Trước khi đến thế giới này, hắn còn không nghĩ mình sẽ đột phá được nhanh như thế này đâu.
Nên nhớ hiện tại hắn cũng chỉ mới có mười sáu tuổi thôi à nha, đối với con đường phía trước, Trần Vân Thanh tràn ngập một cổ tự tin chi ý.
"Đáng tiếc xài hết hai trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch của Thiệu Dận Vân, không có tiền để trả lại cho Nghiêm Linh Nhi rồi.
Xem ra phải hồi lại Chấn Nam Thành nhanh chóng một chút mới được!" Đắc ý đi qua, nhìn lại bản thân mình tài sản, Trần Vân Thanh không khỏi có một chút lắc đầu.
Lần này đột phá Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ thì cũng vui đó, nhưng tài nguyên tiêu hao cũng không hề ít ỏi gì, một cái Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ toàn thân tu vi, hai trăm viên Hạ Phẩm Linh Thạch, số tài nguyên này thật sự là không hề nhỏ một chút nào.
Nhất là Hạ Phẩm Linh Thạch, cái này hắn còn dự định đem nó trả lại cho Nghiêm Linh Nhi đâu, đáng tiếc vì đột phá cảnh giới, hắn cũng chỉ đành đem nó xài đi mất rồi.
Một trăm năm mươi viên Hạ Phẩm Linh Thạch nợ của Nghiêm Linh Nhi cũng không phải lớn lắm, bỏ ra ít tài nguyên liền có thể trả cho cô ta, hy vọng lần này hai người bọn họ có thể bình an trở lại Chấn Nam Thành.
"Cô gái kia giờ này chắc chắn là đang lo lắng nhiều lắm!"
Trần Vân Thanh mỉm cười, nhắc đến Nghiêm Linh Nhi này hắn mới nhớ, mãi lo đối phó với lại Thiệu Dận Vân, cùng đột phá cảnh giới, lại quên trở lại bên kia sơn động báo tin cho cô ta một tiếng, chắc giờ này cô ta giận hắn nhiều lắm, nhất là trước khi đi, hắn còn dùng thủ pháp giam cầm cô ta lại nữa.
"Ong ..!Cắn nuốt thêm một cái Hoàng Giai lục phẩm Yêu Hồn.
Sao mày còn không có tăng lên được cấp năm kia chứ!" Tạm thời bỏ qua Nghiêm Linh Nhi một bên, Trần Vân Thanh nhìn lại Tiểu Xà cạp mình trên đầu cũng chỉ là màu da cam Yêu Hoàn, không khỏi thở dài một tiếng.
Yêu Hồn của hắn mang tiếng có thể cắn nuốt Yêu Hồn người khác để lên cấp, cái này nghe thật là hoành tráng, trên thực tế con đường này lại không dễ đi, nhìn xem Yêu Hồn của hắn cắn nuốt rất là nhiều Yêu Hồn của người khác, đa số cấp bậc đều trên nó khá xa, nhưng đến hiện tại cũng mới là Hoàng Giai Tứ Phẩm, chỉ so với trước đây tăng lên hai cải tiểu cấp độ mà thôi, thật sự là hắn cũng không biết, với cái tốc độ ốc sên hiện tại, khi nào hắn mới có được Hoàng Giai cửu phẩm Yêu Hồn hay Huyền Giai đây, ngày đó xem ra còn xa lắm.
....
"Trần Vân Thanh chết tiệt! Trần Vân Thanh khốn kiếp! Anh dám dùng Định Thân Thủ Pháp khống chế tôi, chờ mà xem, tôi tuyệt đối không bỏ qua cho anh!" Bên trong sơn động, ngồi như là một vị thiền Nghiêm Linh Nhi không ngừng lên tiếng chửi rủa.
Người mà nàng chửi bới tại đây Ngoài tên khốn kiếp Trần Vân Thanh kia ra thì còn có thể là ai được.
Nàng chỉ muốn ra bên ngoài kia, xem y bày trận thế nào thôi mà, có làm phiền y chút nào đâu, tên này quá nỗ nói mình đã là Nhị Giai Trận Pháp Sư, còn nói có thể bày Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp Tố Ảnh Trận đi ra, nàng đương nhiên không tin, muốn cùng y ra ngoài vạch trần lời nói dối vô nghĩa kia, như...có thể...liền giúp đỡ y đối phó với lại Thiệu Dận Vân một tay.
Tên đáng ghét kia không những không cho nàng đi, ngược lại còn nhân lúc nàng không có để ý dùng Định Thân Thủ Pháp khống chế nàng lại nữa.
Tên kia chờ mà xem, như không trở lại thì thôi, một khi trở lại mà nói, từ nay đừng mong nàng giúp đỡ cho y cái gì nữa.
"Nhưng mà anh nhất định phải không có sao mới được a..!" Hận thì hận, nhưng lo thì vẫn cứ lo, nàng là nhìn ra bên ngoài, không ngừng cầu nguyện.
Bên kia đối phương là Yêu Sĩ ngũ trọng hậu kỳ, Trần Vân Thanh chỉ là Yêu Sĩ nhất trọng, học được ba ngày Trận Pháp, làm sao có thể cùng người như thế chống lại được.
Nàng hiểu y khống chế nàng lại là hoàn toàn muốn tốt cho nàng, nhưng mà y lại không hiểu, một khi mình bại trận, tên Thiệu Dận Vân kia sẽ tìm đến đây lấy mạng của nàng như thường a, khi nàng không thể nào hoạt động thân thể được như thế này, dù có bản lĩnh thông thiên, nàng cũng là không thể nào thoát được cái chết.
Cũng không hiểu tên kia trong lòng tính toán cái gì đây nữa.
"Sàn...Sạt..sạt..!".
"Má ơi! Là Hắc Địa Xà! Như thế nào mình lại xui xẻo như vậy chứ?" Nghiêm Linh Nhi nghe tiếng động lạ liền là nhìn ra bên ngoài liền đưa mắt nhìn lại.
Không thấy thì cũng thôi, một khi trông thấy, nàng là không khỏi lạnh mình.
Bò đi vào chính là một con Nhị Giai tam phẩm Yêu Thú Hắc Địa Xà.
Loại Yêu Thú này nàng còn không có lạ gì cả, trước đây gia gia nàng cũng đem chúng diệt đi không ít.
Biết nhiều nên nàng mới sợ, Hắc Địa Xà luôn là xem nhân loại đến làm thức ăn tài nguyên tu hành đến đối đãi, một khi gặp phải nó, cường giả thì cũng không sao, nếu như mà là nhu nhược giả, chú định là phải làm thức ăn cho nó rồi.
"Khè...Khè....Khè....!".
" A.....Trần Vân Thanh....Em chết cũng không có tha cho anh đâu!" Nhìn Hắc Địa Xà mở ra hai mét mồm máu chuẩn bị đem nàng ăn mất, nàng là không dám mở mắt ra, trong miệng kêu lớn một tiếng, lên tiếng nguyền rủa Trần Vân Thanh.
Đều là tại hắn, như hắn không có đem nàng phong cấm tại nơi đây, với bản lĩnh thông thiên của nàng, hoàn toàn có thể đối phó được con rắn nhỏ này.
Giờ thì hay rồi, ngay cả cử động nhỏ nàng cũng không thể, như một miếng thịt tươi ngon chờ Hắc Địa Xà đến chén, cách chết như thế này, nàng thật sự là không có cam tâm a.
"Quái! Sao ta còn chưa có chết..?"
Chờ đợi hồi lâu nhưng không có cảm giác đau đớn khi bị Hắc Địa Xà cắn nuốt mang lại, Nghiêm Linh Nhi khá là nghi hoặc, không lẽ là Hắc Địa Xà kia nhìn thấy nhan sắc tuyệt trần của nàng liền là không nỡ giết?
Hay là nàng gặp phải con Hắc Địa Xà chỉ ăn chay mà không có ăn thịt?
Cũng không có đúng lắm, Hắc Địa Xà từ trước đến giờ chưa bao giờ ăn chay, lúc nãy cũng là muốn đem nàng nuốt vào trong bụng, không thể nào giả được, nguyên nhân là tại đâu? Ân.
Nàng dường như cảm giác được tứ chi của mình có cảm.giác, không còn bất động như trước đây nữa, không lẽ là do Tiểu Sư đến cứu nàng, mặc xác nó, chỉ cần mở mắt ra, không phải liền là biết chuyện gì đang xảy ra rồi sao?
"Trần...Vân...Thanh! Bản tiểu thư liều mạng với anh!"
Mở mắt đi ra, một cái hình ảnh anh tuấn nam nhân đang dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, Nghiêm Linh Nhi máu nóng xông lên đến tận đầu, cũng không có quan tâm đến chuyện mình có phải là đối thủ của đối phương hay không, càng là không nghĩ đến mình sao có thể hoạt động thân thể bình thường, lao lên đánh cho tên khốn kiếp này một trận rồi tính tiếp.
"Bốp...Rầm rầm..! A...Phốc..!"
"Anh....Anh vì sao không có tránh né chứ...?"
Nghiêm Linh Nhi nhìn một quyền của nàng đánh cho Trần Vân Thanh bay quá xa, không khỏi tức giận giậm chân nói.
Tên khốn kiếp này, biết nàng đang là giận hắn điên người, nên là tránh đi mới phải, với bản lĩnh của y, chuyện này có cái gì khó khăn, cần gì phải đứng yên để cho nàng đánh mạnh tay như thế này kia chứ? Thật là một tên ngu ngốc mà.
"Anh có sao hay không?"
Giận thì giận, nhưng quan tâm thì vẫn cứ phải quan tâm, ai bảo tên này hiện tại là đệ tử của cha nàng làm gì, bọn họ chính là có tình đồng môn, ân, đồng môn gặp nạn, nàng không thể không quan tâm cho được.
Nghĩ như thế, sau khi cất xong lời nói, nàng liền là chạy đến đỡ hắn dậy, cũng thật sự là lo lắng.
Nên nhớ tên này là mới trải qua đại chiến kinh thiên động địa với lại Thiệu Dận Vân a, không biết thương thế như thế nào, còn là lãnh một quyền của nàng nữa, như y có chuyện gì mà nói, nàng sẽ hối hận cả đời a.
"Không có chuyện gì! ...Da thịt của anh dày lắm, chút ít thương thế này không có làm khó được anh đâu!" Trần Vân Thanh gương mặt có chút đỏ hồng, nhưng rất nhanh nó liền là biến mất, hắn là lắc đầu thật mạnh đối với lại Nghiêm Linh Nhi lên tiếng.
Hắn nói đúng sự thật, sau khi đột phá Yêu Sĩ nhị trọng hậu kỳ, thân thể hắn có được Chân Khí phòng ngự cao gấp đôi trước đây, một nắm đấm không có bao nhiêu lực của Nghiêm Linh Nhi không có làm cho hắn bị thương chút nào, tất cả biểu hiện bên ngoài chỉ là giả vờ cả mà thôi.
Trần Vân Thanh hắn cũng là bất đắc dĩ nên mới làm như thế này mà thôi, tình cảnh vừa rồi không phải là hắn không thấy, như hắn chỉ đến chậm nữa nhịp, Nghiêm Linh Nhi liền là đã tại trong bụng của Hắc Địa Xà chơi đùa rồi.
Đối với lại một cô gái mười mấy tuổi mà nói, đây là chuyện rất là khủng bố, đây tất cả đều là do Trần Vân Thanh hắn một tay tạo ra, nếu hắn không đem Nghiêm Linh Nhi khống chế lại, sẽ không có chuyện này.
Để cho cô ta đánh vài quyền cũng là nên, hắn xứng đáng bị đánh như thế này.
"Hừ..! Đáng đời! Lần sau xem anh còn dám khống chế em lại nữa hay không!"
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi...!mời đọc.