Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Bánh Bao Đậu dắt tay mẹ ngồi xuống chỗ của mình. Kiều Nhã Nguyễn cũng đã đến. Vì để tránh xảy ra việc giẫm đạp nhau nên lúc Phong Phong đòi đến trường, Kiều Nhã Nguyễn đã dứt khoát từ chối anh rồi. Phong Phong tủi thân chỉ có thể ôm con gái một lúc lâu, sau đó đành đi kiếm tiền nuôi gia đình.

“Lão nhà mày đúng là trẻ không tha mà già cũng chẳng thương.” Kiều Nhã Nguyễn cười nói.

“Anh Bảo Bối, ngồi bên này, qua bên này đi.” Tiểu Bất Điểm thấy Tiểu Bảo Bối cũng tới, lập tức với tay, lớn tiếng gọi.

Bánh Bao Rau lập tức bắn ra một ánh mắt sắc lẹm.

Tiểu Bảo Bối vẫn cười dịu dàng. Cậu tới để nghĩ xem sẽ đưa ai trong hai ba mẹ đi, dù gì cậu cũng phải đi nhận kết quả.

Nhưng thấy tư thế của ba cậu thế kia, nếu qua đó kiểu gì cũng bị ba trên cơ, tốt nhất vẫn nên đưa mẹ đi thì hơn.

Bánh Bao Rau tỏ ý không phục, mẹ đi rồi thì nhóc phải làm sao đây?

Tiểu Bảo Bối nhún vai, hết cách rồi, ai bảo ba mẹ đẻ tốt thế chứ, cứ phải đẻ ba đứa làm gì?

Kiều Nhã Nguyễn đắc ý cười, bị Thủy An Lạc lườm cho một cái, sau đó mới đi theo Tiểu Bảo Bối.

“Oa, Sở Lạc Nhất, anh cậu cũng đẹp trai ghê.” Cô bạn mê trai cùng bàn lại bắt đầu biến thành fan.

Bạn học Sở Lạc Nhất cảm thấy rất vui vẻ và hài lòng, cứ ngồi trên đùi ba kể cho ba biết chuyện của trường bé mãi.

Bánh Bao Rau cúi đầu ngồi đằng sau, không vui vẻ gì cả!

Kiều Nhã Nguyễn thấy vậy xoa đầu cậu, “Không phải ba con vẫn ở đằng trước đấy sao?”

Bánh Bao Rau gật đầu nhưng không lên tiếng, giờ đang đợi công bố thành tích.

Đúng chín rưỡi, giáo viên vào lớp, lúc nhìn thấy Sở Ninh Dực, hai mắt không khỏi sáng lên. Tiếc là Sở Ninh Dực căn bản không hề nhìn cô ta mà vẫn đang cúi đầu dịu dàng nói chuyện với con gái mình.

“Kính thưa các vị phụ huynh, các em học sinh, sau hôm nay, các em đã trở thành học sinh lớp một rồi, giờ chúng tôi tới để công bố thành tích học tập của các em. Tổng cộng có ba học sinh đạt hai điểm một trăm, đầu tiên là bạn học Sở Lạc Duy, thứ hai là bạn học Cố Tư Hạo, thứ ba là bạn học Lục Chính Viễn. Ba bạn học của chúng ta cùng đứng ở vị trí thứ nhất.”

Giáo viên nói xong, sắc mặt Bánh Bao Rau bỗng thay đổi, cậu trừng mắt nhìn về phía Tiểu Bất Điểm.

Tiểu Bất Điểm trông thấy dáng vẻ tức giận của cậu liền vui vẻ hẳn lên, “Vui không, bát ngờ không, ngạc nhiên không, tôi thi được sáu mươi điểm thôi.”

Kiều Nhã Nguyễn: “...”

“Con nói cái gì?” Kiều Nhã Nguyễn nổi giận, cả đời này cô chưa bao giờ thi mà được sáu mươi điểm cả, thế mà con gái cô thi chỉ được có sáu mươi điểm thôi á?

“Ba nói rồi, thế này gọi là tập kích bất ngờ, há há há há há há há, ba sẽ mua búp bê cho con.” Tiểu Bất Điểm không hề biết việc mẹ mình đang tức giận. Những ngày tháng sau đó, bé tuyệt đối không sống yên được nữa rồi.

Bánh Bao Rau: “...”

Ông ba nuôi màu mè kia, được lắm, ván này ba nuôi thắng rất đẹp, đúng là tập kích bất ngờ thật.

Bánh Bao Rau lạnh mặt lên nhận bảng thành tích, nói cảm ơn với cô giáo xong liền quay lại.

Miệng Bánh Bao Đậu thì đúng thành hình chữ O luôn. Bé quay lại nhìn Tiểu Bất Điểm: “Sao em lại học chị?”

“Em có học chị đâu, ba em nói rồi, nếu em thi được sáu mươi điểm ba sẽ mua búp bê cho em.” Tiểu Bất Điểm khẽ nói.

Bánh Bao Đậu nhìn anh trai mình với ánh mắt đồng cảm, vụ này bị ba nuôi chơi một vố rồi. Nếu như Tiểu Bất Điểm chỉ thi được sáu mươi điểm, vậy thì chỉ có thể học cùng lớp với bé, tuyệt đối không thể cùng lớp với anh trai được.

Ba nuôi, ba ác ghê!

Bảng thành tích cũng nhanh chóng được phát tới chỗ Tiểu Bất Điểm.

“Bạn học Sở Lạc Nhất, sáu mươi mốt điểm, bạn học Kiều Vi Nhã sáu mươi điểm.” Giáo viên nói rồi lại hơi cau mày, “Lúc thi bạn học Kiều Vi Nhã không được khỏe sao?” Vì thành tích của Tiểu Bất Điểm trước giờ vẫn luôn rất tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui