Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Tân Nhạc lướt từ trên xuống dưới, xem hết một loạt tin tức, cuối cùng nổi giận đùng đùng nói: “Ai mà ăn nói bậy bạ như vậy chứ? Chuyện Phong Ảnh để theo đuổi Kiều Nhã Nguyễn ai mà chẳng biết, trên này viết linh tinh gì vậy?”

Tin này trước khi cô tỉnh lại anh đã thấy rồi, có điều không liên quan gì đến mình nên anh cũng không để ý lắm.

Nhưng khi thấy Tân Nhạc có phản ứng mạnh như vậy, anh nghĩ, có lẽ anh nên xem thử xem, dù sao Tân Nhạc cũng để tâm mà.

Có người nói, thích một người thì sẽ tự động để ý đến những gì cô ấy quan tâm.

Mặc Lộ Túc nghĩ, có lẽ đây chính là cảm giác như vậy chăng.

Tân Nhạc gọi điện cho Thủy An Lạc. Thủy An Lạc chỉ bảo cổ hãy yên tâm chữa bệnh, không phải lo lắng cho chuyện này.

“Kiểu Nhã Nguyễn không sao chứ, những kẻ đó nói năng khó nghe quá đi mất.” Tân Nhạc bất an cất tiếng hỏi, trong lòng mơ hồ cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như những gì cô nghĩ.

“Ngôi sao có scandal gì chẳng phải đều bị chửi bới khó nghe như vậy sao. Đất nước này không thiếu nhất chính là những kẻ thích cắn hạt dưa hóng chuyện, cả mấy tên anh hùng bàn phím nữa. Bà đừng để tâm làm gì, cứ an tâm nghỉ ngơi cho khỏe đi.” Thủy An Lạc cười khi một tiếng, nhưng vẫn có thể nghe thấy sự uể oải trong giọng nói đó.

Tân Nhạc có chút ảo não, sức khỏe của cô lại có vấn đề đúng vào lúc này.

Tân Nhạc thở dài, lên tiếng, “Kiều Nhã Nguyễn bây giờ đang ở đâu?”

“Quay về quân đội rồi, có một số chuyện phải xử lý. Tân Nhạc, tôi phải liên hệ với anh Sở đã, có tin gì tôi sẽ kể cho bà sau nhé.” Thủy An Lạc nói xong liền cúp máy.

Tân Nhạc cúp điện thoại xong liền quay sang bên cạnh nhìn. Mặc Lộ Túc vốn định nghỉ ngơi lại cầm di động lên xem tin tức.

Tân Nhạc hơi nghiêng đầu, có vẻ như đang tò mò không biết anh đang làm gì, một giây trước còn đang ở tình trạng người qua đường, sao giờ đã bắt đầu quan tâm rồi?

Mặc Lộ Túc sau khi xem qua, chú ý thấy ánh mắt của Tân Nhạc liền ngẩng đầu nhìn về phía cô. Tân Nhạc hơi giật mình rồi vội vàng dời tầm mắt, “Chuyện đó, em nghĩ...”

Mặc Lộ Túc chờ cổ nói, nhưng lại cắt đứt hy vọng của cổ trước, “Nếu như em muốn nói đến chuyện ra viện thì khỏi đi.”

AC...

Tân Nhạc giật giật khóe miệng ngẩng đầu nhìn về phía Mặc Lộ Túc, bọn họ còn chưa đến mức độ tâm linh tương thông thế chứ nhỉ? Người này sao mới liếc mắt đã nhìn ra cô đang nghĩ gì rồi.

“Anh biết em đang lo cho Kiểu Nhã Nguyễn, nhưng chuyện này đừng nói là em, cho dù Sở Ninh Dực có trở về, việc duy nhất có thể làm chắc cũng chỉ là tìm ra được kẻ đứng sau chuyện này mà thôi.” Mặc Lộ Túc trầm giọng nói.

“Vì sao, đám truyền thống này chẳng phải rất nể mặt Sở tổng hay sao?” Tân Nhạc vội vàng nói.

“Truyền thông ở thành phố A sẽ nể mặt Sở Ninh Dực, nhưng chuyện này lại là tin tức quốc tế, Phong Phong là Ảnh đế quốc tế.” Mặc Lộ Túc nói, đặt di động xuống, “Còn Kiểu Nhã Nguyễn lại là quân nhân, đây là điểm trí mạng nhất.”

“Em không hiểu.” Tân Nhạc nhíu mày, “Lẽ nào quân nhân thì không được kết hôn à?” Cô rất bất bình.

“Quân nhân là hình mẫu đại diện cho một quốc gia, cho nên họ rất ít khi xuất hiện trước mặt công chúng, hơn nữa không thể có bất cứ tin tức trái chiều nào. Ngôi sao sinh ra đã có thể chịu được scandal, là căn nguyên của mọi tin đồn, cũng là quân chủ lực của những tin tức trái chiều. Hơn nữa, Phong Phong còn là một Ảnh đế tầm cỡ quốc tế.” Mặc Lộ Túc lại mở miệng nói, “Cho nến, chuyện này không phải ai cũng có thể áp chế được, cho dù có là Sở Ninh Dực cũng vô dụng.”

Vẻ mặt của Tân Nhạc bối rối vô cùng. Nếu quả thật như lời Mặc Lộ Túc nói, có phải Kiểu Nhã Nguyễn đang gặp nguy hiểm hay không.

Mà sự thật chứng minh, phân tích của Mặc Lộ Túc rất chính xác.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui