"Vì sao lại thuê ở đây?" Ánh mắt Tô Vãn dạo một vòng ở chung quanh, lấy vốn hiện tại của bọn họ thì hoàn toàn có thể thuê được một nơi tốt hơn.
"Nơi này hoàn cảnh tốt lại yên tĩnh, mình đã khảo sát qua, bình thường ban ngày chỉ có một ít bác gái đi mua đồ ăn, ở mãi xa kia mới có một trường học.
" La Tử Minh nói thêm, "Những tòa nhà văn phòng kia mỗi ngày đều phải lên xuống cầu thang quá phiền phức, vẫn là nơi này tốt, tổng cộng chỉ có mười ba tầng.
”"Có người thuê ở đây không?" Quách Nguyên Châu ngửa đầu nhìn tòa kiến trúc mười ba tầng này, không có một ngọn đèn được sáng lên.
"Không có.
" La Tử Minh thấp giọng nói, nhưng mà rất nhanh cậu ta đã phấn khởi, "Cho nên chủ nhà mới để cho chúng ta thuê rẻ.
”Tô Vãn cùng Quách Nguyên Châu đồng loạt nhìn về phía La Tử Minh.
"Không phải học kỳ trước chúng ta còn có một khoản tiền sao?" Lần đầu tiên Quách Nguyên Châu nghe thấy hai chữ 'giá rẻ' ở trong miệng La Tử Minh.
La Tử Minh: "! ”Theo lý mà nói, Tô Vãn cùng La Tử Minh đều là phú nhị đại điển hình, chính mình lại có thể kiếm tiền, hẳn là không quan tâm những thứ này, ngay cả Quách Nguyên Châu cũng không chưa bao giờ vì tiền mà phát sầu.
Tô Vãn liếc về phía chiếc xe thể thao mới tinh bên cạnh, không nói gì nữa, trực tiếp đi về phía tòa nhà kia.
La Tử Minh lập tức đuổi theo, cậu ta lấy chìa khóa ra: "Mình đã ký hợp đồng một năm, có ưu đãi, chủ nhà nói có thể tùy tiện trang trí.
”"Chúng ta thì có thể trang trí cái gì.
" Quách Nguyên Châu theo sát phía sau, "Có mạng cùng máy tính là đủ rồi.
”Ba người đi vào, sau khi bật đèn mới phát hiện tầng một của tòa nhà chỉ có một màu trắng đơn giản.
Tường được sơn màu trắng, mặt đất được dán gạch men sứ, quả thật bài trí ở bên trong rất đơn giản, không có một cái gì bên trong.
Chỉ có một dãy bàn đặt máy tính ở giữa, đại khái có hơn mười chiếc máy tính, bên cạnh còn có một chiếc tủ lạnh lớn, bên trong chứa đầy các loại đồ uống.
"Có phải đã mua hơi nhiều máy tính không?" Quách Nguyên Châu nhìn từng hàng máy tính thì sững sờ hỏi, bọn họ hẳn là không cần nhiều như vậy, tối đa mỗi người ba cái là được rồi.
"Mua nhiều có ưu đãi, giữ lại dự phòng.
" Lần đầu tiên La Tử Minh thu xếp loại chuyện này, thậm chí còn cảm thấy mình đã chiếm được tiện nghi.
Quách Nguyên Châu gãi đầu bất đắc dĩ nói: "Chúng ta lại không ăn máy tính, cậu đây là bị người bán lừa rồi.
”"Phải không? Vậy lần sau cậu đi mua đồ cùng mình.
”"Thử máy tính.
" Tô Vãn đi tới trước mặt một cái máy tính ở giữa, ngồi xuống ấn nút bật nguồn.
"Mình đã thử qua, tính năng không tồi, mình cũng đã tạo một bức tường lửa trên trang web của công ty.
" La Tử Minh cũng ngồi xuống.
"Để mình phá giải thử xem.
" Quách Nguyên Châu lập tức lấy lại tinh thần, kéo ghế máy tính ngồi xuống, đi đến trang web của công ty bọn họ ý đồ muốn phá vỡ tường lửa.
Ba người tự làm chuyện của mình, La Tử Minh mở nhạc bật loa ngoài, ầm ĩ khiến Quách Nguyên Châu bên cạnh không thể không đeo tai nghe.
Tô Vãn thử máy tính, mười ngón tay như bay gõ trên bàn phím, số liệu trên màn hình nhảy ra cực nhanh.
"Lão nhị cậu xong rồi!" Quách Nguyên Châu bùm bùm gõ, tùy tiện kéo tai nghe một bên xuống, hô một tiếng đối với La Tử Minh bên cạnh.
"Cái gì?" Âm thanh ở chỗ La Tử Minh rất lớn, ánh mắt không rời khỏi màn hình, hơi nghiêng đầu hỏi.
Cuối cùng Quách Nguyên Châu ấn nút xác nhận, đem màn hình máy tính của mình dời về phía La Tử Minh, đắc ý nói: "Tường của cậu đã bị mình phá.
”"Fuck!" La Tử Minh nhìn thoáng qua, lại lên trang web, "Mình còn có một cái khác.
”Hai người đối chiến lâm vào cục diện bế tắc, qua hơn nửa ngày, trang web của bọn họ mới được hoàn thiện lại.
La Tử Minh thích lăn lộn trên diễn đàn trường học, thường xuyên giúp đỡ các học muội xinh đẹp đáng yêu ở trên đó, ví dụ như sửa chữa máy tính, trả lời nghi vấn, không ít bạn gái của cậu ta đều là quen biết như vậy.
Sau khi trang web của công ty được hoàn thiện, cậu ta lập tức đi vào diễn đàn, kết quả nhìn thấy một tin hot.
—— Tra nam lớp 818 của khoa sơn dầu.
Chậc, khoa sơn dầu?Từ này vừa nói ra, La Tử Minh lập tức nhớ tới một người.
Nếu là ngày thường nhất định cậu ta sẽ lập tức hưng trí bừng bừng điểm vào ăn dưa, nhưng mà! "Lão đại, có người bóc phốt Phong Dương ở diễn đàn trường học.
" La Tử Minh đứng dậy gõ gõ bàn máy tính của Tô Vãn đối diện, lớn tiếng hô.
Tô Vãn giương mắt nhìn cậu ta: "Gửi bài viết cho mình.
”La Tử Minh ra dấu OK, ngồi xuống chuyển tiếp bài đăng cho Tô Vãn.
Root: Tra nam lớp 818 của khoa sơn dầu.
Tô Vãn vừa mở ra đã thấy lâu chủ ở lầu một kể lại 'chân tướng sự tình'.
Đại khái kể về tra nam mập mờ ôn nhu cùng cô ta suốt một học kỳ nhưng chậm chạp không tỏ tình, cuối cùng lâu chủ không nhịn được mà chủ động vứt bỏ mặt mũi của phái nữ để đi tỏ tình, kết quả chẳng những bị cự tuyệt mà còn bị ghét bỏ, chẳng qua chỉ nhẹ nhàng kéo quần áo của cậu ta nhưng lại bị dùng sức hất ra, thiếu chút nữa đã bị đẩy ngã.
Lâu chủ: 【 Tra nam treo tôi một học kỳ, coi tôi như lốp dự phòng, kết quả có nữ sinh khác thì lập tức cự tuyệt tôi, ha ha ha, nữ sinh kia rất kiêu ngạo, nói tôi vi phạm pháp luật an ninh trị an gì gì đó.
】Tô Vãn nhìn thấy bài viết này thì nhíu mày, dường như lập tức nhớ tới nữ sinh tóc dài vào hôm nay.
1L: Khoa sơn dầu ! Nếu như là người mà tôi nghĩ, vậy hẳn là cậu ta không có bạn gái đi, hơn nữa có người nói cậu ta đối xử với nữ sinh đều rất ôn nhu, cũng cự tuyệt rõ ràng những nữ sinh tỏ tình, không có vấn đề gì a.
Lâu chủ: Ha ha, lầu trên có ở chung với cậu ta sao, có biết cậu ta mập mờ đối với người khác đến mức nào không?Đại khái là Phong Dương quá mức nổi tiếng, mỗi một phút đều có người đăng tải bài viết về anh, tốt xấu một nửa, một nửa người cảm thấy anh quá cặn bã, một nửa lại cho rằng tính cách của anh chính là như thế.
Đầu ngón tay Tô Vãn điểm một chút trên mặt bàn, nhớ tới một đôi mắt hoa đào mang theo hơi nước lấp lánh, lúc không cười đều giống như yêu tinh cực kỳ quyến rũ, anh tùy ý liếc mắt một cái đều mang theo thâm tình cùng dục khí.
Nhìn lâu chủ còn đang không ngừng biên soạn chuyện ban ngày hôm nay, Tô Vãn trực tiếp hack quyền của quản trị viên, xóa bài viết, thuận tiện cấm ngôn tài khoản của vị lâu chủ kia 990 năm.
Nữ sinh tóc dài đang chuẩn bị tiếp tục mãnh liệt mà vu khống Phong Dương, nhìn thấy chính mình nhận được thông báo cấm ngôn với lý do công kích người khác của quản trị viên: "! ”.