Bé Con Thân Ái

Bị thân hình nam tính cao lớn nóng bỏng hơn cả trong trí nhớ chậm rãi đè lên, Đậu Tranh kề trán sát trên giường, cái mông mân mê thật cao, bộ dáng không chút nào chống cự, nhiệt tình đón lấy. Cố Khái Đường nhẹ nhàng hôn bờ vai y, thời điểm toàn bộ tiến vào, Đậu Tranh nhắm mắt lại, không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ.

Y không phải thấy đau, đó là một loại cảm thụ rất khó hình dung, tuy rằng cũng coi là nhẫn nại, nhưng Đậu Tranh biết, một chốc nữa sẽ qua. Không quá một hồi, nhẫn nại liền biến thành khoái cảm, y sẽ giống như tối hôn qua, kẹp lấy eo Cố Khái Đường, rên rỉ vặn vẹo đem hạ thể Cố Khái Đường nuốt vào càng sâu, sau đó không hề khống chế mà điên cuống đáp lại.

Chỉ hồi tưởng lại loại khoái cảm kia, lưng Đậu Tranh liền ngứa ngáy, y đem đầu chôn trong gối, rụt vai lại, cắn chặt tay mình.

Cố Khái Đường ngừng lại, hỏi: "Đau lắm sao?"

"Không có," Đậu Tranh thở một hơi, nói: "Nhanh lên một chút."

Cố Khái Đường nắm eo Đậu Tranh, động tác đột nhiên dùng sức, Đậu Tranh không kịp chuẩn bị, "A" một tiếng, bị đâm đến run cả người, y nghiêng đầu, nhìn Cố Khái Đường: "Anh... Anh..."

Cố Khái Đường bị y kẹp đến thở dài, hắn cúi người, liên tục hôn lên vai, lưng Đậu Tranh, không đợi Đậu Tranh kịp định thần lại đã bắt đầu đâm xuyên, khiến Đậu Tranh đau khổ khó nhịn. Y lắc mông như hùa theo, mà tay lại nắm chặt ga trải giường muốn trốn về phía trước. Đậu Tranh hô: "Không được, Hải Đường.... chậm một chút.... Em sắp bắn."

Cố Khái Đường đè trên người y, tay mò tới phía trước, quả nhiên bắt được hạ thể Đậu Tranh ướt nhẹp. Hắn ở bên tai Đậu Tranh thì thầm: "Rốt cuộc là nhanh một chút hay là chậm một chút đây?"

Đậu Tranh bị nắm lấy chỗ yếu hại, thân thể cương cứng, tiếng thở như là đứt đoạn, y nói: "Chậm một chút... chậm một chút.... Em không muốn ra..."

Cố Khái Đường tay nắm dương v*t của y, thoáng dùng sức.

Đậu Tranh không có cách nào phản kháng, y nắm thật chặt ga trải giường, gân trên mu bàn tay đều nổi lên, ưỡn thắt lưng, "A...." một tiếng bất đắc sĩ bắn ra.

Cố Khái Đường thanh âm mang theo ý cười nói: "Em cũng không nhịn được bao lâu..."

Đậu Tranh đỏ mặt tới mang tai, toàn thân như đã dùng hết khí lực, y một lần nữa nằm lì ở trên giường, cố gắng ổn định hô hấp của mình.

Nhưng Cố Khái Đường lại nắm eo y, nhắm ngay cửa vào trong cơ thể Đậu Tranh, thời điểm thẳng lưng cắm vào, lực đạo thật giống như muốn xuyên qua cả người Đậu Tranh.

Đậu Tranh nắm lấy tất cả mọi thử xung quanh có thể nắm được, để tránh cho bị đâm rớt khỏi giường, y cắn răng, nhẫn nhịn cảm giác muốn ngất đi sau khi cao trào.

Cố Khái Đường hôn phía sau lưng y, lần mò lỗ tai Đậu Tranh. Lỗ tai Đậu Tranh vô cùng thú vị, có lẽ vì bây giờ không khí còn lạnh, lúc vừa hôn lên vành tai y có chút lạnh lẽo, nhưng chỉ cần môi Cố Khái Đường đụng tới, không đến hai giây, nơi đó sẽ nóng bỏng giống như lửa đốt.

Bị Cố Khái Đường hôn như thế một hồi, Đậu Tranh mới khôi phục lại như cũ, y vươn tay về phía sau, sờ nơi hai người kết hợp.

Tư thế tiến vào từ phía sau đi vào rất sâu, nhưng hôn nay Cố Khái Đường vẫn chưa kịp chuẩn bị thuốc bôi trơn và bao cao su, cho nên dương v*t của Cố Khái Đường chưa hoàn toàn cắm vào hết, còn có một chút vẫn ở bên ngoài. Đậu Tranh vươn tay xoa xoa, động tác phóng đãng khiến cho Cố Khái Đường hít vào một hơi.

Cố Khái Đường nói: "Có thể vào sâu một chút nữa không?"

Đậu Tranh sững sờ, y có chút hoảng hốt, hít sâu một hơi, nói: "Nghe lời anh đi."

"Có đau không?"

"Không sao cả," Đậu Tranh đem hai chân dạng ra, nói: "Tới đi."

Cố Khái Đường nghĩ nếu như hôm qua đã có thể đi vào, hôm nay có lẽ không thành vấn đề.

Cố Khái Đường đem thứ đó của mình rút ra, một giây kia, Đậu Tranh ngạc nhiên lẫn nghi ngờ quay đầu lại nhìn Cố Khái Đường, mông lui về phía sau, đuổi theo hắn.

Cố Khái Đường kéo cánh tay Đậu Tranh, đổi tư thế, khiến cho Đậu Tranh dạng chân ngồi trên eo mình.

Cố Khái Đường nói: "Em tự đến đi."

Mặt Đậu Tranh lập tức nóng lên, y quỳ gối trên giường, chống thân mình, nói: "Không được... không muốn tư thế này đâu..."

Cố Khái Đường còn tưởng Đậu Tranh thích tư thế này nhất. Bởi vì trước khi hẹn hò cùng Đậu Tranh, mỗi khi y quyến rũ hắn đều sẽ ngồi khóa trên eo Cố Khái Đường.

Nhớ tới lần đến nhà ma, hai người cũng là ở tư thế này. Treo trên cao chỉ mấy phút, Đậu Tranh đã cứng lên.

Cho nên Cố Khái Đường cho là Đậu Tranh đang ngại ngùng, hắn an ủi: "Đừng sợ, tự em ngồi lên sẽ không đau. Nhìn anh này."

Đậu Tranh lắc đầu muốn trốn, y đỡ vai Cố Khái Đường, hạ thân run rẩy, trong miệng lại nói: "Không được, tư thế này sẽ..."

Cố Khái Đường nghĩ thầm rõ ràng em cảm thấy rất được mà, liền không nghe Đậu Tranh nói nữa. Hắn một tay đỡ lấy hạ thể của mình, một tay nắm thắt lưng Đậu Tranh, nhắm ngay cửa động, chậm rãi đi vào.

"A..." Đậu Tranh ngước đầu, hít một hơi thật sây, y chống tay, khó nhịn nói: "Không muốn cho anh nhìn...."

Cố Khái Đường không yên lòng hỏi: "Cái gì?"

Đậu Tranh nói: "Không muốn để anh thấy bộ dáng này của em."

Chân y run cầm cập, căn bản không chống đỡ được bao lâu, miệng huyệt từng chút từng chút đem vật cứng nuốt vào. Tư thế này rất dễ tiến vào nơi sâu nhất, đè lên điểm cực khoái trong cơ thể Đậu Tranh. Cố Khái Đường bị nơi ẩm ướt, ấm áp của Đậu Tranh cắn chặt lấy, không khỏi tim đập mạnh hơn.

Thời điểm bị đụng vào, thân thể Đậu Tranh đột nhiên cứng ngắc, y giãy dụa dùng đầu gối chống đỡ, muốn đem thân thể mình nhấc lên, nhưng càng nghĩ như vậy lại trượt càng nhanh, Đậu Tranh vội vàng dùng tay chống giường, một giây sau lại bị Cố Khái Đường đỡ eo tiến vào.

"A....a....."

