Chap nì hơi bị teenfic nma ksao, coi như là đòn bẩy cho 2 bé tỏ tình chứ mk nôn lắm r🥹🫶
_____________________
Trong cả tuần nay, hôm nào Sở Tinh cũng cầm theo một vài món đồ ăn vặt, đồ ngọt tráng miệng đến công ty ăn cơm cùng Lục Xuyên Thời. Hắn cũng cho thư kí đến đón cậu thường xuyên nên ai trong công ty cũng ngầm hiểu cậu chính là chồng nhỏ của hắn trong lời đồn, và cũng không có ai dám quá phận với cậu nữa. Có chồng nhỏ đến ăn cùng cũng khiến Lục Xuyên Thời vô cùng vui vẻ, hôm nào cũng nhìn ra cửa ngóng chờ Sở Tinh đến. Cả công ty ngập tràn bong bóng hường phấn, nhân viên cũng vui vẻ cảm tạ Sở Tinh, cả tuần nay bọn họ chưa thấy sếp cau mày lần nào rồi.
Hôm nay cũng vậy, cũng là một ngày ngọt ngào của hắn và cậu. Nhưng hôm nay Sở Tinh đến hơi sớm, Lục Xuyên Thời vẫn đang có cuộc họp quan trọng nên cậu ngoan ngoãn ngồi đợi hắn trong phòng. Bỗng bên ngoài có tiếng hò hét:
"Chu tiểu thư à xin cô, tiên sinh đang bận họp chưa về mong cô ra ngoài ngồi đợi".
Chu Mai Mai cáu gắt hất tay cô nhân viên:
"Cô là cái thá gì mà ngăn cản tôi chứ, tôi là người yêu của Lục Xuyên Thời đấy".
Cô nhân viên thấy tình hình không ổn bèn hốt hoảng chạy đi gọi tổng giám đốc.
Sở Tinh đang vui vẻ suy nghĩ xem trưa nay Lục tiên sinh sẽ cho cậu ăn gì thì bỗng dưng cánh cửa bật mở, quay đầu ra không phải là Lục tiên sinh cậu mong ngóng mà là một người phụ nữ mặc váy bó sát, để lộ vòng 1 nảy nở, móng tay dài đỏ, đi guốc cao vô kể. Cậu ngơ ngác lễ phép bắt tay hỏi:
"Chị tới tìm Lục tiên sinh ạ? Anh ấy đang đi họp chưa về, chị ra ngoài đợi một chút...".
Chưa kịp nói hết câu, Chu Mai Mai đã hất ly cafe trên bàn lên người cậu:
"Tao là người yêu của Lục Xuyên Thời. Mày là thằng hồ ly tinh quyến rũ anh ấy đúng không?"
Chu Mai Mai giật tóc cậu, ném vỡ ly thủy tinh rồi đẩy cậu xuống nền nhà, từng mảnh thủy tinh cứa vào da thịt lại như cứa vào tim cậu. "Gì cơ? Ng-Người yêu của tiên sinh á?"
Trái tim cậu như hẫng một nhịp, cùng lúc đó Lục Xuyên Thời cũng hớt hải chạy về, thấy chồng nhỏ của mình đang ngồi bệt trên đống thủy tinh, máu nóng của hắn như dồn lên não, hắn tức giận gào lên:
"Cô làm cái gì vậy hả?"
Hắn đẩy Chu Mai Mai ngã xuống đất rồi đỡ Sở Tinh lên ghế, phủi hết đống thủy tinh trên quần áo cậu. Hắn tức giận gọi điện cho Chu tổng:
"Ông xem con gái ông đã làm cái thá gì đi, dạy bảo con cho tốt nếu không được thì tôi không ngại dạy bảo hộ ông đâu".
Hắn tức giận lườm Chu Mai Mai:
"Cút".
Từ sau câu nói kia của Chu Mai Mai, tai Sở Tinh như ù đi, chẳng còn nghe được gì, "Hóa ra Lục tiên sinh có người yêu rồi sao? Vậy mình là gì chứ? Là do mình ảo tưởng sao?". Mảnh thủy tinh cứa vào da thịt đau điếng người nhưng cậu vẫn không thể khóc được. Đến khi Lục Xuyên Thời gọi cậu đến lần thứ 3 cậu mới hoàn hồn:
"Em sao vậy? Đưa tay tôi xem".
"Không, đừng chạm vào em", cậu giật mạnh tay ra.
"Ngài còn ở đây làm gì sao không đi theo người yêu của ngài đi?", cậu cáu gắt quát lại.
"Em làm sao vậy? Tôi làm gì có người yêu nào? Nhanh lên đưa tay đây không nhiễm trùng bây giờ".
Chú hổ giấy ban nãy giờ xẹp lép rồi. Cậu khóc nức nở:
"Ban nãy chị kia vào bảo vậy mà.. huhu.. tiên sinh lừa em đúng không..? Ngài có chút xíu tình cảm nào với em không huhu?.. Em rất yêu tiên sinh nên ngài có thể yêu lại em một chút thôi được không?.. Hức.. ức.. Nha? Tiên sinh nói đồng ý đi mà huhuu.."
Lục Xuyên Thời mãi không trả lời khiến cậu càng khóc lớn hơn, hắn đau lòng hôn liếm khóe mắt đỏ hồng:
"Không yêu em làm sao cho được chứ, không yêu em làm sao hôn em, làm sao làm với em được hả?". Hắn vừa nói vừa mổ mổ lấy đôi mắt ướt đẫm.
"G-Gì cơ? Tiên sinh nói thật ạ?", cậu ngơ đến mức nín khóc luôn rồi.
"Chứ sao nữa? Giờ thì để tôi xem vết thương của em được chứ?". Lục Xuyên Thời đứng dậy bế bé chồng nhỏ ướt cafe vào lòng, nắm lấy bàn tay bị thủy tinh cứa vô, vết thương chảy nhiều máu nhưng may là không sâu lắm. Hắn thấy dường như không phải thủy tinh cứa vào da cậu mà dường như đang cứa vào tim hắn. Hắn khử trùng vết thương cho cậu, cố gắng giảm thật nhẹ lực tay nhưng Sở Tinh vẫn bị đau mà run rẩy cắn môi. Hắn khử trùng vết thương xong thì môi dưới cũng đã bị Sở Tinh cắn đến bật máu, hắn xót xa, tỉ mỉ liếm lên vết cắn rồi lại hôn nhẹ lên vết thương. Hắn thương bé cưng quá trời.
Lục Xuyên Thời đau lòng hôn lên từng khóe mắt đến cái mũi nhỏ, sang đôi tai đỏ hồng, hôn tỉ mỉ khắp khuôn mặt cậu rồi nút lấy đôi môi đáng thương. Hắn luồn chiếc lưỡi to dày vào khuôn miệng nhỏ nhắn, tìm đến chiếc lưỡi nhỏ rồi quấn quýt an ủi nó. Tiếng nước tanh tách vang lên, nước dãi Sở Tinh không kịp nuốt chảy đầy cằm đều được hắn liếm hết. Cậu hạnh phúc mà ôm lấy cổ hắn hôn môi. Đến khi Sở Tinh tưởng rằng cậu sắp chết vì ngạt rồi thì hắn mới buông đôi môi sưng đỏ của cậu ra. Nắm lấy gáy cậu rồi chạm hai trán vào nhau thủ thỉ:
"Mình về nhà thôi".
____________________
Thì chuyện là từ hqua đến h mk cx đã lên đc 4c rồi í, mà view và vote thì không được khả quan lắm, cmt cx chả có lấy 1c nào nên mk cx hơi buồn. Theo lời nhỏ bn thì tại mk lên chap liên tục nên mng ko thấy hóng, kbt đko nx nma mk cx nản tht nếu view và vote cứ lẹt đẹt z. Mk ko mong cầu j nhiều đâu, kể cả view ít nma mng đến đọc xong thì cmt tiếp chút xíu động lực cho mk thì mk cx đã vui lắm rồi nma tht sự là kco 1 cmt nào nên mk buồn vl í. Mk cũng nhờ mng soát typo cho mk nx nma hnhu mng kiệm lời qá, mk toàn tự nhờ rồi lại tự đi soát th. Mk vẫn sẽ tiếp tục vt nhưng đến khi nào mk thấy vui do có ai đó cmt thì mk sẽ lên hoặc ko thì mk sẽ căn cứ vào view và vote, nếu khả quan hơn thì mk sẽ lên. V th tạm biệt mng. Chúc mng ngủ ngon. Iu nhắm🫶
5