Bát Long Quy Nguyên Truyện


Từ trước đến nay ai cũng công nhận Chấn Nam Đạo là một cái tổ đạo tặc khét tiếng.

Không có việc ác gì mà chúng không có làm, bọn chúng cũng chưa bao giờ phủ nhận những việc mà người bên ngoài gán ghép cho, đẩy hết tội lỗi lên cho Chấn Nam Đạo là thích hợp hơn cả.

Nhất là nhìn bên kia Tô Hồng, đang có xu thế bại lui, y đột phá Yêu Sĩ tứ trọng thất bại còn để lại di chứng, chưa thể khôi phục lại như xưa được, trong khi đó Trần Tiên Phượng tuy cảnh kém hơn chút đỉnh, bù lại căn cơ bền vững, Yêu Kỹ lĩnh ngộ cũng khá cao, Tô Hồng lần này chỉ sợ không có cửa thắng.
"Tụi mày ...!Tụi mày muốn làm cái gì?".

Trần Lạc Phong năm người là đang quang chiến Trần Tiên Phượng cùng Tô Hồng bên kia, nhìn đám người Tô Thiệu này đi đến, ánh mắt ẩn tàng sát ý, cả đám lùi lại phía sau mấy bước, trong lòng cực độ là bất an.
Phải làm sao bây giờ, kinh nghiệm nói cho bọn họ biết, mấy người họ Tô gia đệ tử này sẽ không có bỏ qua cho bọn họ, mục đích bọn chúng tiến tới nơi đây, Không có điều gì khác ngoài đem năm người bọn họ giết đi.

Trần Lạc Phong còn suy nghĩ xa hơn một chút, có thể đám người này mục đích là hợp lực với Tô Hồng để đối phó với lại Tiên Phượng sư tỷ, sợ đám người mình chạy thoát đem chuyện xấu bọn chúng truyền ra, liền muốn tiễn bọn họ lên đường trước.

Nhưng biết được thì có thể làm được gì đây, đối phương là Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ, trong khi đám người mình cao nhất là hắn đây chỉ có Yêu Giả cửu trọng trung kỳ vừa mới đột phá không bao lâu, cả hai bên chênh lệch không hề là nhỏ chút nào, đám người mình có bản lĩnh thông thiên cũng khó thoát được cái chết a.
"Xẹt..!
"Làm gì...? Tụi mày trong lòng không phải là đã biết quá rõ ràng rồi sao? Còn hỏi lời thừa này làm cái gì?" Tô Thiệu rút kiếm ra, chỉ vào năm người Trần Lạc Phong, lạnh lẽo nói.

"Tụi bây nhìn kìa! Bên kia có người muốn đem thi thể của Song Giác Báo lấy đi!"
"Mày cho tao là trẻ lên ba hay sao..?"
Tô Phái cười mỉa một cái, lên tiếng khinh thường đâm người này.

Muốn cho bọn họ quay lại nhìn để mấy người này có cơ hội chạy trốn.

Trò này năm lên tuổi hắn đã xài biết bao nhiêu lần rồi, muốn đem nó ra gạt hắn, không có dễ đâu.
"Tô Phái..! Không cần cùng đám người này tính toán, chúng ta đi nhanh thôi!"
Tô Thiệu tu vi cao nhất nơi đây, thính giác của hắn là nhanh nhạy hơn nhiều người nơi đây nhiều, bên kia thi thể của Song Giác Báo vừa có phát ra một âm thanh khá lớn, hắn là có nghe được đến.

"Đứng lại..! Không được tiến đến..!".

"Phụng Tiên Bách Chuyển ! Sát!".

"Vèo...vèo..!"
"Nghịch tặc to gan, dám lấy đồ của Tô Gia ta!".


"Nhạn Ảnh đệ Ngũ Thức !".
"Yến Nhạn Hồi Đầu! Sát!".

Nhưng phản ứng nhanh hơn cả là Trần Tiên Phượng cùng với lại Tô Hồng, hai người là Yêu Sĩ tam trọng thuộc hàng xuất sắc trong nhóm, ngay khi bên con mồi của mình có động tĩnh thì bọn họ đã phát hiện ra ngay, cả hai đều là ăn ý tạm dùng quyết chiến, đồng tâm đem tên ngư ông này diệt đi thì mới tính tiếp.
"Xèo ..Xẹt..vèo...vèo...".
"Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ..?"
"Mày là ai ? Sao dám xen vào chuyện của hai đại gia tộc chúng tôi?".

Tô Thiệu hai người cũng liền đã chạy đến, cả bốn người đem tên Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ vừa muốn nẫng tay trên của bọn họ đây vây lại, lên tiếng quát.
"Vèo...Vèo..!".

'Là tên khốn kiếp nào dám chơi ta!' Hoàng Ngữ sử dụng ra thân pháp Yêu Kỹ, bay lên không trung hai vòng tránh đi kiếm chiêu cùng tiên ảnh của Tô Hồng, Trần Tiên Phượng hai người sau, ánh mắt hắn giáo giác nhìn xung quanh, tìm ra người muốn hại mình.
Hắn đến đây đã lâu, cũng nhìn rất chuẩn hai nhóm đám người đã đưa nhau đi đến sống chết thời khắc, lực tập trung chú ý của bọn chúng vào Song Giác Báo sẽ kém đi, thế cho nên hắn mới nhắm trúng cơ hội này, xuất thủ đem Song Giác Báo lấy đi.


Không nghĩ đến tính toán cẩn thận hắn vẫn là còn bị hớ, đằng sau hắn vẫn còn một tên muốn làm Ngư ông như hắn nữa, chính tên kia đá ném ra một viên đá, làm hắn vất vả tránh né, đồng thời đã động đến đám người này, làm cho hắn hiện thân cùng hai gia tộc đệ tử giao chiến, còn mình lại trốn một nơi muốn làm tiếp ngư ông, dụng tâm tên này thật sự là rất âm hiểm.
"Các vị sư huynh! Ta nhận ra hắn, tên kia là Hoàng Ngữ, một tên Chấp Sự của Chấn Nam Đạo! Được Phủ Thành Chủ ra giá ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch!" Tô Trục Lưu đi đến gần, nhìn kỹ dung mạo của tên thanh niên tầm ba mươi tuổi kia một chút, liền là nói ra thân phận của y ngay lập tức.
Hoàng Ngữ tên này, trước đây không lâu đi vào Chấn Nam Thành, gây ra một loạt đại án cướp bóc, làm cho trong thành người dân bình thường rất là bất an, sau có người nhận ra thân phận tên này, họa ra toàn thành lùng bắt, Hoàng Ngữ mới từ bên trong Chấn Nam Thành chui ra.

Hắn nhận ra Hoàng Ngữ, cũng là nhờ vào tấm hình truy nã treo đầy tường Chấn Nam Thành, nghe nói Phủ Thành Chủ ra giá ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch cho cái đầu của Hoàng Ngữ, mạng của tên này là đang rất có giá a.

Nhưng là trước vài ngày trên lệnh truy nã, hắn xem tu vi của Hoàng Ngữ chỉ có Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ, làm sao mấy ngày, tên này đã đột phá Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ rồi, tốc độ tu luyện của tên ác tặc này không phải cũng là quá nhanh một chút đó chứ.
"Các vị! Nơi đây còn có một tên ẩn trốn nữa, hay là chúng ta đem tên kia tìm ra, sau đó phân chia Song Giác Báo cũng không có muộn, các vị thấy thế nào?"
Hoàng Ngữ nhìn thấy đám người này nhận ra thân phận của mình, trong lòng thầm hô không có tốt.

Hắn thật sự không muốn cùng đám người này động thủ, một khi hắn có chuyện gì, hay đôi bên lưỡng bại câu thương, như vậy hắn cũng như đám người này đều phải chết hết, chuyện này là không thể nào để xảy ra được.
"Hừ! Họ Hoàng kia, mày nghĩ chúng tôi tin lời của mày hay sao?" Trần Tiên Phượng hừ lạnh một cái, sát khí trên thân thể phát ra không hề bỏ sót, gằn giọng nói.
Sau khi một chiêu tấn công Hoàng Ngữ thất bại, nàng cũng đã đưa mắt quan sát xung quanh hoàn cảnh, nơi này ngoài đám người của mình cùng Tô Hồng mấy người ra, là không còn thấy ai khác ngoài Hoàng Ngữ, tên này bây giờ nói xung quanh đây có người, đây là muốn lừa gạt con nít đây mà, nàng Trần Tiên Phượng là sẽ không dễ dàng mắc mưu của đối phương như thế.
"Không cần cùng tên ác nhân này nói nhiều, đem hắn diệt đi sau đó chúng ta tiếp tục phân cao thấp!"
Tô Hồng cũng không có mắc mưu Hoàng Ngữ, hắn ngoài việc tập trung quan sát xung quanh ra, còn là cho không ít Tô gia đệ tử đến xung quanh tìm kiếm, thứ mà hắn nhận lại được cũng chỉ là một cái lắc đầu của bọn họ.
Rõ ràng tên Hoàng Ngữ này là đang nói dối, muốn dựa vào cách này để an toàn rời khỏi nơi đây, cái này là không có khả năng.
"Các vị sư huynh, sư tỷ! Đầu của tên Hoàng Ngữ này có giá ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch a!"

Tô Trục Lưu không biết là có thù oán gì với lại Hoàng Ngữ, lúc nào cũng là lên tiếng đâm thọc, mỗi lời nói như đao, câu nào cũng muốn dồn Hoàng Ngữ vào con đường chết, như Hoàng Ngữ không chết, y không có cam tâm một dạng.
"Hoàng Ngữ ác tặc..! Mày chết đi!"
"Phi Phụng Tứ Thức! Diệt..!"
"Hôm nay Tô gia chúng ta thay trời hành đạo!"
"Ảnh Nhạn Kiếm Pháp Đệ Ngũ Thức! Sát!"
"Xuyên Vân Kiếm Pháp! Trảm!"
Lời của Tô Trục Lưu vừa nói ra, làm cho cả bốn người Trần Tiên Phượng giật mình tỉnh giấc.

Đúng như vậy a, cái đầu của Hoàng Khởi này có giá ba trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, tuy có thấp hơn Song Giác Báo mà Phủ Thành Chủ ra giá một chút, nhưng cũng không có kém bao nhiêu đâu, như đem tên này diệt đi, có được số Hạ Phẩm Linh Thạch đó, một trong hai nhóm người mình không cần thiết phải liều mạng cùng đối phương để lấy Song Giác Báo cũng được.

Tên Hoàng Ngữ này đến thực sự là quá đúng lúc, vừa có thể đem đến tài nguyên cho đám người mình, lại vừa có thể giải quyết khó khăn cho tất cả mọi người, đây là một cái quý nhân, đám người bọn họ phải tận lực chiêu đãi y mới được, trừ khi Hoàng Ngữ chết đi, không thì không thể để cho y rời đi được.
"Ong...Ong...!".

"Đám ngu xuẩn tụi mày, tụi mày nghĩ Ngữ gia gia tao sợ tụi mày hay sao?"
Nhìn đến kiếm cùng tiên của bốn người Tô Hồng đánh đến, Hoàng Ngữ khá là điên tiết, hắn lấy trong Nhẫn Trữ Vật ra một đôi Song Chùy, vẽ ra mấy cái chiêu thức, chống lại bốn người lực lượng đánh đến.
Hắn Hoàng Ngữ là Yêu Sĩ tứ trọng sơ kỳ, dù chỉ vừa mới đột phá không lâu, nhưng cũng là Yêu Sĩ tứ trọng hẳn hoi, đời nào hắn lại đi kiên kỵ đám người Tô Hồng này, người mà hắn kiên kỵ là cái tên ném đá giấu tay hại hắn vừa rồi kia kìa.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận