Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Phong Phong vừa dứt lời, toàn bộ phòng làm việc đều im bặt.

Phong gia.

Anh không phải họ Phong sao?

Quả nhiên, đám lính tráng như bọn họ không thể hiểu nổi chuyện của nhà giàu.

Tiểu Sư Niệm nhìn Phong Phong với vẻ đầy kính nể, quả nhiên Ba Đẹp Trai chịu ra sức rồi, nhất định là chú ấy rất yêu Mẹ Xinh Đẹp.

Vị Trung tá kia gọi điện thoại, bảo bọn họ không cần đưa Kiều Nhã Nguyễn về nữa, chuyện này đã được giải quyết rồi, nhưng lại bảo bọn họ đến một nơi, đã tìm được người gửi thư nặc danh, hành động của bà ta là phỉ báng quân nhân.

Tiểu Mã đưa bọn họ đi ra ngoài. Tiểu Sư Niệm vẫn muốn theo Phong Phong đi. Tiểu Mã cũng không có cách nào, đành phải tiễn bọn họ về.

Tiểu Sư Niệm lên xe vẫn còn hưng phấn, “Ba Đẹp Trai, con quyết định, sau này sẽ giúp ba cưa Mẹ Xinh Đẹp.”

“Nhanh thế đã quyết định rồi à?” Phong Phong mở miệng cười hỏi.

“Vì trên đời này không có ai sẽ vì Mẹ Xinh Đẹp mà đối địch với mẹ mình cả, giống như ba con cũng chưa bao giờ làm trái ý bà nội vì con. Tuy là con cũng không mong như vậy.” Tiểu Sư Niệm nghiêm túc nói, tiếp tục nằm xuống ở ghế sau.

Xe ra khỏi đơn vị, George còn đang ở bên ngoài chờ, thấy bọn họ đi ra, vội vàng kéo cửa xe xuống, “Vội vàng bảo tôi tới đây làm gì thế? Sao cậu còn chạy đến cả doanh trại quân đội thế hả?”

Bởi vì trời mưa, cho nên giọng của George rất lớn.

“Chú George, mọi chuyện đã được Ba Đẹp Trai giải quyết rồi, chú tới chậm quá.” Tiểu Sư Niệm cười híp mắt cả tiếng nói.

Khóe môi Phong Phong hơi nhướng lên, lái xe đi ra ngoài.

Lần này, cô nàng kia không thể trách anh ta nữa đúng không.

Tuy rằng, lý do vẫn là bởi vì anh ta.

Phong Phong đưa Tiểu Sư Niệm về nhà. Cho dù lúc này gọi điện thoại cho Kiều Nhã Nguyễn, cô ấy cũng không có khả năng nghe điện được, cho nên anh liền bỏ qua việc báo tin cho cô.

Mưa tầm tã, Phong Phong dừng xe ở cửa biệt thự, sau khi xuống xe anh định để Tiểu Sư Niệm vào nhà trước, sau đó mới đánh xe vào gara.

Có điều Phong Phong vừa xuống xe, chiếc xe phía sau cũng dừng lại, người bước xuống là công chúa Lisa đang mặc một bộ đồ màu đỏ.

Phong Phong chỉ thờ ơ liếc cô ta một cái, sau đó mở cửa xe phía sau, “Bảo bối, xuống xe, chúng ta về nhà nào.”

“Phong Phong, sao anh có thể đối xử với mẹ mình như vậy. Bà ấy là mẹ anh không phải sao?” Lisa chất vấn nói.

Phong Phong ôm Tiểu Sư Niệm đi đến cửa, buông cô bé xuống mới nhấn mật mã mở cửa ra, “Bảo bối, con vào nhà trước đi, Ba Đẹp Trai có chuyện muốn nói với dì điên này.”

“Ba Đẹp Trai phải nhanh lên nhé. Dù sao gần mực thì đen, Tiểu Niệm Niệm cũng không muốn Ba Đẹp Trai bị đen sì sì đâu.” Tiểu Sư Niệm nghịch ngợm nói, sau đó xoay người nhảy nhót đi vào.

Gần mực thì đen, đồ quỷ con này, quả nhiên mỗi câu nói đều có thể giết người trong nháy mắt.

Thấy Tiểu Sư Niệm đi vào, nụ cười trên mặt Phong Phong dần thu lại, sau đó biến thành lạnh lùng.

Lisa đứng sau lưng anh, cũng bởi vì nghe hiểu được Tiểu Sư Niệm nói gì nên sắc mặt mới xấu xí vô cùng. Cô ta là công chúa, cô là công chúa đấy!

Tuy rằng nước M chỉ là tiểu quốc, nhưng cô ta cũng là công chúa của một quốc gia, sao cô ta có thể bị sỉ nhục như vậy được chứ?

Phong Phong quay đầu lại, “Công chúa Lisa, cô nghe thấy chưa, con gái tôi bảo không thể đứng lại với cô lâu quá, sẽ bị đen theo. Hơn nữa bà ta cũng không phải mẹ tôi, cô thích thì cứ lấy.”

“Phong Phong sao anh có thể nói như vậy được hả?” Lisa dường như không thể nào chấp nhận được.

“Lisa, đừng cho rằng ai cũng là kẻ ngu, cô đã làm gì, tôi chẳng qua chưa tìm cô tính sổ mà thôi.” Phong Phong đanh giọng đe dọa xong liền xoay người đi vào trong nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui