Bẫy Rập


"Giả bộ.

" Chu Đảo ném ra hai chữ, anh ta không tin với loại trình độ này mà Tô Vãn lại không có chút suy nghĩ của chính mình, năm đó thời điểm này anh ta đã quấy nhiễu long trời lở đất khắp nơi.

Phong cách của Chu Đảo kỳ quặc, thích triệt để cắn nuốt đối thủ, sau khi bị anh ta theo dõi, dường như không ai có thể trốn thoát, đây cũng là lý do vì sao năm đó hacker đại chiến, Chu Đảo bị một nước nào đó hạn chế nhập cảnh.

Sợ anh ta đến lại làm tê liệt hệ thống quốc gia thêm một lần nữa.

Số 27 đường Đông Viện, bầu không khí cũng không thể nói là tốt.

Chu Đảo quá mạnh, hơn nữa dù sao cũng là tiền bối, mắt thấy Tô Vãn chống đỡ không nổi, sắp bị anh ta đánh bại.

La Tử Minh cùng Quách Nguyên Châu đứng ở bên cạnh nhìn thấy thì khẩn trương không dám thở mạnh.

Tô Vãn vẫn bình tĩnh như cũ, cô trốn không thoát, không có nghĩa là nhất định sẽ bị đối phương phát hiện.

Ngay từ đầu khi đối mặt với Chu Đảo, cô đã không nghĩ đến việc có thể giành chiến thắng.


Cuối cùng cũng xử lý xong dòng mã cuối cùng, môi Tô Vãn giơ lên một độ cong rất nhỏ, lập tức thu tay tắt máy: "Máy tính này đã bị phế.

”Phòng điều khiển Đại học A.

"Vậy mà lại tự hủy! Mẹ kiếp, không phải ngay từ đầu chứ cô ấy đã đánh chủ ý này chứ?" Cuối cùng mập mạp cũng phản ứng lại, "Chu Đảo, cậu bị cô ấy đùa giỡn.

”Nghề này của bọn họ thích nhất là khiêu chiến, nếu gặp phải đối thủ, tuyệt đối phải đón đầu mà lên.

Trăm triệu lần không nghĩ tới Tô Vãn lại giảo hoạt như vậy, vừa bắt đầu đã lên ý tưởng tự hủy chương trình.

Chu Đảo nhìn mã trên màn hình, xem như hoàn toàn rõ ràng bản lĩnh của vị này.

—— Lão luyện lại không bám vào một khuôn mẫu.

Chẳng qua bọn họ lặn mất ở các diễn đàn lớn trong nước nhiều năm như vậy, trên cơ bản người có tiềm lực đều đã liên lạc qua một lần, cũng không phát hiện những người mới ngoi đầu! !.

"Đối phương không giống lão sư của trường chúng ta.

”Quách Nguyên Châu lau mồ hôi một phen, lảo đảo ngồi ở trên ghế, "Còn tưởng rằng sắp bị phát hiện.

”"Là Chu Đảo.

" Tô Vãn chuyển tay, "Hôm nay Triệu lão sư cố ý nói sai thời gian.

”"Lần sau làm gì cũng đừng vội vàng mà quên kết thúc.

" La Tử Minh đá Quách Nguyên Châu, "Thiếu chút nữa đã chết ở nơi đó.

”"Trở về.


" Tô Vãn đứng dậy nói, một tay cô cầm lấy túi xách, tay kia lấy điện thoại di động ra.

Cô nhìn thấy Phong Dương đăng bài trên vòng bạn bè, là một bức ảnh trà sữa màu cam, kèm theo bài viết: Thoạt nhìn rất ngon ^_^ Tô Vãn nhìn chằm chằm vẻ mặt mỉm cười kia một thời gian dài, cuối cùng click mở hình ảnh phóng to, phát hiện tên trà sữa có chút quen thuộc.

Cô suy nghĩ một hồi, là cửa hàng trà sữa mới mở mà Quách Nguyên Châu nói lúc trước.

Vừa lúc ngày mai có tiết học cùng nhau.

Tô Vãn ngồi trên xe, rũ mắt nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động, trong nháy mắt liền sắp xếp kế hoạch ngày mai! !.

Tiết học đầu tiên vào buổi sáng là lớp lý thuyết của Triệu Kiếm Kiều, Tô Vãn xin nghỉ không đi.

Quách Nguyên Châu ngồi trong phòng học còn không biết chuyện nên vẫn luôn ngồi chờ cô, đợi đến khi vào học mới phát hiện Tô Vãn không đến lớp.

Quách Nguyên Châu: "! " Một mình cậu ta phải đối mặt với Triệu lão sư?!Sáng nay bảy giờ Triệu Kiếm Kiều nhận được tin tức Tô Vãn xin nghỉ, còn tưởng rằng là bởi vì chuyện đêm qua, trái phải ngẫm lại, quyết định cho cô nghĩ.

"Mọi người đều đã sửa xong máy tính đi, sau này nhớ học tập thật tốt.

" Triệu Kiếm Kiều lắc đầu nói, "Giống như học trưởng của các cô cậu, ngày hôm qua không chỉ máy tính của mình không xảy ra vấn đề mà còn thuận tiện anh hùng cứu mỹ nhân, giúp đỡ nữ sinh của các khoa khác.

”Phía dưới là một mảnh thổn thức.

"Các em nhìn xem, đây chính là cơ hội, đừng để người ta suốt ngày nói nam sinh của khoa máy tính chúng ta đều là cẩu độc thân.


”Quách Nguyên Châu ngồi ở phía dưới, có chút cân nhắc qua lại.

Hôm qua Tô Vãn giúp Phong Dương, La Tử Minh đi giúp bạn gái, cậu ta cũng có kỹ thuật, vì cái gì lại giúp một nam sinh không quen biết?Cậu ta đi giúp mấy nữ sinh không tốt hơn sao?!"Chờ một chút.

" Triệu Kiếm Kiều đứng trên bục giảng, nhìn thấy người ngoài cửa sổ lớp học, quay đầu nói với sinh viên phía dưới, sau đó đi ra ngoài.

Quách Nguyên Châu cùng bạn học lớp nhìn xung quanh, phát hiện có một người đàn ông cao lớn đứng ở ngoài cửa, sau khi bọn họ nói mấy câu thì cùng nhau tiến vào.

"Tin tốt, tiết học hôm nay tôi sẽ không lên lớp.

" Triệu Kiếm Kiều chỉ chỉ Chu Đảo cùng tiến vào, "Vị này là học trưởng của Đại học S, tiết học này cậu ấy tới giảng cho mọi người, làm thế nào để tăng thêm phòng hộ cho máy tính của mình.

”Mẹ kiếp!Quách Nguyên Châu ngẩng đầu nhìn thoáng qua người đàn ông đang đứng trên bục giảng, lại quay đầu nhìn chỗ trống bên cạnh mình, lão đại làm cái quỷ gì, vì sao không đến lớp?Đang lúc Quách Nguyên Châu lén lút cúi đầu chuẩn bị gửi tin nhắn cho Tô Vãn, nhóm chat của ba người bọn họ có một tin nhắn @toàn bộ thành viên.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận