Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Những thứ mà Sở Ninh Dực mua cơ bản đều là những món mà bà xã nhà mình thích ăn, việc anh quay ra hỏi An Phong Dương chỉ đơn thuần là để xác nhận xem Mân Hinh có ăn kiêng gì không thôi.

Nhưng mà cảnh tượng này trong mắt các fan của cặp đôi Thái tử và Vương gia lại là: Oa, Thái tử thật biết săn sóc quá, Vương gia đúng là ngạo kiều thụ mà.

Lúc hai người trở về, đám phóng viên đã trực sẵn ngoài cửa. Hai người chẳng nói chẳng rằng mà đi thẳng vào thang máy.

Có điều cánh cửa thang máy vừa mở ra thì đã bị Thủy An Lạc cầm di động chụp tách tách tách mấy bức ảnh. Hai người họ còn chưa kịp nói gì, Thủy An Lạc đã xoay người chạy về.

An Phong Dương nhướng mày: “Cậu thật sự không định đưa con bé tới bệnh viện tâm thần à?”

Sở Ninh Dực nhíu mày: “Còn có tác dụng làm ấm giường với sinh con, thôi quên đi.”

“Biến thái!” An Phong Dương cười mắng một tiếng rồi cùng anh vào nhà.

“Cậu đưa thím Vu đi rồi à?” Sau khi mở cửa ra An Phong Dương liền hỏi.

“Ừ, đưa về bên phía nhà mẹ trước. Bên này không được an toàn, mà bà ấy cũng không ra ngoài được.” Sở Ninh Dực vừa nói vừa nhìn ba cô gái đang ngồi trên ghế chụm đầu thì thầm to nhỏ gì đó.

“Làm gì thế?” An Phong Dương nhíu mày nói.

“Phát triển nghề phụ. Giờ bọn em lại mở một cái weibo riêng cho Thái tử và Vương gia đó, há há há há...” Thủy An Lạc vừa nói vừa chuyển mấy tấm ảnh vừa chụp vào máy của Mân Hinh, trên phương diện này cô là cao thủ.

Bọn cô đây muốn kỹ thuật có kỹ thuật, mà muốn tài nguyên là có tài nguyên đó nha.

Sở Ninh Dực: “...”

An Phong Dương: “...”

“Thôi đừng đưa đi nữa, ngoại trừ làm ấm giường với sinh con thì còn có thể kiếm chút tiền nữa.” An Phong Dương nói. Sở Ninh Dực gật đầu, rồi hai người cùng nhau vào bếp.

“Đưa đi cái gì?” Thủy An Lạc tò mò quay đầu lại nhìn hai người họ, sao cô cứ có cảm giác đang nói mình thế nhỉ.

Mà Mân hình viết chương đầu của của truyện tình cặp đôi Thái Tử và Vương gia xong lại quay ra chỉnh sửa chuyện ác long.

Đầu tiên là ác long đi ăn trộm xác chết, sau đó là bệnh viện xuất hiện quỷ đánh tường có người thấy được ánh sáng tím, kế tiếp là hỏa hoạn trên núi xuất hiện rồng thật, cuối cùng là trong cơn mưa xối xả hôm trước rồng lượn lờ dưới đám mây.

Mà bây giờ cơn mưa xối xả vẫn chưa ngừng lại, có người nói đây là do ác long tác quái.

Ý tứ cũng chính là chỉ Thủy An Lạc, có người quá khích thậm chí còn đòi bắt sống cô tế trời.

Cũng may là trị an khu căn hộ này đứng nhất nhì ở thành phố A, cho nên đến bây giờ vẫn chưa có người nào vác dao tới của đòi giết rồng.

Nhà bọn họ ở tầng mười tám, cũng tránh được nguy cơ bị ném thủy tinh vào phòng.

“Chuyện lúc trước thì có thể giải thích được rồi, nhưng mà có cái này chị vẫn không rõ.” Mân Hinh nói rồi mở di động của mình ra để tìm đoạn clip ngày đó: “Cái này không phải là do người tạo ra, hiện nay vẫn chưa có ai có khả năng làm được kỹ thuật cao đến mức này, giải thích duy nhất chỉ có thể nói là trùng tầng mây thôi.”

“Trùng hợp là mây xuất hiện thành hình con rồng á?” Thủy An Lạc ôm ấy Tiểu Bảo Bối đã ở trong đó đến phát chán, đứng trong phòng khách dỗ cu cậu.

“Trước đây cũng có trường hợp trên trời xuất hiện mấy hình động vật này nọ mà, đã thế còn rất nhiều nữa cơ.” Mân Hinh lên tiếng giải thích.

Kiều Nhã Nguyễn xoa cằm: “Vấn đề bây giờ là chờ đến khi chúng ta bắt được hung thủ để kiện kẻ đó, để giải thích mấy việc trộm thi thể, quỷ đánh tường, rồi trong núi xuất hiện rồng tím này đều chỉ là hiệu ứng tầng mây, kể cả chuyện đó có là thật thì liệu có tin được không?”

Mân Hinh nhíu mày, rồi lắc đầu.

Tiểu Bảo Bối vặn vẹo cơ thể muốn tụt xuống dưới. Thủy An Lạc liền thả nhóc xuống. Tiểu Bảo Bối tự đứng chốc lát rồi liếc mắt thấy ba đang ở trong bếp, nhóc lập tức cười khanh khách lắc lắc cái mông đi hai bước rồi bò qua đấy.

Kiều Nhã Nguyễn đang gõ gõ cằm mình thì vô tình nhìn vào mắt Thủy An Lạc, không thể tin nổi mà thốt lên: “Lạc Lạc, mày...”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui