Người đàn bà thứ ba : GLORIA
Chuyến bay hạ cánh xuống sân bay Los Angeles sẽ giống như mọi chuyến hạ cánh khác, nếu như ra đón chiếc Boeing khổng lồ sơn đỏ không có nàng Gloria Field... Gilbert còn đang mơ màng sau giấc ngủ ngon lành trên máy bay, bỗng chàng bừng tỉnh khi nhìn thấy ngôi sao điện ảnh nổi tiếng lẫy lừng Gloria Field. Gilbert cũng từng "mê" nàng giống như hàng triệu khán giả điện ảnh trên khắp năm châu. Vậy mà bây giờ chàng được nhìn thấy Gloria Field bằng xương bằng thịt hẳn hoi, với cái miệng tô son rực rỡ làm mê hoặc bao nhiêu chàng trai cùng với cặp kính râm có gọng hết sức độc đáo. Gilbert thầm nghĩ, hàng triệu đàn ông trên thế giới sẽ phải ghen với diễm phúc này của chàng. Trong khi đó Craig tỏ ra bình thường khi thấy nữ ngôi sao điện ảnh lừng lẫy kia chạy đến chân cầu thang máy bay đón lão. Nhìn thái độ thân mật và thoải mái giữa hai người, Gilbert hiểu rằng họ quen biết nhau từ lâu. Đúng lúc lão quay lại nhìn chàng, giới thiệu với Gloria Field, đấy là "cháu" lão thì Gilbert nhận thấy hàng chục máy ảnh và máy quay phim chĩa về phía chàng. Các phóng viên nhiếp ảnh kẻ đứng, người quỳ liên tiếp bấm máy. Tiếng máy quay phim kêu xè xè. Gilbert cúi xuống, đỡ bàn tay Gloria chìa ra, nâng lên môi. Nàng nói bằng thứ tiếng Pháp rất sõi, tuy vẫn lơ lớ âm Mỹ :
- Các phóng viên quả là dai dẳng. Tôi muốn được yên tĩnh đón người bạn thân thiết lâu năm một cách kín đáo cũng không được !
Thật khủng khiếp !
Nhưng Gilbert thấy ngay giọng nói giả tạo của nàng. Thật ra Gloria rất thích thú với vai trò "nhân vật quan trọng và nổi tiếng" của nàng. Nếu các phóng viên nhiếp ảnh và quay phim không chen chúc nhau ra đây, vây quanh nàng như thế này nữa, có nghĩa cuộc đời Gloria bắt đầu tàn tạ và nàng xung vào đội ngũ các ngôi sao nghệ thuật đã hết thời ! Gloria và Craig đi bên nhau ra cổng sân bay, trò chuyện sôi nổi và bằng giọng rất khẽ. Gilbert có cảm giác hai người thân thiết với nhau và có rất nhiều chuyện riêng cần trao đổi. Trong lúc họ mải mê nói chuyện, chàng đi theo đằng sau tha hồ ngắm nghía nhan sắc tuyệt với của nàng. Gilbert phải thừa nhận ngôi sao điện ảnh Gloria Field được công chúng khán giả điện ảnh trên toàn thế giới ca ngợi là "Người đẹp siêu phàm" và bị nàng hút vào những phòng chiếu bóng tối om để chiêm ngưỡng, thật ra không còn trẻ lắm. Nghĩ như thế, Gilbert vô cùng ngạc nhiên : vậy là "thời gian ngự trì trên ngai vàng điện ảnh" của người phụ nữ này kéo dài đến ngoai hai chục năm ! Vậy mà hình ảnh của nàng vẫn còn có sức quyến rũ kỳ lạ đến thế trên màn ảnh, mặc dù con người thật của nàng ngoài đời không còn hấp dẫn với những ai đến gần nàng. Gilbert thầm nghĩ, khoảng cách từ con người thật đến hình ảnh của người đó trên màn ảnh cộng với cả một mạng lưới tuyên truyền quảng cáo vô cùng cách xa. Gilbert Field và Craig đã lên chiếc Cadillac trắng bóng rất dài, mở mui, cốt để người qua đường tha hồ ngắm các nhân vật ngồi trong. Một chi tiết khiến Gilbert chú ý, là xe không mang biển số bình thường, mà trên biển số chỉ có hàng chữ "Gloria Field" sơn mầu đen trên nền vàng. Có nghĩ ngôi sao điện ảnh kiệt xuất này được ưu tiên không phải dùng biển số với những con số không hề nói lên danh tiếng lừng nẫy của nàng. Craig nói với Gilbert :
- Gloria nhất định mơì chúng ta nghỉ tại biệt thực của bà, tôi nghĩ chú cháu mình không nên khước từ lời mơì đầy nhã ý đó, đúng thế không, Gilbert ?
Gilbert không tỏ ý gì. Dù sao được một nhân vật danh tiếng như thế mơì nghỉ tại nhà riêng của nàng là vinh dự mà hàng triệu đàn ông trên thế giới có muốn cũng không được. Xe chạy êm như ru trên đại lộ dài nối liền thanh phố Los Angeles với thủ đô điện ảnh thế giới " Hollywood. Đây rồi, khu đồi nổi tiếng Beverly Hills,nơi san sát các biệt thự lộng lẫy của các nhân vật điện ảnh : giám đốc phim, đạo diễn, diễn viên ngôi sao... với những vườn hoa rực rỡ, những bể bơi tyệt mỹ... Gilbert cảm thấy mình lâng lâng trong một thứ như giấc mơ và để mặc cho cảm xúc của mình bay bổng theo khung cảnh kỳ diều. Lần này chính Gloria Field cắt đứt dòng nghĩ của chàng :
- Hình như đây là lần đầu tiên ông đến bang California ?
- Thậm chí lần đầu tiên tôi đến Hoa Kỳ, thưa bà.
- Ôi, nếu vậy thì tôi phải giới thiệu với ông nước Mỹ ngay tại nhà tôi. Tối nay tôi tổ chức một dạ tiệc để đón chào ông bá tước và ông. Tại đây ống sẽ được làm quen với toàn thể Hollywood. Mà Hollywood lại là trái tim của nước Mỹ ! Ôi, nếu ông biết được chú ông có bao nhiêu bè bạn ở đây ! Mọi người ở đây rất quý ông bá tước và biết bao nhiêu người chịu ơn ông, nhờ ông giúp đỡ mà họ thành đạt.
Craig có phần thấy ngượng trước lời đề cao quá mức của Gloria :
- Cô nói quá đấy, Gloria thân mến ! Ai lại ca ngợi tôi trước mặt cháu của tôi như thế ?
Gloria kêu lên :
- À, mà hai ông muốn ăn thứ bánh hot-dog của chúng tôi không ? Hai ông đói chưa ?
- Chưa đói lắm, - Craig thú nhân. - Nhưng cô muốn ăn rồi chứ ?
- Ôi, tôi thèm ăn mói bánh hot-dog tại một trong những cửa hiệu nhỏ trên đường ra sân bay này. Đã lâu lắm rồi tôi không được vào đó ăn. Ông không phản đối chứ, ông Gilbert ?
Ngôi sao điện ảnh Gloria ra lệnh và xe đỗ lại trước cửa hiệu ăn uống gần nhất. Gloria không cần câu trả lời của Gilbert. Cô quen mọi đàn ông đều phục tùng cô mặc dù họ chưa muốn. Chủ hiệu hot-dog là một người da đen. Làn da mặt đen bóng tương phản với màu áo bơ lu trắng tinh và chiếc mũ đầu bếp cũng trắng. Đúng lúc Gloria đưa bánh vào miệng, Gilbert nghe thấy một tiếng "tách" máy ảnh. Thì ra một phóng viên nhiếp ảnh đã có mặt ở đây. Họ ở sân bay về sao nhanh thế và bám sát ngôi sao điện ảnh lừng lẫy đến chặt. Bị bám sát như vậy, Gilbert rất khó chịu. Craig đã đoán biết ngay :
- Xem chừng cháu chưa quen với sinh hoạt bên Mỹ và nhất là tác phong ở thành phố Hollywood này ! Cháu nên biết rằng từng cử chỉ nhỏ nhất của ngôi sao điện ảnh Gloria Field đều được ghi ngay lập tức vào phim nhựa để sau đó xuất hiện trên hàng trăm ngàn tờ báo, tạp chí. "Đấy cũng là nỗi phiền nhỏ khi con người ta nổi tiếng. Gloria không có quyền có cuộc sống riêng tư. Mà cô ấy cũng không thấy cần có cuộc sống ấy. Cháu đừng nghĩ người nhiếp ảnh kia đi theo chúng ta đến đây. Anh ta đón đường trước ở đây.
- Nhưng sao anh ta biết bà Gloria sẽ đến đây ?
- Bộ phận tuyên truyền quảng cái riêng của Gloria hàng sáng công bố cho họ chương trình làm việc tỷ mỷ từng giờ từng phút của cô ấy. Chính vì vậy mà họ biết chính xác giờ nào Gloria ở đâu, làm gì, kể cà lúc ngôi sao của chúng ta đột nhiên nẩy ý thích ăn bánh hot-dog...
- Vậy ra ý thích ấy không phải ý thích tự nhiên mà có nằm trong chương trình ?
Gilbert hỏi và thấy giảm hẳn thích thú.
- Cháu thử nhìn cô ấy xem : Gloria làm ra vẻ như mê thứ món ăn dân dã này. Cảnh tượng kia sẽ có hiệu quả rất lớn khi lên ảnh kèm theo lời chú thích thật đắt. Độc giả xem báo sẽ phải trầm trồ nhìn tấm ảnh : "Ôi, ngôi sao thần tượng của chúng ta sao mà bình dân đến thế ! Đúng là một phụ nữ tuyệt vời ! Trên phim thì sao mà xa vời, nhưng ngoài đời lại gần gũi chúng ta xiết bao !" "Phải thấy cử chỉ này của Gloria đáp ứng đúng lòng mong mỏi của công chúng đông đảo khiến họ thấy đó là một vĩ nhân nhưng lại giống họ. Cuộc sống riêng tư của Gloria thật ra không riêng tư chút nào mà nhằm công bố cho tất cả mọi người đều biết để họ chiếm ngưỡng. Đây cũng là một thứ quảng cáo rất hiệu quả.
Gilbert quan sát và thấy ngôi sao Gloria Field chỉ "giả vờ" ăn chứ thật ra không ăn .Đã chụp đủ số kiểu cần thiết Gloria bèn đứng dậy ngay, mơì mọi người ra xe để cùng cô ta về tòa biệt thự sang trọng của mình trên đồi Beverly Hills. Ngồi trong xe, Gilbert suy nghĩ miên man. Phút hào hứng ban đầu nhạt dần, và đến khi chàng bước vào tòa biệt thự thì nó tan biến hết. Cảm giác thích thú thấy mình như được diễm phúc bây giờ bị mờ đi trước cảm giác khó chịu vì lúc nào cũng có một máy ảnh nào đó chụp lén mình, một máy ghi âm giấu kín ở chỗ nào đó ghi trộm những câu trò chuyện giữa chàng và "ngôi sao". Dần dần thay thế vào cảm giác trên là ý nghĩ thôi thúc Gilbert : phải chạy ra khỏi chỗ này ! Bất cứ đi đâu chỉ cốt để khỏi bị các thứ máy ảnh, máy ghi âm thóc mách. Chàng có cảm tưởng mình đang trên sân khấu và bị hàng ngàn cặp mắt chăm chú dõi nhìn, trong khi chàng chưa hề biết kịch bản, chưa hề được tập dượt từng động tác, từng cử chỉ, từng dáng mặt. Nhưng không được. Gilbert buộc phải dự đêm "dạ tiệc". Tuy lão Craig luôn miệng bảo chàng : "Cậu sẽ được thấy những phụ nữ đẹp nhất Hollywood" nhưng Gilbert vẫn thấy trong lòng dửng dưng. Những phụ nữ kia khuôn mặt kiều diễm, áo quần lộng lẫy, đeo những trang sức quý lấp lánh thật, nhưng chàng thấy họ "quá" đẹp. Những thân hình quá cân đối. Những đường cong quá mỹ lệ.
Những cái miệng quá duyên dáng. Những cặp lông mi quá dài. Những cặp mắt quá long lanh hoặc quá mơ màng. Chàng thấy như họ không phải những con người có thật. Thậm chí, lần đầu tiên Gilbert bỗng ao ước được thấy một cô gái vẻ mặt xấu xí, thân hình thô kệch nhưng sống động chứ không phải những pho tượng tô vẽ bầy trong tủ kính như thế này. Craig lại đoán được ý nghĩ của "người cháu". Lão hỏi :
- Cậu làm sao thế ? Trông mặt cậu rầu rĩ. Mà tôi thì không muốn nhìn thấy ai rầu rĩ.
- Ông để tôi yên. Mặc tôi. Liệu bây giờ tôi về phòng nằm nghỉ có tiện không ?
- Sẽ chẳng ai để ý đâu. Cậu không thấy đó sao ? Tất cả khách khứa đến đầy đều giống như người say rượu. Họ không nhìn thấy thứ gì hết. Đó là phong cách Hoa Kỳ đấy ! Tội là kẻ nào đầu tiên nghĩ ra cái trò "tiệc rượu" này.
- Chính là ông, Craig ! Tôi có cảm tưởng ông đang đóng vai cầm càng cuộc chơi trong một quán rượu của Quỷ Sa Tăng.
Craig nhếch mép cười, nói tiếp :
- Kìa, nữ chủ nhân đang tìm cậu. Lúc này là giờ cô ta muốn tâm tình. Những tâm tình của một nhân vật nổi tiếng sẽ được truyền đi khắp thế giới bằng mọi phương tiện của kỹ thuật truyền thông. Cậu chịu khó giả vờ chăm chú nghe, đó là cách cậu làm vui lòng cô ấy đấy.
Gloria Field đã bước đến, thân mật nói :
- Chàng Gilbert dân Pháp thân mến, đi với tôi ra bể bơi nào !
Gilbert hoàn toàn không có hào hứng đi với cô ta, nhưng Gloria đâu có quan tâm đến ý thích của ai bao giờ. Quan trọng là ý thích của cô. Gloria khoác tay Gilbert, kéo chàng ra bể bơi hình chữ nhật, nước trong vắt, xung quanh soi sáng. Hàng chục ngọn đèn pha đủ các mầu sắc. Phải chăng đây là khung cảnh dành cho phần cao trào trong những dạ tiệc của nữ hoàng màn ảnh ? Bao nhiêu tấm áo tắm hai mảnh đủ mọi mầu sắc ôm lấy những tấm thân tuyệt mỹ chen lẫn với bao bộ smoking mầu trắng đâu phải để làm chàng Gilbert của chúng ta buồn chán ? Một dàn nhạc sống chơi điệu nhạc êm dịu, phù hợp với quang cảnh thần tiên huyền diệu này. Các cặp nam nữ đã nằm xuống bãi cỏ cắt xén cẩn thận và sạch sẽ. Nam giới cởi những bộ lễ phục smoking, chỉ còn lại trên người quần lót, nằm bên cạnh những cô gái gần như khỏa thân hoàn toàn, phô làn da nuột nà. Họ hôn hít nhau, vuốt ve nhau, quấn quít nhau. Nhiều cặp làm tình ngay trên bãi cỏ xung quanh bể bơi, dưới làn ánh sáng lúc này đã chuyển sang mầu hồng thơ mộng. Gilbert cảm thấy mình cũng được quyền lả lơi. Nhưng liếc sang Gloria chàng thấy vẻ mặt cô ta thản nhiên, phớt đời một cách kỳ lạ. Từ đầu cuộc chiêu đãi đến giờ, Gilbert luôn quan sát Gloria và chàng thấy mọi cử chỉ, động tác của cô ta đều chỉ nhằm làm cô ta nổi bật giữa đám đông. Cuối cùng, mọi người chỉ còn nhìn thấy cô. Bên cạnh Gloria, mọi phụ nữ khác đều lu mờ. Gloria như tỏa ra một vầng hào quang rực rỡ lấn át mọi thứ. Một sức mạnh nào đó lôi cuốn chàng khiến Gilbert bỗng bị lây cái cảm giác sùng bái đó. Chàng mất mọi tỉnh táo và bây giờ nhìn Gloria, chàng chỉ thấy đấy là một thần tượng.Bây giờ thì Gilbert đã hiểu, cái sức quyến rũ đó khi lên màn ảnh được nhân lên hàng chục lần và mê hoặc đám khán giả hàng triệu người ngồi trong hàng vạn rạp chiếu bóng tối om mê mẩn nhìn lên thần tượng của họ trên màn ảnh duy nhất rực sáng. Gilbert ngoan ngoãn bước chân theo sự điều khiển của thần tượng Gloria Field và họ đến một chỗ đã trải sẵn một tấm nệm rộng bằng chất dẻo bơm căng đặt dưới một vòm cây hoa. Gloria nằm xuống, duỗi chân một cách hết sức thoải mái, bất cần quan tâm giữ gìn tấm áo choàng bằng xoa thêu kim tuyến ôm lấy tấm thân tuyệt mỹ và trẻ trung. Tất cả mối quan tâm của Gloria Field lúc này chỉ là làm sao "diễn" được lớp kịch tình ái lãng mạn nhất với chàng trai người Pháp này. Bởi cả cuộc đời của Gloria là những lớp trình diễn nối tiếp nhau như hai mươi tư trên hai mươi tư giờ. Bất cứ lúc nào cô ta cũng cảm thấy mình đang trên sàn quay và các ống kính chĩa vào cô. Gloria quan niệm rằng mỗi đêm chiêu đãi, dạ tiệc hay vũ hội đều là để cô đóng vai với một người đàn ông nào đó. Và người đàn ông này đối với Gloria chỉ giống như "bạn diễn" trong một trường đoạn phim. Họ làm phông tôn thêm ngôi sao, cho nên họ đều phải đẹp, rất đẹp là đằng khác. Và nếu là đàn ông ngoại quốc thì càng hay. Gilbert đã ngồi xuống bên nàng Gloria Field nằm duỗi chân trong "tư thế đê mê". Dáng điệu này, kiểu nằm này Gloria đã nghiên cứu hết sức công phu qua khổ công tập luyện, qua bao nhiêu lần đóng phim, Gilbert lúc này có thể thỏa thích ngắm khuôn mặt với gò má cao, chiếc mũi nhỏ, chiếc cổ thon dài, hai tay xinh xắn trên nền của làn tóc mềm mại xoã trên tấm nệm bằng chất dẻo. Hình dáng một làng Cleopatre, Nữ hoàng Ai Cập cổ đại nhưng được tô đậm thêm, hình dáng mà tất cả các cô nhân viên văn phòng, hiệu buôn đều cố công bắt chước nhưng không ai thành công được như Gloria Field. Rồi cách ngửa mặt lên đón một cái hôn say đắm kéo dài tưởng như vô tận để kết thúc một bộ phim và khán giả đem theo hình ảnh lãng mạn, hạnh phúc tột đỉnh ấy về nhà, vào những giấc mơ. Gilbert sực nhớ Gloria Field là ngôi sao điện ảnh nổi tiếng nhất về "cái hôn chấm hết" ấy. Gloria Field đã hơi hé miệng, mắt nhắm nghiền, mơ màng nói :
- Tôi mơ ước được quay một bộ phim tại Paris... Đó là mơ ước của hầu hết nữ minh tinh màn bạc trên khắp trái đất.
Nhưng cô ta nói thêm :
- Rất tiếc là bên Pháp thù lao quá thấp, thấp đến mức kỳ cục !
Gilbert hiểu ra rằng vấn đề tài chính mới thật sự là vấn đề quan trọng. Mặc dù giầu khủng khiếp, nhưng ngôi sao màn ảnh này vẫn thấy chưa đủ. Chàng thầm nghĩ, có lẽ lúc này Gloria đang nhớ lại thời thơ ấu nghèo khổ hoặc nhớ đến bà mẹ cô ta lúc này già nua, cô đơn đang sống leo lắt ở một phương trời nào đó. Gloria không quan tâm đến mẹ ngay từ khi lọt lòng. Và cặp môi quen nhận cái hôn của tất cả các diễn viên nam đóng vai chính cặp đôi với cô, họa hoằn có lúc nhếch lên chua chát nghĩ rằng, bà già khốn khổ kia đâu có ngờ cục thịt hồng hào bé xíu ngày đó bây giờ trở thành Ngôi Sao được khắp thế giới tôn sùng ! Tâm sự đó hôm nay Gloria Field thổ lộ ra với chàng trai người Pháp bằng giọng rất khẽ. Có gì đâu, Gloria quen nói khẽ, bởi tiếng nói của nàng bao giờ cũng được kỹ thuật âm thanh điện tử phóng to lên hàng chục lần. Con người này mới phù hiếm biết bao ! Một cảm giác phẫn nộ trào lên trong óc Gilbert, chàng rất muốn cho cô gái đầy tham vọng này một bài học đích đáng. Chàng muốn tỏ ra cho cô gái hời hoạt này biết rằng chàng chẳng coi cô ta là cái gì hết. Chàng cúi xuống, ghé sát khuôn mặt Cleopatre, lấy giọng hết sức dịu dàng nói :
- Bà đã cho tôi được hưởng một đêm không thể nào quên... Tôi xin phép được hỏi một câu hơi tóc mách : ngoài đời có bao giờ bà yêu say đắm như bà diễn tả trên màn ảnh không ?
Cặp môi mọng yêu kiểu phải cố gắng lắm mới thốt lên được một câu rất khẽ, mang đầy chất quảng cáo :
- Có ai đáng để tôi yêu đâu ?