Bầu Trời Đêm Trăng Sẽ Thay Đổi


Hơn 10 giờ tối, Phàn Thiển về đến nhà.

Đây là tiểu khu cũ, thang máy cũng không có trang bị.

Tăng Vân Phàm không yên tâm nói:” Tiểu Phàn, em là con gái lại ở một mình, ở đây cách xa Cục sẽ rất bất tiện, có muốn đổi chỗ khác không? Nếu em không ngại, anh có thể tìm giúp em.””

Ở trước mặt bạn thân kiêm đàn anh, Phàn Thiển hiếm khi được thả lỏng.

Cô cười: “Viện trưởng Tăng, anh bận rộn thế nào chẳng lẽ em không biết? Không cần phiền như vậy, dù sao em cũng quen rồi.” Nói xong cô cầm lấy bó hoa được gói rất đẹp từ tay anh “Mới bắt đầu đi làm nên em thật sự vẫn chưa quen được, hôm nay cảm ơn anh, bó hoa này em rất thích.”

Anh cười ôn nhu: “Em nghỉ ngơi sớm đi.”

Đây là Tăng Vân Phàm, luôn chu đáo và hiền lành, mọi hành động đều đúng mực.

Thời điểm Phàn Thiển quen biết anh, anh vẫn chưa tiếp quản bệnh viện của gia đình, cùng được giáo sư Hà Hồng Thu hướng dẫn.

Anh đẹp trai, con nhà giàu, chuyên môn lại giỏi.

Thời gian khi còn ở trường đại học, anh chính là mẫu người bạn trai lý tưởng mà nhiều cô gái thầm thương trộm nhớ.

Chỉ là không một ai được anh để mắt đến.

Phàn Thiển đã từng trêu anh, nếu anh quyết định sống một mình cô độc đến già thì nhớ đăng ký cho mình một chỗ dành cho người già neo đơn ở viện dưỡng lão.


Lúc đó anh nói thế nào nhỉ? Anh sẽ tìm một cụ bà ở viện dưỡng lão, dù sao người đó cũng không phải là em.

Phàn Thiển chỉ cười cho qua.

Trước khi lái xe rời đi, Tăng Vân Phàm đột nhiên hạ cửa xe xuống: “Tiểu Phàn, anh đã xem tin tức trên TV, công việc của em quá nguy hiểm, em… có thể tránh được thì nên tránh, nếu xảy chuyện gì thì nhớ gọi cho anh.”

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, cô mới nhẹ nhàng nói một câu: “Em biết rồi.”

Trên thực tế, bọn họ đều biết, cô sẽ không thể trốn tránh và cũng sẽ không trốn tránh.

Mùa đông của mười chín năm trước, bốn gia đình khác nhau cùng bị sát hại chỉ trong một tháng, trong đó có ba mẹ cô.

Đó là nỗi đau cô không bao giờ muốn nhắc đến, cũng là quá khứ cô không dám quên và buông bỏ.

Từ thời điểm đó, bóng tối đối với cô như hình với bóng.

Ngày hôm sau, Phàn Thiển bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Là giáo viên hướng dẫn, ông đã 60 tuổi nhưng vẫn rất quan tâm đến cô học trò xuất sắc này của mình.

“Tiểu Phàn, nghe nói hôm qua Vân Phàm có đến tìm em, cảm giác thế nào?”

Phàn Thiển nghiêm túc báo cáo lại tình hình cho ông, kết quả nghe được lời quở trách: “Thầy đâu muốn nghe em báo cáo mấy thứ này, thầy hỏi em, Vân Phàm em không vừa mắt, vậy Quý Từ Đông thì sao?”

Khóe miệng Phàn Thiển có chút run rẩy, cái gì mà không vừa mắt Vân Phàm.

Còn có Quý Từ Đông, cô dám nhìn trúng sao?

“Năng lực chuyên môn rất giỏi.” Cô thề đây hoàn toàn là sự thật.

Giáo viên hướng dẫn: “……”

Con bé này cái gì cũng tốt nhưng lại không biết đối nhân xử thế.

Lúc giới thiệu cô đến đội điều tra, ông hy vọng cô có cơ hội để thể hiện cũng như phát triển năng lực của mình, bên cạnh đó cũng mong học trò nhỏ ngu ngốc của mình có thể thay đổi khi ở trong môi trường tràn đầy nội tiết tố nam như vậy.

Sau tất cả, viên đá lạnh được cất giấu lâu ngày rồi cũng sẽ được ấm lên.

Nhưng với tình hình hiện tại, làm cấp dưới của một người như Quý Từ Đông, chắc chắn học trò nhỏ của ông còn phải gặp rất nhiều khó khăn.

Bây giờ ông rất kỳ vọng, tiểu tử nhà họ Quý thực sự có thể giúp đỡ con bé..


8h30 Phàn Thiển đến văn phòng, vừa kịp cuộc họp buổi sáng.

Kết quả, năm phút sau trong phòng họp, Quý Từ Đông đặt một tập tài liệu trên bàn, hất cằm bảo Phàn Thiển: “Cô hãy trình bày với mọi người một cách ngắn gọn những phân tích của mình.”

Phàn Thiển bị đứng hình khi thấy ánh mắt đang nhìn mình của anh.

Cô vẫn chưa thích ứng với những tình huống như vậy, cô chỉ quen với không khí trong phòng giải phẫu.

Nhưng dù sao thì khí chất của anh vẫn khiến cô có chút choáng ngợp.

Thạch Đầu cũng nói theo: “Đúng vậy chị Phàn, chị hãy nói qua một chút về những phân tích tâm lý của mình đi, tất cả phác thảo trong báo cáo của chị đều trùng khớp với nghi phạm, anh em ở đây đều tò mò muốn chết.” Thạch Đầu thật sự nhỏ tuổi hơn cô nên gọi một tiếng chị cô cũng không để ý, chỉ là đối diện với sự nhiệt tình như vậy, cô vẫn không biết phải xử sự thế nào.

“Nạn nhân là Đường Tiêu Nguyên, thời gian tử vong là khoảng từ 2 giờ đến 4 giờ rạng sáng ngày 12, thời điểm phát hiện là 10 giờ sáng ngày hôm sau.

Căn cứ vào miệng vết thương có thể đoán được công cụ gây án là dao phẫu thuật mà bác sĩ ngoại khoa thường sử dụng.

Địa điểm vứt xác là bờ hồ, không có gì là bí mật, chứng tỏ hắn không sợ bị cảnh sát phát hiện, thậm chí muốn khiêu khích cảnh sát.

Vì vậy, hắn cực kỳ chán ghét thân phận cảnh sát này hoặc hắn đã từng xảy ra xung đột, xô xát với cảnh sát.

Và việc lựa chọn công khai thân phận tại thời điểm đặc biệt như vậy, là bởi vì hung thủ muốn sử dụng cách mà hắn tôn trọng để thể hiện địa vị lãnh đạo của mình trong tổ chức buôn bán nội tạng.

Hắn đang muốn chế giễu quy tắc của xã hội này.

“Thủ pháp gây án của hung thủ không được thành thạo nhưng lại dứt khoát, gọn gàng, chứng tỏ hắn đã không gây án trong một thời gian dài nhưng chắc chắn được đào tạo chuyên nghiệp.

“Cuối cùng, hắn đã thay quần áo cho nạn nhân.

Tại sao sau khi sát hại hung thủ lại còn muốn giữ thể diện cho đối phương? Chỉ có duy nhất một khả năng, nạn nhân có đặc điểm giống với người thân của hắn làm hắn nảy sinh cảm giác muốn bảo vệ.


Không thể là con trai bởi vì trong mối quan hệ gia đình, nạn nhân đang đóng vai trò như vậy, vậy thì chỉ có thể là em trai hoặc em gái.

“Trước đó, nhân cách chống đối xã hội vẫn chưa được bộc phát và nguyên nhân khiến hắn ta phải phá vỡ quy tắc của bản thân chính là vai trò bảo vệ của hắn bị biến mất.

Mà nghi phạm Thân Tử Hùng hội tụ đủ tất cả các đặc điểm trên.”

“Bốp Bốp Bốp……”

Tiếng vỗ tay vang lên liên tiếp trong phòng họp.

Đá Mạnh kích động: “Chị, chị thật trâu bò.

Ngoại trừ lão đại ra thì chưa từng thấy ai có cách suy luận sắc sảo như vậy.

Chị và lão đại gọi là gì nhỉ… Trăm sông đổ về một biển! Đúng vậy, chính là trăm sông đổ về một biển!”

Phàn Thiển mỉm cười, lặng lẽ tránh đi cái vỗ vai của Thạch Đầu.

Trong lòng nghĩ thầm, cùng với Quý Từ Đông trăm sông đổ về một biển?

Cô vẫn nên cân nhắc thay đổi hướng đi khác thôi…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận