Hai cô bé nghe vậy lại tưởng thật!
Nhìn thấy khuôn mặt đầy hào hứng của chúng, bà Lý còn từ chối thế nào được nữa?
Chuyện vốn là do người lớn nói trước, lại không phải chúng đòi đi, không thể làm chúng thất vọng.
Đành phải cho chúng đi xem bán hàng là thế nào, hôm nay dậy sớm một lần, sau này sẽ không tò mò nữa.
Ông Lý liếc bà một cái: "Còn cần bà lo chắc? Hôm qua tôi đã nói với thằng lớn rồi, bảo nó dậy sớm.
"
Bà Lý cuối cùng cũng yên tâm: "Lát nữa lại nhắc nó, bảo nó trông chừng hai đứa trẻ cẩn thận chút.
"
"Việc thằng lớn lo thì bà cứ yên tâm.
Đoá Đoá là cháu ruột nó, Quất Bảo là cháu ruột nó, nó có thể không trông tốt sao?" Ông Lý nói rồi bổ sung thêm: "Nếu không trông chừng được hai đứa, thì nó đừng về nữa.
"
Bà Lý lại không nhịn được mắng con trai thứ hai: "Đều tại cái miệng thằng hai nhiều chuyện, nó đúng là đồ gây chuyện!"
Ông Lý: "Thằng hai hôm nay còn phải làm ăn, sáng sớm đừng nói gì.
Đợi nó về rồi hãy mắng.
"
Con trai lớn Lý Ái Quốc mở một cửa hàng tạp hóa nhỏ trong làng, con dâu lớn Trần Ngọc Thư dạy học ở trường làng, năm đứa con của nhà họ đều đã lập gia đình, cháu lớn nhất đã học tiểu học, cuộc sống rất ổn định.
Lý Ái Quốc là người đáng tin cậy, bình thường cũng đi chợ để nhập hàng, hôm nay bảo ông ấy đi sớm, ngồi ở quầy mì của thằng hai một chút, trông chừng hai đứa trẻ.
Có ông ở đó, cũng không lo hai đứa nhỏ không ai trông.
Kim Quất ngủ mơ màng, đột nhiên bị đánh thức, trong tay còn bị nhét một chiếc bàn chải.
Có người nắm tay cô để đưa bàn chải vào miệng.
Đầu óc cô chưa tỉnh táo, nhưng miệng đầy mùi kem đánh răng ếch xanh quen thuộc, cô liền vô thức chải răng.
Chải răng xong, Kim Quất tỉnh táo hơn một chút.
Sau đó cô vừa được cho ăn nửa bát cháo nóng, vừa ngủ mơ màng.
Cho đến khi nghe tiếng máy kéo nổ ầm ầm, Kim Quất mới tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Cô đã ngồi lên chiếc máy kéo đi lên thị trấn.
Vừa cử động vài cái, bên cạnh đã vang lên giọng nói phấn khích của Đoá Đoá: "Cô út, cô tỉnh rồi.
"
"Ừm! " Kim Quất dụi dụi đầu, khuôn mặt mũm mĩm như bánh bao của cô ló ra khỏi chăn, hai bàn tay nhỏ trắng béo cầm chặt mép chăn, biểu cảm vẫn còn mơ màng.
Từ phía trên vang lên một giọng nói dịu dàng: "Quất Bảo, tỉnh rồi à.
"
"Tỉnh rồi ạ.
" Kim Quất nhẹ nhàng đáp lại.
Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở trong lòng của chị Tư!
Chị Tư Hứa Tiểu Thuần là một phụ nữ đang mang thai, Kim Quất loay hoay muốn ngồi thẳng dậy, tránh đè vào bụng chị.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin