Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô liền dùng sức gây rối, dùng sức làm loạn, làm cho anh chịu không nổi, phải tự mình đề xuất li hôn!
Cố Trầm nhàn nhạt liếc nhìn người phụ nữ kiêu hãnh vẫn đang mắc kẹt trong chăn bông rồi quay người đi vào phòng tắm, một lúc sau, cả phòng chỉ còn lại tiếng nước chảy trong phòng tắm.
Giản Tang Du dùng hết sức của chín trâu hai hổ mới bứt ra khỏi chăn bông, sau khi chui ra khỏi chăn, cả người đều đổ mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt nhỏ hồng quả thực giống mới vừa vận động xong.
Cô lại nằm xuống, nằm nghiêng như quý phi nằm nghiêng thưởng thức kính mờ ở cửa phòng tắm, trong đầu không kiềm chế liền hiện ra bộ dạng Cố Trầm đang tắm rửa.
Cố Trầm là quân nhân, từ nhỏ đi theo ông Cố rèn luyện thân thể, không cần Giản Tang Du sờ, những lúc hai vợ chồng thân mật cô vẫn có thể vô tình sờ vào.
Một người đàn ông, vài phút trước mới tắm xong, vài phút sau lại đi vào tắm rửa, lại còn dưới tình huống dục cầu bất mãn, không cần nghĩ cũng biết là bởi vì cái gì.
Chờ Cố Trầm bước ra một lần nữa, Giản Tang Du lớn tiếng cười nhạo Cố Trầm một tiếng, vừa muốn nói gì đó, nhưng lại ánh mắt đằng đằng sát khí của Cố Trầm dạo sợ, Giản Tang Du tức khắc ngậm miệng, nằm quay lưng lại nhắm mắt ngủ.
Một đêm này là một đêm thoải mái nhất kể từ khi Giản Tang Du lấy Cố Trầm đến giờ, trước khi ngủ còn nhìn Cố Trầm, đêm nằm mơ toàn những hồi ức về Cố Trầm, ước chừng cô cũng không biết, ngay cả khi ngủ mơ cũng bỗng nhiên bật cười, làm cho Cố Trầm nằm bên cạnh bừng tỉnh, cả buổi tối nhìn chằm chằm cô.
Sau gần hai tháng điều chỉnh công việc và nghỉ ngơi, Giản Tang Du giờ đây tự động thức dậy lúc 5 giờ 30 phút sáng, ở lớp huấn luyện, mỗi ngày đều yêu cầu thức dậy lúc 5 giờ 30 phút sáng, 5 giờ 50 đã phải đến phòng tập thể thao tập thể hình 40 phút rồi mới được đi ăn bữa sáng.
Lúc này mới là tờ mờ sáng lúc 5 rưỡi mùa thu, lúc Giản Tang Du mở mắt thì Cố Trầm đã không ở bên cạnh, Giản Tang Du suy nghĩ một hồi, sau đó nhẹ nhàng xuống giường rồi rón rén đi ra cửa phòng ngủ, giống như ăn trộm, vừa định vươn đầu nhìn xem có phải Cố Trầm đã mặc quần áo chỉnh tề đang ở ngoài phòng khách chuẩn bị trở lại quân doanh không, nhưng không nghĩ vừa ngó đầu ra lại đột nhiên liền đụng phải một bức tường, dùng sức quá mạnh, thiếu chút nữa khiến Giản Tang Du ngã ra đất.
Bức tường, hay bức tường người, sẽ không phải là ai khác, ngoại trừ Cố Trầm.
Giản Tang Du xoa trán, liếc nhìn quần áo trên người Cố Trầm thì vô cùng sửng sốt, đang mặc bộ đồ thể thao chạy bộ ở nhà, giống như đang xuống lầu chạy bộ.
“Em đang làm gì vậy?” Cố Trầm cau mày nhìn Giản Tang Du đang định ngó ra nhìn trộm anh, giờ mới sáng sớm mà đã lén lén lút lút, lại muốn làm chuyện xấu gì nữa đây?
”Anh chạy xong rồi sẽ về quân doanh phải không?” Giản Tang Du thử hỏi.
Như thường lệ, Cố Trầm chỉ ngủ ở nhà, sáng hôm sau trở lại quân doanh mà không cần ăn sáng, anh sẽ không bỏ lỡ buổi huấn luyện buổi sáng của quân đội.
Nhưng mà, nhìn bộ dáng này, có vẻ như hôm nay anh chưa định trở về đó?
Giản Tang Du có giả vờ giỏi đến đâu đi nữa thì Cố Trầm cũng biết nguyên nhân vì sao cô hỏi cái này.
“Rất muốn tôi về sớm một chút phải không?” Cố Trầm hỏi.
Thật ra không cần hỏi gì cả, câu trả lời đã ghi trên mặt, cho dù cô ấy lắc đầu phủ nhận, cũng không thể thay đổi được câu trả lời thật lòng từ trong lòng cô.
Nghĩ đến khát vọng bức thiết muốn anh trở về doanh trại trong lòng cô, trong lòng Cố Trầm không muốn làm theo những gì mà cô mong muốn..