Thanh âm kéo dài của Đậu Tranh vang lên, cảm giác ngứa ngày trong cơ thể tạm thời dừng lại, nhưng rất nhanh lại trở nên càng khát khao, thân thể như bị khoét một cái lỗ to, chỉ muốn Cố Khái Đường tàn nhẫn mà đâm vào, lại dùng lực một chút nữa.

Loại ngứa ngáy cùng khoái cảm này khiến Đậu Tranh có dự cảm xấu, y giãy dụa muốn trốn, lại bị Cố Khái Đường cố định lại chỗ cũ.

Cố Khái Đường đè nẹn tiếng thở dốc của mình, dùng sức nắm eo Đậu Tranh, hắn nghe Đậu Tranh nói "Đừng làm em nữa, xin anh!", nhưng Cố Khái Đường không dừng lại được.

Hắn vô dục vô cầu nhiều năm như vậy, một ngày lại đột nhiên cảm nhận được cá nước vui vầy, dục vọng đến cửa không thể đóng lại được.

Cố Khái Đường nói Đậu Tranh thích tư thế này, kỳ thật chính mình cũng rất thích. Bởi vì thời điểm Đậu Tranh cưỡi lên người hắn, như là một con thỏ mặc người làm thịt, hai chân mở lớn, bị làm đến không nhịn được, cũng trốn không được.

Cố Khái Đường có thể nhìn thấy dương v*t của Đậu Tranh càng lúc càng cứng, thẳng tắp dựng lên, theo động tác đâm vào của hắn mà nhẹ nhàng run rẩy.

Cố Khái Đường biết Đậu Tranh cũng thoải mái như chính mình, hắn càng muốn khiến Đậu Tranh sung sướng hơn nữa.

Nhưng Đậu Tranh dùng thanh âm như sắp hỏng mất nói với hắn: "Chậm một chút! Hải Đường, xin anh đấy!"

Cố Khái Đường dùng sức thở dốc, hắn ôm eo Đậu Tranh, nghiêng người hôn môi y.

Đậu Tranh dùng sức run lên, tâm lý điên cuồng kêu gào muốn cho Cố Khái Đường tiến vào càng sâu, đâm hỏng y. Đậu Tranh nhẫn nại hôn môi Cố Khái Đường, khoái cảm cường liệt làm y run lập cập.

Thời điểm Cố Khái Đường thở dốc, khí tức ướt át lan tràn xuống. Hắn liếm cổ Đậu Tranh, sau đó hướng xuống dưới liếm lên đầu v* của y. Cảm xúc ướt át bao vây lấy đầu v* nho nhỏ, Đậu Tranh ôm thật chặc đầu Cố Khái Đường, nói: "Không được, em nhịn không được....A..."

Cố Khái Đường còn tưởng y sắp bắn tinh, vừa muốn nói đã bị Đậu Tranh dùng tay phải bịt mắt lại.

Chỉ nghe thấy Đậu Tranh rên rỉ một tiếng, đầu gối đang chống cũng không dùng sức nổi, thân thể hạ xuống. Y ngồi trên thứ cứng nóng của Cố Khái Đường, "A..." một tiếng, thân thể cứng ngắt, chân tay luống cuống.

Cố Khái Đường ban đầu còn không hiểu Đậu Tranh tại sao lại phải bịt mắt mình.

Nhưng rất nhanh đã biết được, bởi vì Cố Khái Đường cảm giác được có chất lỏng ấm áp từ thắt lưng mình, chảy xuống đùi, hạ thể giống như ngâm mình trong nước nóng. Trong phòng tràn ngập mùi vị mập mờ, Cố Khái Đường rất khó hình dung.

Đậu Tranh hoảng hốt dùng tay trái lau, nhưng làm sao cũng không lau sạch, ngược lại còn làm ướt cả tay. Đậu Tranh dùng thanh âm sắp khóc nói: "Xin lỗi.... làm bẩn người anh rồi..."

Cố Khái Đường đẩy ra cái tay đang che mắt mình, Đậu Tranh khán cự vài lần, sau đó buông ra.

Trong mắt y tràn đầy sợ hãi, lấy tay chống nơi hai người kết hợp, miệng huyệt khẩn trương co rụt lại, cắn rất chặt.

Cố Khái Đường hơi dùng sức, nắm lấy phía trong đầu khối Đậu Tranh, đem y đè xuống giường.

Đậu Tranh mặt đỏ tía tai, y cảm giác được chất lỏng thuận theo nơi hai người kết hợp chảy lên giường, nhưng bây giờ cũng không thể làm gì nữa. Đậu Tranh lấy tay che mặt mình, lúng túng đến độ muốn kiếm lỗ chui vào.

Cố Khái Đường cúi đầu nhìn nơi ẩm ướt giữa hai đùi Đậu Tranh, nói: "Không sao cả."

Hắn nhìn dáng dấp quẫn bách của Đậu Tranh, trong lòng thở dài, kéo tay trái của Đậu Tranh, liếm lên ngón tay dính chất lỏng ướt át kia.

Đậu Tranh mới đầu còn không phản ứng lại, nhưng rất nhanh đã dùng sức rút tay về, y vội vã gọi: "Hải Đường!"

"Anh đã nói không sao mà," Cố Khái Đường nhìn Đậu Tranh sợ đến nỗi hạ thể mềm xuống, lấy tay sờ sờ, an ủi: "Không phải vô cùng tốt sau, còn không đau nữa."

Đậu Tranh nói: "Nhưng là, nhưng là, làm bẩn ga trải giường của anh..."

Cố Khái Đường cười nhẹ, hắn nói: "Vậy lần sau em kẹp chặt chút."

"..." Đậu Tranh xẹt cái đỏ bừng cả mặt, y dừng một chút, vươn tay ôm cổ Cố Khái Đường, chân kẹp lấy eo người kia, vừa xấu hổ vừa nhiệt tình quấn lên.

Cố Khái Đường hôn Đậu Tranh, bởi vì thể chất của Đậu Tranh rất mẫn cảm, dưới động tác của hắn, Đậu Tranh rất nhanh đã bị đâm đến cứng rắn.

Cũng vì thể chất của y quá mẫn cảm, Cố Khái Đường không dám để cho y bắn lần thứu hai, như vậy rất sớm tiêu hao thể lực. Cố Khái Đường dùng một tay nắm lấy nơi phía trước của Đậu Tranh, cảm giác có chút kỳ quái.

Cố Khái Đường nhẹ nhàng xoa xoa, không giống như đang ngăn trở, lại như đang phóng thích.

Từ hôm qua Cố Khái Đường đã phát hiện hạ thể Đậu Tranh không có lông, hắn còn tưởng Đậu Tranh trời sinh chính là như thế, nhưng bây giờ sờ vào có một chút nham nhám, như râu mới mọc ra.

Cố Khái Đường nghĩ tới gì đó, hỏi: "Đậu Tranh, em cạo hết lông sao?"

Đậu Tranh bị khoái cảm làm cho thần trí mơ hồ, nghe thấy Cố Khái Đường nói, một hồi lâu mới nhẹ nhàng gật đầu.

"Vì sao?"

Đậu Tranh khom lưng, từng chữ từng chữ khó khăn nói: "Như vậy... nhìn đẹp hơn.... Em mượn em gái rất nhiếu thứ.... Không tồi..."

Cố Khái Đường ngẩn ra, em gái? Cố Khái Mai sao? Y mượn đồ của Cố Khái Đường?

Mượn cái gì? Không có khả năng mượn dao cạo râu. Cho nên Đậu Tranh không lo mua bao cao su mà lại nghĩ đến chuyện cạo lông hay không....

Cố Khái Đường trong lòng hơi động, đột nhiên ôm lấy lưng Đậu Tranh, cúi người, rút dương v*t từ trong miệng huyệt ra ngoài, không đợi Đậu Tranh hỏi đã cắm vào.

Hắn động tình đến khó có thể tự kiềm chế, động tác đâm vào có chút thô lỗ, cơ hồ là toàn bộ rút ra, có mấy lần đâm vào lệch hương, mạnh mẽ chọc vào nếp uống xung quanh huyệt khẩu của Đậu Tranh.

Đậu Tranh rên rỉ vặn vẹo, tiếng gào càng lúc càng to, y gọi giường không bao giờ để ý, Cố Khái Đường đành dùng miệng ngăn lại, tránh quấy rối hàng xóm nghỉ ngơi.

Biết đến thể chất của Đậu Tranh, trước khi bắn tinh, một giây Cố Khái Đường do dự không biết có nên bắn vào trong hay không.

Tựa hồ cảm thấy được lo lắng của Cố Khái Đường, Đậu Tranh ôm thật chặc cổ Cố Khái Đường, thở hổn hển, dán vào bên tai Cố Khái Đường, cắn lỗ tai hắn.

Y run rẩy nói: "Không sao.... bắn vào... đi vào..."

"..." Cố Khái Đường nhắm mắt lại, đè lại tấm lưng ẩm ướt của Đậu Tranh, thẳng lưng đâm sâu vào, bắn vào trong cơ thể Đậu Tranh.

Ngày hôm sau, Cố Khái Đường vẫn là đến tiệm thuốc mua bao cao su.

Hắn không có kinh nghiệm trong chuyện này, cũng không biết loại nào dùng tốt, cho nên loại nào cũng lấy, chọn không ít hộp. Dì bán thuốc rất tận tâm cho những thứ này vào túi giấy.

Đi ra khỏi tiệm thuốc, Cố Khái Đường lại nghĩ tới gì đó, dẩy cửa quay trở lại. Hắn nói với dì bán thuốc tình hình của mình và Đậu Tranh, hỏi có cần rửa phía sau hay không, thuốc giảm sưng giảm đau gì đó....

Dì bán thuốc rất có kinh nghiệm, mặt không đổi sắc lấy cho Cố Khái Đường thuốc mỡ, căn dặn hắn bôi lên miệng vết thương.

Cố Khái Đường gật đầu, cầm túi đi ra.

Tiểu dã và cha mẹ Cố đi du lịch, trong thời gian này, Cố Khái Đường và Đậu Tranh trải qua một chuỗi ngày tương đối dâm loạn, Cố Khái Đường vừa bỏ lệnh cấm, chẳng biết tiết chế, mà Đậu Tranh cũng không biết cự tuyệt, hai người nhìn nhau liền hôn môi, hôn xong liền không khống chế được.

Kết quả chính là kỳ nghỉ của Cố Khái Đường cơ bản đều trải qua trên giường, mỗi ngày đổi drap trải giường một lần, rất chịu khó giặt giũ.

Gối và chăn của Đậu Tranh đều dời đến phòng ngủ của Cố Khái Đường, lúc này đây Đậu Tranh đang dựa vào trên người Cố Khái Đường.

Khi còn học cao trung, Cố Khái Đường cho rằng Đậu Tranh là một kẻ cuồng bạo, ngoan lệ kiêu ngạo, không coi ai ra gì, không biết luật pháp, không ưa nói lý, như một con chó hoang không thể trêu vào.

Mà bây giờ Cố Khái Đường phát hiện mình đã sai rồi.

Kỳ thực Đậu Tranh là một chú cún lưu lạc ngoài mạnh trong yếu, lông dựng thẳng, dùng răng nanh hung ác và bén nhọn che giấu nội tâm tịch mịch. Chỉ khi nào nhận định chủ nhân, y sẽ ve vẩy đuôi, mừng rỡ bước đến, cùng chủ nhân về nhà. Cho dù ngày sau bị chán ghét xua đuổi, chú cún này cũng sẽ ở cửa nhà bồi hồi, thấp giọng nức nở, bất kể dùng cách gì cũng không thể đuổi đi.

Cố Khái Đường nghĩ như vậy, nhẹ nhàng trở mình, dùng đầu ngón tay vuốt ve tóc Đậu Tranh. Đậu Tranh ngủ rất trầm, bộ dáng hoàn toàn buông lỏng.

Vài ngày mà thôi, Đậu Tranh.... và cả chính mình, đều gầy đi không ít.

Chờ sau khi ba mẹ về nhà, thực sự phải tiết chế một chút.

Cố Khái Đường nháy mắt mấy cái, trong lòng nghĩ như thế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui