****
Giới thiệu
****
Từ nhỏ, Inesik đã cảm thấy bản thân hứng thú với những truyền thuyết quái dị, những câu chuyện của người bản địa kì lạ. Cậu thường nghe người già hoặc trưởng lão kể lại về chính trải nghiệm của họ với hàng trăm con quái vật răng nanh nhọn như hổ, móng sắt như sư tử, thân to và dài như đỉnh đồi, lông rậm hệt rừng rậm, thở ra khí độc hoặc khè ra lửa.
"Nhưng chẳng phải tộc trưởng cũng là một con dê sao?"-nhóc con nằm gọn trong lòng trưởng lão tò mò, khụt khịt mũi.
"Ta thì khác."
"Sao lại khác?"
"Ta đâu có thèm ăn thịt bây!"-bà lão phì cười.
Chẳng người lớn nào muốn con họ nghe mấy cái đấy cả, bọn nhóc sẽ gặp phải ác mộng hoặc phân biệt chủng tộc. Riêng Inesik mồ côi, bị bỏ rơi bởi bố mẹ, nên được tộc trưởng già chăm sóc, còn được dạy phép thuật hằng ngày.
Lớn lên qua những câu chuyện rùng rợn như thế làm cậu ngày càng tò mò về thế giới bên ngoài. Cho tới một ngày, Inesik quyết định rời làng để tìm hiểu một truyền thuyết ở khu rừng sương mù phía Bắc.
"Tại sao con lại đi?"-tộc trưởng dê lông rậm bông xù trải dài trên mặt đất, che hết cả mặt, cậu còn chẳng biết là bà đang cảm thấy như nào nữa.
"Con muốn tạo cuốn sách riêng cho bản thân! Rồi con sẽ về kể cho người nghe."-Inesik nhoẻn miệng trìu mến, trong lòng nhảy tưng bừng, ngọn lửa hứng khởi lấn át mọi sự lo âu.
"Nhưng sẽ rất nguy hiểm. Hãy dùng sức mạnh của mình khi cần thiết, ta đã dạy cho con tất cả về Nghệ thuật sử dụng màu, tới lúc con cần dùng nó rồi."-tộc trưởng thở dài, lông tơ bay bay, bà móc từ đâu ra trong mớ xù xì kia một lọ thủy tinh màu đen.
"Cầm lấy đi."
"Gì vậy ạ?"-Inesik hỏi, nhận lấy rồi ngắm nghía.
"Mực đặc biệt được lấy từ một lần khi ta gây chiến với Hydraon — một con mực khủng lồ tự xưng vậy. Ta tin rằng nó sẽ có tác dụng lớn với con, vì con có duyên với mấy cái chất màu đen còn gì."-bà lão cho tay lên quẹt má con mình để lau chỗ dính màu trên má, nhưng càng lau càng thấy bẩn, nên bỏ ra.
"Bà dê, tại sao xưa lại bạo lực như vậy?"-Inesik cười cười, không ai trong làng tin mấy câu chuyện tộc trưởng kể, trừ cậu ra.
"Ừm, ai chẳng có phút huy hoàng. Giờ thì đi đi, nhớ giữ gìn sức khoẻ. Ta sẽ chờ ở đây cho tới khi con trở về cùng câu chuyện kì thú của con."-tộc trưởng xua tay đuổi Inesik.
Tới lúc xa làng rồi thì cậu mới cảm thấy nhớ bà lão, nhưng còn cả một cuộc hành trình gian nan đang chờ Inesik, không, đang chờ nhà du hành Ink.
Đó là cách mà Ink, một nhà lữ hành từ vô danh thành nhà thám hiểm được toàn thế giới biết tới.
Lời tác giả
Ấp ủ idea này lâu rùi, mà mình lại muốn hoàn thành các truyện khác trước.
Mong bạn sẽ lần nữa lên xe và cùng mình đi trên con đường dài này nskajs
12:24 26/3/2020