Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất Tốt

Đạo diễn nói chen vô ngăn cản. An Trình Điển nét mặt già nua cũng có chút nhịn không được, “Đạo diễn, cái kia… hơi có chút hàm súc là tốt rồi!”

“Hàm súc cái gì? Bây giờ là diễn tình cảm mãnh liệt, các cậu cứ việc cho tình cảm mãnh liệt đi!” Đỗ Minh Thành tiếp tục nói lớn.

Văn Lược cúi đầu cực lực áp chế xúc động muốn bóp chết đạo diễn của chính mình.

“Đều là nam nhân, các cậu cho tôi cái gì xấu hổ?” Đỗ Minh Thành không trực tiếp hô khẩu hiệu, “Lên cho tôi, không cần để ý!” Phỏng chừng phát hiện mình có điểm thất thố, cuối cùng là miễn cưỡng rụt rè nói.

Là nam nhân mới cảm thấy không thích hợp! Văn Lược phun trào, “Anh nếu thử đem An Trình Điển thành Tần Thấm xem, tôi cam đoan tùy thời hóa thân vi lang!”

“Cậu nằm mơ!” An Trình Điển không chút do dự chiếu lỗ tai Văn Lược phun ra ba chữ.

Văn Lược có điểm xấu hổ sờ sờ lỗ tai, làm sao lại nói ra.

“Cái loại nữ nhân tay dài chân dài có thể kích phát cậu, cậu là tuần thú nhân sao? Cậu thích hầu tử!” An Trình Điển nói chuyện không khách khí.

“Cậu đủ rồi! Không được nói Tần Thấm như vậy!” Văn Lược rất không thích, nữ thần trong lòng bị nói như vậy, hắn thực mất hứng, chiếu ngực An Trình Điển nhéo một chút. An Trình Điển bị đau kêu lên một tiếng, tầm mắt đạo diễn liền phiêu tới.

“Còn không đúng, cậu cùng cô ta rất quen thuộc sao?” An Trình Điển già mồm cãi Văn Lược, cho hắn một cái xem thường.

Văn Lược hận không thể bóp chết tên vương bát đản này.

“Tốt lắm! Nhớ rõ tình cảm mãnh liệt! Tình cảm mãnh liệt! Hảo! Bắt đầu!” Đạo diễn luôn mãi dặn dò rốt cuộc bắt đầu.

Được rồi! Văn Lược nhận thức, phải tình cảm mãnh liệt đúng không! Hắn liền cho bọn họ một hồi tình cảm mãnh liệt!

Văn Lược ngồi bên người An Trình Điển, nhìn người ngủ say, tay sờ soạng ngực đối phương, đầu ngón tay hạ xúc cảm làm cho toàn thân hắn nổi da gà, bàn tay liền chậm rãi theo kịch bản yêu cầu phiến lên.

“Thình thịch… Thình thịch…”

Thanh âm gì vậy? Văn Lược lắng tai nghe.

Tim An Trình Điển cư nhiên tăng gia tốc, Văn Lược thử tăng thêm lực đạo vuốt, tiếng tim kia cũng bắt đầu tăng nhanh, hơn nữa còn có xu hướng tăng thêm. Văn Lược lý giải vì An Trình Điển khẩn trương, sự thật chứng minh hắn hoàn toàn xem nhẹ địa phương nào đó cũa nam nhân.

Không biết là thú tính của Văn Lược có thật sự bị kích phát ra hay không, cảnh này cư nhiên qua. Đạo diễn cười tủm tỉm nói thẳng với Văn Lược biểu tình của hắn khống chế tốt lắm, một bộ dáng muốn lại không dám xuống tay, rất đánh vào thị giác.

Văn Lược âm thầm mắng nói bậy bạ, hắn làm sao lại lộ ra bộ dáng muốn lại không dám xuống tay, hắn chính là đôi mắt – trông mong nhìn ngực An Trình Điển nghe tiếng tim đập.

Mặc kệ như thế nào, đạo diễn vừa lòng hết thảy đều OK!

Cảnh kế tiếp chính là đại sự kiện chính của bộ phim, hành văn liền mạch lưu loát là không có khả năng, Đỗ Minh Thành nghĩ muốn hôm nay phải hoàn thành tốt nhất, có thể nào cho bọn họ trong hang động tiếp tục diễn nguyên một ngày. Sợ nhất chính là thời tiết bên ngoài càng ngày càng kém, nếu quay một nửa đã mưa, liền không tốt lắm.

Người ướt không sao, chính là sợ máy móc bị ảnh hưởng, đạo diễn thật bất cận nhân tình nghĩ. Nhân viên bên kia đã muốn bắt đầu chuẩn bị vải che mưa.

An Trình Điển vừa mới trên đất nằm một hồi, thời điểm nghỉ ngơi cùng mặt đất ở phía sau lưng cơ bản đã là một mảng lạnh lẽo, thời điểm Văn Lược kéo hắn lên thuận tay giúp hắn vỗ vỗ sau lưng cũng bị lương khí dọa tới rồi.

Này sơn động, cư nhiên còn có công dụng nghỉ hè. Trợ lý rất nhanh đem áo khoác cho An Trình Điển, Văn Lược ở một bên ngồi khoan khoái, tuy rằng mông hắn có chút lạnh, nhưng là không thể để cho trợ lý lấy đồ vật này nọ băng bó mông đi!

Hắn tốt xấu gì cũng là một thần tượng! Đâu thể thua người này.

Nghỉ ngơi đủ rồi, liền bắt đầu quay.

Thời điểm trước đó đạo diễn đã cùng bọn họ thảo luận kịch bản, đạo diễn là nói như vầy, vừa mới nãy chính là ăn khai vị, hiện tại Văn Lược có thể chính thức ăn, mặt Văn Lược có hơi giống đi đại tiện nhìn đạo diễn.

Cảnh này An Trình Điển vẫn nằm như cũ, sau đó đối Văn Lược làm các hành động sau, mở mắt ra bắt lấy tay Văn Lược là OK!

Hai người đều tỏ vẻ không thành vấn đề, dù sao da thịt chi thân đã có, kế tiếp vẩn là chuyện da thịt chi thân, chướng ngại trong lòng Văn Lược xem như trừ đi được phân nửa, cho nên hắn thực bình tĩnh.

“Nhất định phải có tình cảm mãnh liệt!” Đỗ Minh Thành luôn mãi cường điệu.

“Bắt đầu!” Hai từ này mang theo tác dụng mệnh lệnh bình thường, Văn Lược nhận mệnh liền ghé vào người An Trình Điển.

Đồng thời trong lòng bỗng nhiên toát ra một câu, hôm nay nhất định phải theo động tác này quay? Ở trong sơn động không phải có cảnh khác sao?

Đỗ Minh Thành nhìn hai người cùng một chỗ, trong lòng máu bắt đầu sôi trào, hai người kia quả nhiên trong lòng mình là đẹp đôi nhất nha! Bởi vì nhìn đến trạng thái khó chịu của hai người kia đã nghĩ phải quay cảnh giường chiếu loại sự tình này, đạo diễn sẽ nói sao? Ân, tác giả tôi cũng sẽ không nói.

“Từ từ!” Đỗ Minh Thành vừa định hô bắt đầu, An Trình Điển bỗng nhiên nói ngừng.

“Làm sao vậy?” Đỗ Minh Thành không lý giải được hỏi.

“Tiểu Lược, cậu ép tôi!” An Trình Điển chỉ chỉ thắt lưng chính mình. Nơi đó ép tới thực không thoải mái. Văn Lược đỏ mặt, lắc lắc người thay đổi vị trí, qua lại vài lần An Trình Điển đều hô không được, lại tiếp tục đi xuống, Đỗ Minh Thành bắt đầu không hài lòng.

“Để đấy, tôi đến!” An Trình Điển nhịn không được, tay ôm Văn Lược di động vài cái, vị trí rốt cuộc thích hợp. Nhưng mặt Văn Lược là không bình tĩnh, bị nam nhân ôm như vậy nhích tới nhích lui, kia tư vị.. thật đúng là không phải khổ sở bình thường.

Vị trí thích hợp, đạo diễn đã muốn hét bắt đầu rồi.

Văn Lược nhăn nhó bắt đầu ngượng ngùng, cảm thấy mỗi nơi đều không thích hợp, vẫn nhập vai không được thoải mái.

Cơn tức của Đỗ Minh Thành lập tức bốc lên, cầm loa quát: “Sao lại thế này? Cảnh trên giường cũng không được?”

Đỗ Minh Thành vừa nói xong, Văn Lược lập tức liền xấu hổ không ít, trong lòng mắng thầm: “trên giường ai không hồi hộp, cũng sẽ không cùng nam nhân lao động.”

“Đừng nóng vội!” An Trình Điển bỗng nhiên nhỏ giọng nói vào tai Văn Lược, “Cậu sẽ đem tôi trở thành nữ đi!”

Văn Lược mặt hoàn toàn đỏ, thôi đi! Chưa thấy nữ nhân nào cường tráng như thế này.

Bất lực, diễn hay là quay, bắt đầu không có cách nào tiến vào trạng thái, liền tự nhiên chậm rãi, Văn Lược nhìn An Trình Điển nhắm mắt nằm trên mặt đất, thầm hô một hơi, tình cảm mãnh liệt, tình cảm mãnh liệt, tình cảm mãnh liệt…

Bốn chữ này cùng ma lực nguyền rủa chạy tới chạy lui trong đầu hắn, chạy tới chạy lui, đầu óc Văn Lược nóng lên, cúi đầu hôn lên ngực An Trình Điển.

Ngay tại thời điểm môi chạm đến da thịt, Văn Lược liền hóa đá.

Hắn đang làm cái gì? Hắn cư nhiên hôn An Trình Điển, đây là trong kịch bản không có! Hắn làm cái gì?

Diễn viên lâm thời thêm động tác tuy rằng không phải cái nào đạo diễn cũng thích, nhưng động tác hôm nay Văn Lược thêm, Đỗ Minh Thành trong bụng cắn răng. Hai mắt thẳng tắp nhìn màn ảnh trước mặt, trong lòng luôn luôn nói: Tốt lắm! Tốt lắm! Cường thịnh trở lại mạnh một chút! Cường thịnh trở lại mạnh một chút!

Văn Lược có hơi cực khổ nha! Đạo diễn không nói dừng, hắn cũng không dám xằng bậy, tuy rằng hắn đã muốn xằng bậy. An Trình Điển dưới thân không nhúc nhích giống như người chết, này kỳ thật… đều là tình huống bên ngoài.

Còn! Thực không biết xấu hổ vuốt ve!

Vương bát đản! Văn Lược mắng, miệng nói động tác không thể dừng, tâm nhất hoành, liền nhắm hai mắt, bắt đầu tự thôi miên.

Phía dưới là Tần Thấm…

Là Tần Thấm…

Tần Thấm…

Thấm…

Tự thôi miên mình trôi qua quả nhiên chiếu An Trình Điển hôn vài cái, môi dán ở ngực đối phương, một bàn tay bị người nắm sờ tới sờ lui, tay kia còn phải ở trên người người ta sờ tới sờ lui, Văn Lược thực bội phục hành động của mình.

“Cắt!” Đỗ Minh Thành bỗng nhiên hô.

“Làm sao vậy?” An Trình Điển có chút bất mãn mở to mắt.

Văn Lược có chút ngượng ngùng cúi đầu theo trên người An Trình Điển đứng lên. Phỏng chừng đạo diễn muốn trách hắn phải diễn thêm nữa.

“Văn Lược, ý tưởng này của cậu tốt lắm!” Đỗ Minh Thành thực chính trực dấu diếm thanh sắc, “Chính là cậu lúc trước hảo, lúc sau có điểm đông cứng, phải hơi hơi mang nhiều tiếng thở, biểu tình có chút ân… Tình (êm ái) dục một chút!”

Đạo diễn, anh thật sự có thể kín đáo hơn một chút không! Văn Lược ở trong lòng rít gào, điểm hàm súc của anh tôi không hiểu được!

“Thực xin lỗi, tôi vẫn là nên dựa vào kịch bản đến đây đi! Xin lỗi!” Văn Lược không hiểu được ý tứ của Đỗ Minh Thành, còn cho là mình phạm sai lầm.

“Đừng…” Đỗ Minh Thành vội vàng ngăn cản hắn, “Cậu mới vừa làm tốt lắm, chính là biểu tình muốn khống chế, biểu lộ điểm cảm xúc đi ra liền OK. Tôi nói như vậy cậu hiểu không?”

Không! Văn Lược thở dài, thật là tự mình chuốc lấy khổ! Vừa nãy miệng tiện hôn làm gì. Hiện tại sợ là sẽ phải hôn vô số lần!

“Tiểu Lược!” An Trình Điển nằm trên mặt đất nhìn Văn Lược.

“Làm gì?” Văn Lược khó chịu quay lại nhìn xem thường.

“Cậu nói, ngực của tôi có phải hay không là toàn bộ nước miếng của cậu?” Biểu tình An Trình Điển thật sự là rất muốn đánh, “Cậu NG tôi không sao cả, không nên khách khí!”

Văn Lược cái gì cũng chưa nói thực rõ ràng, chiếu theo đùi An Trình Điển đá một cước.

Thời điểm tiếp tục quay, phép màu của Văn Lược cũng xuất hiện, chính là thôi miên An Trình Điển thành Tần Thấm.

Ngồi nhìn nam nhân đang ngủ, ánh mắt từ dưới hướng lên nhìn qua, tầm mắt dừng ở môi đối phương. Sắc mặt tràn ngập tang thương cùng đổ đầy sát khí, môi khô nứt có điểm làm cho người ta đau lòng.

Vết thương ở ngực cũng vì cứu hắn mà thành, bọn họ bất quá là bình thủy tương phùng (tình cờ gặp nhau), giao tình lại hoàn toàn không có. Hắn thậm chí có một lần muốn giết nam nhân tràn ngập tang thương này.

Nhưng hắn hiện tại ngủ trước mặt mình, chính mình cư nhiên không hạ thủ được, mâu thuẫn ở trong lòng giãy dụa. Người nam nhân này lúc trước đã làm hắn nhục nhã thế nào? Hiện tại lại có nửa phần luyến tiếc thương hắn, tựa như phụ thân nói, mình quả thật khuyết thiếu kinh nghiệm giang hồ, cho nên mới dễ tin người như vậy.

“Kỳ ca!” Nhẹ nhàng mà hoán một tiếng, thân mình đối phương hơi giật, nhưng không có tỉnh lại.

Thiếu nhiên khẽ cắn môi, xoay người ngồi lên, ngón tay tham lam vuốt ngực đối phương, hô hấp nhịn không được tăng thêm, tiếng thở ở không gian nhỏ hẹp này lại trở nên thập phần mê người.

Hắn thậm chí không rõ mình muốn cái gì, nhưng môi đã hướng ngực đối phương chạm lên, hơi thở cực nóng phả lên thân hình cường tráng tản mát mê hoặc, hắn có điểm không kiềm chế được.

“Kỳ ca!” Áp lực âm thanh cùng tiếng thở phun ra.

Tay đặt ở ngực đối phương bỗng nhiên bị nắm lấy.

Nam nhân mở mắt.

“Ngươi.. làm gì..”

“Cắt!”

Hết chương 21.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui