Có năng suất qá hong zạ🙈
Chap nì 1k3 từ đó vote cho tui i🥹🫶
___________________
Sở Tinh luống cuống muốn bò ra bị Lục Xuyên Thời giữ lại. Hắn vạch quần lót nhỏ đánh "Bốp, bốp" hai phát lên hai cánh mông mẩy, lực tay không lớn nhưng da cậu non mịn nên vẫn bị đau đến ửng đỏ. Sở Tinh bĩu môi, đặt hai tay nhỏ xinh lên ngực hắn, rưng rưng hỏi:
"Hu.. sao tiên sinh đánh em.. đau huhuu.."
Tủi thân từ hôm qua đến bây giờ càng khiến cậu khó chịu òa khóc nức nở. Lục Xuyên Thời đánh người cho sướng tay giờ lúng túng rồi.
"E..Em chưa có làm gì hết mà ngài đã đánh em rồi.. huhu.. ngài xấu lắm.. không cần... huhu tiên sinh đi ra.."
Cậu khóc đến rối tinh rối mù khiến hắn không biết làm sao:
"Tại em sáng nay không nhắn tin báo tình hình cho tôi".
"Huhu.. tình hình gì.. tiên sinh có cho em số điện thoại đâu.. hư ức.. s..sao mà em gọi.. cho ngài được.. hức.. ức.. ngài thư kí cũng.. không cho.. em hức.. gọi cho ngài.. hức.."
Lục Xuyên Thời chột dạ, hắn quên mất mình chưa từng liên lạc với Sở Tinh lần nào, những lần trước hắn toàn kêu phiền phức rồi bảo thư kí đi gặp.
"Xin lỗi, tôi quên mất, giờ tôi lưu số điện thoại cho em, đừng khóc nữa".
2
Hắn đã bao giờ biết an ủi ai đâu, 30 tuổi đầu rồi mà chỉ biết kêu người ta "đừng khóc". Sở Tinh hiểu ra cũng nín khóc dần nhưng vẫn nấc lên từng tiếng nho nhỏ nom vô cùng đáng thương. Lục Xuyên Thời lưu số điện thoại xong thì Sở Tinh cũng nín hẳn nhưng giờ mắt cậu sưng húp rồi. Hắn tội lỗi xoa nhẹ mí mắt đỏ ửng của cậu. Đôi mắt long lanh nước của cậu ngước lên nhìn hắn lại làm bụng dưới của hắn rục rịch rồi. Sở Tinh cũng bị mép quần cọ vô lồn nhỏ sưng húp vừa đau vừa sướng, sợ rằng nước dâm đã chảy ướt quần lót nhỏ rồi.
Không khí ái muội khiến Lục Xuyên Thời chịu không nổi mà mút lấy đôi môi nhỏ kia như nghiện, hắn luồn chiếc lưỡi vào khoang miệng nhỏ của cậu, bắt lấy chiếc lưỡi đang rụt rè mà mút chùn chụt, cuốn hết nước bọt trong khoang miệng khiến cậu không thở nổi. Sợ tiên sinh không hài lòng, cậu vẫn chỉ cố phối hợp chứ không dám bảo tiên sinh lùi ra, đến khi Lục Thời Xuyên thấy mặt mũi cậu đỏ bừng mới lui ra, kéo thành sợ chỉ bạc. Hắn vuốt khóe môi nhìn Sở Tinh đang hé đầu lưỡi nhỏ thở dốc. "Cậu bị hôn đến cao trào rồi, dâm quá đi huhu", cậu thầm nghĩ.
Lục Thời Xuyên đẩy ngã cậu lên giường, lại tìm đến thú vui hắn mới khám phá được đêm qua. Đầu vú cương cứng đã đứng thẳng, gọi mời hắn đến sủng hạnh. Một bên bú mút khối thạch nhỏ, một bên tay cũng không yên phận mà kéo núm vú rồi cho nó bật trở về. Hắn thiên vị một bên vú khiến Sở Tinh tủi thân nức nở:
"Haa..a tiên sinh.. bên n..này nữa.. ha ức.."
"Bên nào cơ?". Hắn mút mạnh một cái rồi dứt ra khiến núm vú bắn trở về kêu cái "Bẹp", thích thú liếm môi nhìn thành quả của mình.
"Aaa.. haa.. bên này.. tiên sinh bú.. bên này nữa... bú cho ra sữa luôn.. hu..hức..". Vừa nói cậu vừa nhổm dậy cầm thịt vú hơi nhô ra đặt vào miệng hắn.
Lục Thời Xuyên đạt được ý nguyện, há to mồm ngậm lấy trọn thịt vú đỏ hồng, chuyên tâm mà gặm cắn.
"Haa.. t.. tiên sinh.. bú giỏi quá.. aa.. e.. em bắn mất.. haa.. hức".
Lục Xuyên Thời nghe đến máu nóng chảy ngược, hút mạnh một cái rồi kéo quần lôi con quái vật nhỏ ra chào hỏi với bé bướm chảy nước dầm dề. Sở Tinh chăm chú nhìn tiên sinh của cậu cởi áo quần, nhìn chằm chằm con quái thú nhỏ như say như mê. Hắn nhìn xuống cái lồn có vẻ sưng hơn hôm qua, nhíu mày hỏi:
"Lồn nhỏ bị đau sao?"
"Kh..Không phải". Đây là khoảnh khắc duy nhất cậu được ở gần tiên sinh nên mồm nhanh hơn não, cậu đã thốt ra mất rồi. Lục Xuyên Thời không tin chạm nhẹ vào lồn nhỏ một cái khiến cậu giật bắn mình, hắn không vừa lòng nhíu mày nhìn cậu. Sở Tinh chột dạ liếc mắt nhìn nơi khác. Hắn tức giận đánh liền mỗi bên mông năm cái khiến chúng đỏ bừng.
"Ai cho em nói dối?"
"Huhu.. tiên sinh đ..đánh em đau.. huhu.. em x.. xin lỗi.. hức..cc.. từ sau.. em.. kh.. không nói dối nữa.. hư hư.."
"Nếu tôi không hỏi đến thì em định giấu nhẹm đi rồi chịu đau đúng không?"
"Huhu.. không m.. mà.. tại vì... ngài là chồng em.. em gả cho ng.. ngài rồi.. thì tất cả mọi thứ đ.. đều do ngài.. quyết định.. với lại em không có thuốc mà cũng không nh.. nhìn thấy lồn nhỏ để bôi thuốc huhu".
Cậu tủi thân lắm, cậu sợ làm gì cũng bị tiên sinh ghét nên cuối cùng lại chẳng dám làm gì. "Chắc tiên sinh đánh là ghét mình rồi đúng không?" Tự nghĩ cậu lại tự ngược khóc nữa nở. Hắn vừa bất lực vừa tội lỗi xoa xoa lồn nhỏ ướt nước:
"Là lỗi của tôi, tôi xin lỗi, từ sau sẽ bôi cho em, đừng khóc nữa".
Bàn tay có nhiều vết chai sần xoa lên lồn nhỏ vẫn còn nứng khiến cậu lại chảy nước. Hắn sợ cậu vẫn còn đau nên xoa đầu Sở Tinh rồi đứng dậy định tự vào nhà vệ sinh giải quyết. Sở Tinh bối rối móc lại ngón út của Lục Xuyên Thời. "Cậu nứng lắm rồi mà ngài ấy lại bỏ đi, là chán ghét mình rồi sao?" Cậu sợ hãi thốt lên:
"E-Em vẫn còn làm được mà."
"Sưng như vậy mà vẫn được sao?"
"Đ-Được mà". Cậu gật đầu chắc nịch, cậu sợ không thỏa mãn được hắn, hắn sẽ đi tìm người khác mất thôi.
Lục Xuyên Thời thở dài, leo lại lên giường xoay mông cậu lên cao, quyết định dùng cặp đùi non mịn để giải phóng. Hắn đút côn thịt nóng bỏng vào giữa đùi, Sở Tinh như bị bỏng mà giật mình. Lục Xuyên Thời vỗ nhẹ vào mông cậu:
"Khép chặt hai đùi vào nào"
Sở Tinh kẹp chặt côn thịt lớn như sợ nó sẽ bỏ rơi mình vậy, Lục Xuyên Thời bắt đầu luật động nhanh chóng. Côn thịt mài qua môi lồn, chọc vào hột lẹ khiến cậu nứng không chịu được, hai mép đùi cũng bắt đầu bị mài đỏ ửng lên, lỗ đít phơi ra không khí đang hấp háy như miệng nhỏ đói khát. Hắn không nghĩ làm bằng đùi cũng tuyệt như vậy, đúng là tuyệt phẩm mà. Dù hắn muốn dùng cách này để lồn nhỏ không bị đau nhưng với tốc độ này của hắn thì môi lồn cũng bị chà đến lật ra, lộ hột le sưng đỏ. Cậu bắn ra hai lần rồi, đùi cũng bị chà đến xước ra rồi mà hắn vẫn chưa ra.
"Hư.. ức.. ngài nhanh ra.. đi mà.. huhu cho em..".
"Cố nhịn một chút nữa thôi, sắp rồi".
Cuối cùng thì hắn và cậu bắn ra cùng một lúc. Sở Tinh lại kiệt sức mà ngất đi rồi, đùi đều xước đỏ cả lên. Hắn gọi cho thư kí mua thuốc rồi lại bế cậu vào vệ sinh sạch sẽ, thay ga gối, bế cậu lên giường bôi thuốc. Xong xuôi, Lục Xuyên Thời lên giường, ôm eo mỹ nhân ngủ một giấc đến sáng.