Bé Con Xinh Đẹp Nhất Khu Phố


Bên ngoài cửa hàng, Tiếu Tiếu đang ngồi trên xe bập bênh, dù không bỏ tiền vào nhưng chỉ cần nắm vô lăng xoay đi xoay lại, cô bé đã rất vui vẻ.

Khi ông chủ cửa hàng đến bỏ tiền vào cho cô bé, chiếc xe bập bênh lập tức di chuyển, bé con càng vui vẻ bật cười thành tiếng.

“Cảm ơn chú~”
Giọng nói ngọt ngào kéo dài thể hiện sự vui vẻ, khiến người ta cảm nhận được bé cô đang vui đến nhường nào.

Ông chủ siêu thị thấy cô bé cười đến mức đôi mắt cong thành hình lưỡi liềm, trên mặt ông ấy cũng hiện lên nụ cười: “Không cần khách sáo.


Trên người Dư Hiểu Diệp không mang tiền xu nên không ngăn cản ông chủ nhét xu vào, cô lấy điện thoại di động trong túi ra để quét mã trả tiền.

“Không cần quét không cần quét, tôi mời cô bé đến chơi.


Ông chủ siêu thị thấy động tác của Dư Hiểu Diệp, vội vàng ngăn cô lại nhưng không kịp, loa trong cửa hàng vang lên âm thanh “mười tệ”.


“Cô khách sáo làm gì, thực sự là…” Ông chủ siêu thị không kịp ngăn cô lại, giọng điệu có chút bất đắc dĩ.

“Mẹ nhìn con này~”
Trong lúc hai người lớn đang khách sáo, Tiếu Tiếu đang vui vẻ lắc lư trên xe như muốn bay lên, lúm đồng tiền nho nhỏ trên mặt chưa từng biến mất.

“Nhìn con làm gì?” Dư Hiểu Diệp kiên quyết muốn trả tiền, sau đó thuận tay mở máy ảnh trong điện thoại ra chụp con gái.

“Nhìn con bay bay, bay lên trời á.


“Con ngồi trên xe chứ có phải trên máy bay đâu, sao lại bay lên trời.

” Dư Hiểu Diệp cười nói.

“Dì nhìn con nè, dì muốn đuổi theo con không? Chú…”
Vừa nãy bà chủ khách sạn cho cô bé kẹo miễn phí, bây giờ cô bé chơi vui vẻ nhưng vẫn không quên cô ấy, điều này khiến cô ấy rất vui sướng.

“Dì không ngồi, con từ từ ngồi đi.



Nghe đứa trẻ gọi một tiếng dì, hai tiếng dì, bà chủ khách sạn cảm thấy mình như trẻ ra mấy tuổi, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Nếu lát nữa bé con chơi không đủ thì cô ấy sẽ lấy một ít tiền xu, nhất định phải để cô bé chơi thoải mái.

Ông chủ siêu thị cũng không hề kém cạnh, vẻ mặt tươi cười đứng bên cạnh vừa nói chuyện vừa đưa xu cho cô bé, dạy bé tự mình nhét xu vào.

“Tiếu Tiếu, chơi vui không?”
“Rất vui!”
“Sau này nếu cháu muốn chơi thì có thể đến chỗ chú, chú còn rất nhiều đồ chơi…”
Ông chủ siêu thị khom người đưa đồng xu cho cô bé, đồng thời dùng giọng nhẹ nhàng dỗ dành bé, cảm giác như đang bắt cóc trẻ con.

Cũng may mẹ của đứa bé quen biết ông ấy và luôn đứng bên cạnh trông chừng, nếu không thực sự có thể hiểu lầm.

Ông chủ siêu thị và bà chủ khách sạn cùng nhau cười đùa với Tiếu Tiếu, điều này khiến mẹ ruột là Dư Hiểu Diệp có vẻ hơi dư thừa.

Cô nhẹ nhàng lắc đầu, dứt khoát chuyên tâm chụp ảnh con gái, chợt nhận ra dù chụp thế nào thì bé con trong điện thoại vẫn luôn đáng yêu như một thiên thần nhỏ, trong lòng cô không khỏi cảm thấy tự hào.

Giọng nói của cô bé mang theo cảm giác ngọt ngào và ngoan ngoãn khiến người ta chỉ nghe thôi cũng cảm giác được chắn hẳn đây là một đứa bé đáng yêu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận