họ đâu.
Còn Trần Ánh Dương.
Không có Trần Ánh Dương, sau khi làm bộ xông lên cho có lệ một chút, liền không có ai nhìn thấy bóng dáng của y đâu cả.
"Rầm rầm....Rầm rầm...Rầm rầm...!".
"A....A....A....Phốc....Phốc...Phốc...!"
Khí thế rất là hùng hồn, nhưng không được quá một giây, sau khi Trần Vân Thanh xuất thủ, cả đám mười một người đều là bay ngược lui sau, không có một ai ngoại lệ, đều là trên miệng thổ huyết, bất tỉnh nhân sự.
Trần Vân Thanh ngay cả Tuyết Ảnh Kiếm cũng còn chưa có xuất ra, không một ai có thể chống đỡ được rồi.
Thế mới biết dưới thực lực quá mức cường đại, dùng quân số đông cũng không có ý nghĩa gì.
...
Cách Trần Vân Thanh đám người động thủ một dặm đường!
"Các anh em! Các người hãy an tâm, qua đêm nay ta nhất định sẽ làm cho Trần Vân Thanh trả giá đắt!"
Trần Ánh Dương vừa sử dụng ra một bộ thân pháp ảo diệu để chạy đi thật xa, trên miệng lại vừa lẫm nhẫn lên tiếng.
Trần Ánh Dương hắn phải chạy, đây là chuyện không thể nào làm khác được.
Hắn biết rất rõ ràng một chuyện, với thực lực của Trần Vân Thanh hiện tại, dù có hợp lực của mười hai người bọn họ lại, cũng không phải là đối thủ của Trần Vân Thanh.
Xông đi lên, ngoài chuyện nạp mạng ra, là không còn một khả năng nào khác nữa.
Thay vì tất cả đều phải chết, sao hắn không cố gắng giữ lại một cái mạng hèn, chờ thời cơ tìm Trần Vân Thanh tính sổ.
Các anh em của hắn tuyệt đối sẽ không phải chết oan uổng.
Trần Ánh Dương hắn trong lòng thầm thề, qua được đêm hôm nay, dù là bằng bất kỳ một cái giá nào, hắn cũng phải bắt Trần Vân Thanh chết không toàn thây, để có thể trả thù cho các huynh đệ vì hắn mà hy sinh đêm nay.
"May mắn mà ta có Yến Vân Bộ đại thành cảnh giới!" Tạm thời bỏ qua chuyện phải tìm cách diệt Trần Vân Thanh trả thù.
Nghĩ đến tốc độ thân pháp mà mình đang sử dụng, Trần Ánh Dương trên môi không khỏi hiện lên một vệt đắc ý nụ cười.
Yến Vân Bộ! Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ! Tuyệt kỹ thân pháp của Trần Phủ, trong hàng Ngoại Viện rất ít người có thể đưa nó tu hành hành đến cực cao cảnh giới.
Nhưng Trần Ánh Dương hắn lại khác, hắn chẳng những tu hành thành công, còn đem nó đột phá đến đại thành cảnh giới nữa, một điều đáng chú ý là hắn không có để cho bất kỳ người nào biết được mình từng tu hành qua Yến Vân Bộ.
Còn đưa nó đến đại thành chi cảnh.
Đây là bí mật lớn nhất của hắn, là át chủ bài quan trọng nhất, chỉ khi đến tình cảnh không còn con đường nào khác, hắn mới đem nó ra sử dụng, như lần này đây một dạng.
Nhờ có loại thân pháp này, cùng với lại sự trợ giúp của đám người Trần Tùng Dương, hắn liền có thể chạy thoát được từ trong tay của Trần Vân Thanh, cho tên kia một cái kinh hỷ cực lớn.
Như hắn đoán không sai, khi không nhìn thấy Trần Ánh Dương hắn trong đám người bị Trần Vân Thanh đánh bại, tên này chắc chắn là sẽ tức giận đến hộc máu cho mà xem.
Đúng lúc này...
“Xẹt..!”
"Rầm rầm...Phốc..!"
Trần Ánh Dương đang là khá đắc ý, bỗng dưng phía trước mặt hắn xuất hiện một cái thân ảnh, người này đưa chân phải ra, không hề dùng một chút lực lượng nào, nhưng là Trần Ánh Dương đang lấy tốc độ cực nhanh chạy đi, lực đi đến quá lớn, đột ngột bị cản trở, cứ như xe máy đang chạy tốc độ cao không kiểm soát được tốc độ va chạm vào một vách đá một dạng, loại kia chấn động, không cần nói cũng hiểu.
"Trần Vân Thanh...Mày sao có thể đuổi kịp tao!" Trần Ánh Dương ho ra không ít máu tươi, không quan tâm đến mấy cái sương ngực của mình bị chấn gãy hết vài cái, hắn lấy ánh mắt như nhìn thấy quỷ một dạng nhìn người vừa ngăn cản hắn cách đây chỉ hơn năm mét.
Sao có thể là Trần Vân Thanh được? Tên này không phải là đang bận đối phó với lại mấy người Trần Tùng Lâm hay là sao? Dù có đối phó xong, tên Trần Phú sao có thể đuổi kịp hắn đâu được, nên nhớ thứ hắn đang thi triển là Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ đại thành cảnh giới a.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc.