Nụ hôn này kéo dài triền miên, đến khi Giang Tiêu Tiêu bát đầu không thở được thì Cận Tri Thận mới buông cô ra nhưng vấn quyến luyến không thôi.
Đêm đã khuya, trên mặt Giang Tiêu Tiêu nhuốm nét mệt mỏi, anh bèn dät cô vào phòng.
Giang Tiêu Tiêu đi vào, Tiểu Bảo đã năm ngủ trên giường, hiếm thấy Cận Tri Thận không theo vào mà săn sóc đóng cửa lại giúp cô.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Bảo đứng mép giường, lay cánh tay Giang Tiêu Tiêu một cách dè dặt.
Giang Tiêu Tiêu lơ mơ mở mắt, nhìn về phía Tiểu Bảo rồi mỉm cười rạng rỡ: “Chào.
buổi sáng, bé cưng”
Tiểu Bảo kéo cô dậy, đến khi cô sửa soạn xong xuôi thì thấy được bữa sáng trên bàn ăn, cô không nhịn được mà nhướng mày.
Là một bữa sáng đơn giản với bánh mì nướng, sữa bò, thịt xông khói, trứng rán “Những thứ này… đều là anh làm à?” Giang Tiêu Tiêu ngạc nhiên, hỏi.
Cận Tri Thận gật đầu: “Là anh làm, em nếm thử xem”
Nghe anh nói thế, Giang Tiêu Tiêu cảm thấy rất ấm lòng €ô còn tưởng rằng anh trở lại gặp mặt được một lần hiếm hoi là tốt lam rồi, ai ngờ bây giờ còn làm bữa sáng.
Giang Tiêu Tiêu vội vàng bế Tiểu Bảo ngồi vào bàn.
Tiểu Bảo quan sát bữa sáng tren bàn, ánh mặt bé tràn đầy sự nghỉ ngờ thứ ba mình làm liệu có ăn được không.
Nhưng Giang Tiêu Tiêu đã cắt một miếng nhỏ rồi cho vào trong miệng.
Cận Tri Thận ngồi xuống ghế đối diện, nhìn cô với vẻ chờ mong.
Giang Tiêu Tiêu nuốt thức ăn xuống rồi nói: “Cũng không tệ!”
Nghe cô khen ngợi, Cận Tri Thận không kìm được mà mỉm cười. Một bữa sáng đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhưng lại vô cùng ấm áp.
Ăn sáng xong, Cạn Tri Thận đưa Tiểu Bảo đến trường trước rồi mới đưa Giang Tiêu Tiêu đến công ty.
Lúc sắp xuống xe, anh bông gọi cô lại: “Buổi trưa anh đến đón em, chúng ta cùng đi ăn”
€ó lẽ trong lòng tràn đầy mong đợi nên buổi sáng trôi qua rất nhanh, đến buổi trưa hai người bọn họ đi đến một nhà hàng, được dân vào bàn đã đặt trước.
Nào ngờ bọn họ vừa ngồi xuống chưa được bao lâu thì Tân Mộ Lan bồng xuất hiện trước mặt họ.
Không chỉ thế bà còn dân theo một cô gái xa lạ.
Xem cách ăn mặc của đối phương hiển nhiên là thiên kim tiểu thư của nhà nào đó, cả người toát lên khí chất tao nhã và cao quý.
Giang Tiêu Tiêu cảm thấy rõ ràng Tân Mộ Lan xuất hiện với mục đích nào đó, cô hơi sửng sốt.
Nét mặt Cận Tri Thận sa sầm, hỏi: “Mẹ, sao mẹ lại ở đây?”
Tân Mộ Lan nhẹ nhàng chuyển tâm mắt lên người Giang Tiêu Tiêu, tuy bà gật đầu lịch sự tỏ ý chào hỏi nhưng trong ánh mắt ấy lại chứa nét lạnh lùng Sau đó bà mỉm cười kéo cô gái bên cạnh lại gân và nói: “Mẹ dân Viện Viện đi dạo phố ấy mà, không ngờ lại trùng hợp gặp được hai đứa”
Nói rồi bà nhìn về phía Giang Tiêu Tiêu “Nếu tình cờ gặp nhau thế này chỉ bảng cùng ăn một bữa? Cô Giang hẳn là không ngại đâu nhỉ?”
Giang Tiêu Tiêu nhìn Cận Tri Thận rồi cười nói: “Tất nhiên là không ngại ạ”
Thậm chí cô còn chủ động gọi bồi bàn đến bảo mang thêm hai bộ bát đũa lên đây.
Giang Tiêu Tiêu từng lên kế hoạch cho tiệc sinh nhật của Tiểu Báo và tiệc mừng thọ của ông cụ Tân, cho nên đương nhiên cũng biết được khẩu vị của Tân Mộ Lan, cô gọi một loạt món ăn đều là thứ mà bà thích.
Lúc món ăn được đưa lên, Tân Mộ Lan hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức bị thay thế bởi sự bất mãn, bà cảm thấy Giang Tiêu Tiêu đang cố tình lấy lòng mình Bà vừa mới gắp một đũa thức ăn thì lập tức giới thiệu cho Cạn Tri Thận: “Trí Thận, đây là con gái nhà bác Lý.”
Lý Viện Viện nở nụ cười e thẹn, khi cô ta cười có hai lúm đồng tiền trông rất thích mắt Nhưng Cận Tri Thận không thèm nhìn cô ta lấy một cái.
Trái lại Giang Tiêu Tiêu nhìn Lý Viện Viện rất nghiêm túc, lúc này cô hoàn toàn không nhạn thức được räng thật ra Tân Mộ Lan đang giới thiệu Lý Viện Viện cho Cận Tri Thận.
“Tri Thận, con còn nhớ Viện Viện không?
Con bé là con gái của bác Lý, trước kia hai đứa từng gặp nhau rồi đấy”
Tân Mộ Lan dừng một chút rồi nói tiếp: “Có điều mấy năm trước con bé đi ra nước ngoài du học, vừa mới về nước được vài ngày đã muốn gặp con”
Cận Tri Thận im lặng, anh khẽ nhíu mày, ra hiệu Tân Mộ Lan đừng nói chuyện nữa.
Nhưng Tân Mộ Lan vấn kéo tay Lý Viện Viện một cách thân thiết: “Viện Viện tốt nghiệp Thạc sĩ của Viện công nghệ Massachusetts, nhất định sau này sẽ giúp.
sức rất nhiêu cho sự nghiệp”
Giúp sức?
Nói gì sao nghe là lạ vậy nhỉ?
Giang Tiêu Tiêu chậm tiêu, đến tận bây giờ cô vần chưa phát hiện đây thật ra là một buổi xem mát trá hình.
Thậm chí cô còn thâm cảm thán: “Lợi hại thật”
Cận Tri Thận không hổ là một con người xuất chúng, những người anh quen biết toàn là lớp người tài ba.
Giang Tiêu Tiêu nhận thấy từ đầu đến giờ Cận Tri Thận không nói câu nào, bấy giờ mới quay sang nhìn thì phát hiện mặt anh đen sì.
Một lát sau cô mới nghe thấy anh lạnh giọng nói một câu: “Mẹ, con không nhớ mình có quen biết cô Lý nào cả.”
Tức khắc nụ cười trên mặt Lý Viện Viện cứng đờ, cô ta mỉm cười lúng túng: “Chủ tịch Cận luôn luôn bận rộn, không nhớ tỏi cũng là bình thường.”
Mặt Tân Mộ Lan sâm lại, tuy bà cũng hết sức khó xử nhưng cũng không quên hòa giải: “Tri Thận chính là như thế dấy, cả ngày chỉ biết làm việc với làm việc thôi”
Giang Tiêu Tiêu âm thâm tán đồng, vừa ngước mất lên thì đúng lúc Lý Viện Viện cũng nhìn sang cô.
“Trò chuyện một lúc rôi mà quên hỏi, quý cô đây là ai thế ạ?”
Lý Viện Viện không ngốc, cô ta sớm đã nhận ra Giang Tiêu Tiêu và Cận Tri Thận có quan hệ thân thiết với nhau.
Giang Tiêu Tiêu thoáng chân chừ, cô liếc Cận Tri Thận một cái rồi hít sâu một hơi.
Nếu bọn họ đã quyết định ở bên nhau thì không bảng nói thang với Tân Mộ Lan.
Dù sao đây là một bước cực kỳ quan trọng.
Giang Tiêu Tiêu nói: “Tôi là Giang Tiêu Tiêu, là…”
Cô vừa định giới thiệu mình là bạn gái của Cận Tri Thận, ai ngờ lại bị Tân Mộ Lan cướp lời.
“Tại cô, tại có, vừa rồi quen giới thiệu cho hai đứa” Tân Mộ Lan như vô tình liếc nhìn Giang Tiêu Tiêu rồi giới thiệu: “Cô gái này ấy à, là một khách hàng của Tri Thận”
Lý Viện Viện ngạc nhiên, là một khách hàng thì tại sao lại thân mật với Cận Tri Thận như vậy?
Thoạt tiên Giang Tiêu Tiêu hơi cứng đờ, trong mắt cô hiện lên vẻ bất đác dĩ.
Cận Tri Thận cau mày, anh định thanh minh cô là bạn gái của mình một cách nghiêm túc nhưng lại bị Tân Mộ Lan chặn họng.
“Công ty của cô Giang hợp tác với nhà họ Cận vài lần, qua lại nhiều nên cũng dần quen biết”
Thật ra Tân Mộ Lan nói cũng không sai, đúng là vì vài lần hợp tác mà Giang Tiêu Tiêu và Cận Tri Thận mới quen nhau.
Cho dù Giang Tiêu Tiêu muốn lên tiếng giải thích thì cũng không tiện phản bác.
Nhưng Lý Viện Viện cứ cảm thấy việc này không đơn giản như vậy, vì vậy hỏi tiếp: “Có vẻ cô Giang và anh Tri Thận thân thiết quá, hai người…
Dầu Tân Mộ Lan thấy säảc mặt Cận Tri Thận trở nên cực kỳ khó coi thì vẫn nói tiếp: “Hợp ý trong công việc nên quan hệ cá nhân cũng thân thiết hơn”
Lý Viện Viện bị Tân Mộ Lan kéo đi vốn là để gặp cận Tri Thận, thấy bên cạnh anh có một người phụ nữ thân thiết khác thì đương nhiên phải hỏi cho rõ ràng.
Cô ta vừa hỏi quan hệ của hai người họ thì mặt Tân Mộ Lan sa sầm, bà dứt khoát nói luôn: “Viện Viện à, thật ra cô rất thích cô Giang đây, nên có suy nghĩ ích kỷ, muốn nhận con bé làm con nuôi”
Tân Mộ Lan giống như coi Lý Viện Viện như con dâu mình mà hỏi thử: “Cháu không để ý chứ?”
Trên mặt Giang Tiêu Tiêu hiện lên nét bối rối, đến bây giờ cô mới hiểu ra một loạt hành động của Tân Mộ Lan là như thế nào, nhất thời cảm thấy sững sờ.
Cô hoàn toàn không biết phải ứng đối với tình cảnh hiện tại như thế nào.