"Yến Vân Bộ...!".
"Thiên Vân Quyền...!Sát!".
"Ong...Ong...!"
Để lại đám hai người Mang Thái Thành một câu sau, Mang Cán chân đạp Yến Vân Bộ, song quyền xuất ra Thiên Vân Quyền, quyền kình Chân Khí dũng động, cả người như một đám mây kình khí, lao thẳng về phía Trần Hạm Bân.
Khác với lại lần trước đối phó với lại đám người Mang Thái Thành hắn chỉ dùng vài thành lực lượng, lần này hắn là xuất toàn bộ thực lực.
Hơn ai hết, hắn hiểu đối thủ của mình lần này đối địch là ai.
Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cường giả, dù hắn dùng toàn lực cũng không có khả năng chiến thắng, như còn dám có một tia khinh suất giữ lại, điều này sẽ làm cho mình chết nhanh hơn mà thôi.
"Phổ Nguyên Đại Quyền..!".
"Phi Hoa Kiếm Pháp..! Sát...!"
Mang Cán xuất thủ không đến một giây, cả hai người Mang Thái Thành không ai bảo ai, liền là xuất ra bản lĩnh ép đáy hòm của mình, hợp lực với lại Mang Cán, liều chết một trận với lại Trần Hạm Bân.
Đám người bọn họ đều biết trận chiến này mình là không có một chút khả năng nào có thể dành chiến thắng cả, thậm chí là sẽ phải chết ngay lập tức.
Đám người bọn họ không muốn chết, tất cả đều quý sinh mạng của mình, đáng tiếc không còn cách nào khác, như rơi vào trong tay của Trần Hạm Bân mà nói, chỉ sợ cái chết đối với bọn họ cũng là đều xa xỉ.
"Không biết sống chết..!".
"Thiên Vân Quyền...! Sát!"
Trần Hạm Bân nhìn bốn đường công kích hướng về phía mình, trong mắt không hề có một tia nao núng nào, có chăng chỉ là sự khinh miệt cực kì rõ ràng.
Theo sau hắn cũng là xuất thủ, Yêu Kỹ mà hắn dùng cũng giống như là Mang Cán một loại, đó là Thiên Vân Quyền, một bộ Nhị Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ khá hoàn thiện của Trần gia, rất được những Yêu Sĩ hậu kỳ cảnh giới có thiên phú về quyền đạo sử dụng.
"Ong...Ong....Ầm....!"
"A....A......Phốc....!"
Quyền khí của Trần Hạm Bân cùng lực lượng của đám người Mang Cán va chạm vào nhau, vang nên chấn động đinh tai nhức óc, Chân Khí tán loạn.
Chưa đầy một giây sau đó, ba người Mang Cán bị đánh bay ra xa cả hơn hai chục mét, kèm theo hai tiếng kêu la thảm thiết của Trần Thái Thành hai người, những người có tu vi thấp nhất, bọn họ rơi xuống mặt đất, khóe miệng tràn đầy máu tươi, nằm yên bất động, không còn hơi thở, chắc chắn là đã chết mất rồi.
Nhìn lại Trần Hạm Bân bên này, vị trí đứng vẫn như cũ, không lui về sau nữa bước, càng không có chuyện gặp chút trắc trở nào, rõ ràng qua giao phong vừa rồi, lấy Trần Hạm Bân thực lực thắng tuyệt đối
Đây vốn hoàn toàn là nằm trong dự tính của Trần Hạm Bân.
Hắn vốn là Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, nội Chân Khí thôi cũng đã hùng hậu hơn đám người của Mang Cán gấp mấy lần, Thiên Vân Quyền hắn cũng là đã tu luyện đến đại thành, thực lực tổng hợp đã có thể nghiền sát một tôn Yêu Sĩ bát trọng cảnh giới bình thường.
Lấy thực lực như thế đi đối phó với lại đám người Mang Cán, đây là dùng đao mỗ trâu để đi cắt tiết gà, đại tài tiểu dụng.
"Khụ...Phốc...!".
"Mang Cán..! Theo ta trở lại Chấp Pháp Đường.!"
Trần Hạm Bân lên tiếng đối với lại người còn sống duy nhất trong bốn tên hợp lực tấn công mình vừa rồi là Mang Cán nhàn nhạt lên tiếng.
Mang Cán còn sống, không phải là vì tên này thực lực như thế nào cao siêu, mà chủ yếu nhất vẫn là Trần Hạm Bân hắn để cho tên này còn sống.
Lý do rất là đơn giản, Mang Cán thực lực cao nhất còn sót lại của Mang gia đám người, trong tay tên này chắc chắn là có nắm lấy tin tức cũng như tình báo quan trọng về Mang gia.
Đây là thứ mà Trần gia bọn họ đang cần, như nắm đầy đủ thông tin mà nói, Trần gia có thể nhân cơ hội lần này trị tội Mang gia, chí ít cũng phải để cho Mang gia xuất ra một cái đại giới, tổn thương nguyên khí mới được.
Đến đây có thể đưa tin tức này ra bên ngoài cho tất cả mọi người nhìn vào, Trần gia bọn họ vẫn còn cường đại, vẫn là một đầu cường hổ, không giống như bên ngoài truyền Trần gia bọn họ như mèo bệnh sắp chết đâu.
"Trần Hạm Bân...! Hôm nay dù có chết....Tôi cũng sẽ không để cho anh cùng Trần gia được toại như đâu..!" Mang Cán lấy từ bên trong Túi Không Gian ra một viên màu đỏ Đan Dược, ánh mắt lóe qua một tia sợ hãi, nhưng sau đó liền là bị một tia kiên quyết che lấp đi, cắn răng đem viên Đan Dược này uống đi vào.
"Huyết Cốt Đan....? Mang Cán...!Mày điên rồi..!"
Vốn là bình tĩnh như hồ nước Trần Hạm Bân, nhìn đến Mang Cán đem ra viên Đan Dược màu máu kia nuốt vào, hắn không còn bình tĩnh như trước, thay vào đó là một sự kinh khủng.
Nguyên nhân đến từ viên Đan Dược mà Mang Cán vừa dùng, nó có tên là Huyết Cốt Đan, một loại Đan Dược cực kỳ là ác độc do Thái Đan Môn tà đạo Luyện Đan Sư luyện chế ra.
Công dụng của loại này Đan Dược, đó là vô điều kiện tăng lên tu luyện giả một cái cảnh giới sau khi phục dùng.
Nghe qua thì nó là một loại tiên đan dành cho tu luyện giả, công dụng không hề khác gì Khí Nguyên Quả là bao nhiêu.
Nhưng trên đời này làm gì có chuyện đơn giản như thế, nếu hoàn toàn có lợi như thế, người người tranh mua về sử dụng, Thái Đan Môn cũng đã trở thành đệ nhất thế lực tại Nam Hoang Chi Địa này từ lâu rồi, mà không phải bị liệt vào hàng Cấm Dược, bị nhiều thế lực xa lánh.
Sở dĩ Huyết Cốt Đan được xếp vào hàng Cấm Dược, đó là vì tác dụng phụ của nó, tu luyện giả một khi phục dụng, khí huyết trong cơ thể sẽ dần bị thêu đốt để tăng lên thực lực.
Tất cả tinh huyết, Chân Khí cũng liền bắt đầu thêu đốt bắt đầu từ khi phục dụng Huyết Cốt Đan, đến sau cùng, ngay cả thân thể xá.c thịt cũng liền bị Huyết Khí hủy diệt, chỉ còn lại một bộ xương khô, triệt để chết đi, đây mới là sự khủng bố của Huyết Cốt Đan, cái tên Huyết Cốt Đan cũng bắt nguồn từ khô lâu thi thể mà có.
Thêm một điều nữa người sử dụng Huyết Cốt Đan sau khi nhiều người sẽ sinh ra đủ loại ảo giác cùng khát máu, gặp người đều muốn giết, giết đến khi không còn ai để giết nữa thì mới thôi.
Cũng là vì tác dụng phụ của nó quá lớn, thế cho dù lâu lâu xuất hiện tại Thái Đan Các một hai viên, nó cũng rất ít người mua đến, không nghĩ đến Mang Cán này lại đi mua nó làm át chủ bài đến sử dụng.
"Ong....!".
"Khặc..Khặc..! Chính là loại cảm giác này..Nó làm cho người ta quá phấn khích..!"
Sau khi phục dụng Huyết Cốt Đan, thương thế vừa rồi mà Trần Hạm Bân gây ra cho hắn liền biến mất sạch sẽ không còn lại chút gì, cùng với đó là từ thân thể của Mang Cán phát ra một luồn khí tức kinh khủng, đây là khí tức thuộc về Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cường giả.
Lực lượng mà Mang Cán hắn nắm giữ hiện tại, không hề kém gì Trần Hạm Bân, đây cũng là cảnh giới mà mấy năm gần đây hắn luôn mong muốn đạt được đến mà không có cơ hội.
Không nghĩ mình lại đột phá Yêu Sĩ thất trọng theo cách này, trong loại hoàn cảnh này.
"Hừ...! Một cái người không ra người, ma không ra ma, có cái gì đáng tự hào!" Trần Hạm Bân lạnh rên một tiếng.
Mang Cán hiện tại là Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ không có sai, nhưng nhìn tên này hiện tại gầy gò ốm yếu như que tăm, gương mặt hốc hác không lấy một chút thịt, ánh mắt thì đỏ như máu, không có lấy một tia nhân tính, trông tên này hiện tại giống quỷ hơn giống người, không có gì đáng để khoe mẽ cả.
"Thiên Vân Quyền...!Sát..!"
Đang tự đắc một chút Mang Cán, nghe đến lời nói của Trần Hạm Bân liền quay phắt lại, ánh mắt như ma trơi chứa đầy lửa giận, không nói hai lời cùng Trần Hạm Bân, hắn chân đạp Yến Vân Bộ, huy quyền đánh đến Trần Hạm Bân vị trí, tốc độ di chuyển như điện xẹt.
Tuy là không ưa lời nói vừa rồi của Trần Hạm Bân, nhưng lời nói của Trần Hạm Bân cũng là cảnh tỉnh đối với Mang Cán hắn.
Hắn hiểu rõ tình cảnh của mình hiện tại, Huyết Cốt Đan tuy có thể giúp đỡ cho hắn tăng lên một cái cảnh giới, nhưng mà nó chỉ có giới hạn trong vòng một khắc đồng hồ thời gian, qua thời gian kia, hắn sẽ bị lực lượng của Huyết Cốt Đan phản phệ trở thành một bộ xương khô.
Thời gian dành cho hắn đúng là không nhiều lắm, trước khi chết, hắn phải làm cho Trần gia trả giá thật đắt, chí ít cũng phải đem Trần Hạm Bân này chôn cùng với mình mới được.
"Ong....Rầm....Phốc...!".
"Đáng chết thân pháp Yến Vân Bộ....!"
Trần Hạm Bân bị đánh bay ra ngoài thật xa, không hề kém hơn Mang Cán đám người vừa rồi bị hắn đánh bay là bao.
Bây giờ tình thế đảo ngược, hắn mới là người bị động chịu đòn.
Luận tu vi hắn không kém gì cho Mang Cán tên này, luận Yêu Kỹ Thiên Vân Quyền, hắn còn nhỉnh hơn Mang Cán một mảng lớn, cảnh giới của hắn là đại thành so với lại tiểu thành của Mang Cán.
Như bình thường đáng lẽ ra người dành chiến thắng phải là hắn mới đúng.
Nhưng không, người bị đè nặng đánh lại là Trần Hạm Bân hắn đây.
Nguyên nhân là vì tên Mang Cán kia nắm trong tay Yến Vân Bộ đại thành cảnh giới.
Yến Vân Bộ chỉ là một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, trong mắt của những cường giả như hắn không tính là gì.
Nhưng cũng phải xem người thi triển Yến Vân Bộ là ai mới được, nếu đó là Yêu Sĩ lục trọng trở xuống, hắn cả liếc mắt cũng không thèm liếc.
Có điều người sử dụng nó là đồng cấp Yêu Sĩ thì lại khác, dựa vào Chân Khí khủng bố của mình, Mang Cán có thể đem nó phát huy tận cùng uy năng.
Đáng sợ hơn nữa là Trần Hạm Bân hắn xưa nay chỉ chủ tu quyền phổ, không hề đi nghiên cứu thân pháp Yêu Kỹ, thành ra tốc độ của hắn liền là chậm hơn Mang Cán quá nhiều.
"Ong...Ong.....! Rầm rầm...Phốc...!".
Quyền kình va chạm, sinh ra tiếng động đinh tai nhức óc, cát đá bay tán loạn, biệt viện bị phá hủy không ít nơi, nếu ở nơi đây không phải có Trận Pháp bao phủ, chỉ sợ những chấn động này đã kinh động đến người xung quanh từ lâu.
"Không được...Phải chạy khỏi nơi này trước..!"
Trần Hạm Bân một lần nửa bị đánh bay, miệng lại phun ra máu tươi, ánh mắt hiện tại thật sự hiện lên tia sợ hãi.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi...!mời đọc.