Bé Cưng Tinh Quái - Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành


Hiện tại, Tống Thanh Uyển đang trực trong bệnh viện, trong đầu cô ấy chợt hiện lên lời Cận Tri Dực nói trước đó, cảm thấy hơi sợ, cô ấy quan sát xung quanh nhưng không phát hiện ra cái gì.

Cuối cùng cũng chờ được đến lúc tan tầm, Tống Thanh Uyển kéo lê thân thể mệt mỏi về nhà.
Tuy nhiên trên đường đi về, cô ấy luôn cảm thấy hình như có người đi theo sau mình nhưng cũng không dám chắc chắn, có điều cô ấy vẫn lo lắng thấp thỏm mà nhìn về phía sau.

Nhưng cô ấy lại sợ có ai đó ở đằng sau thật, nên chỉ có thể đi nhanh hơn, sau đó thường thường dừng lại cảm nhận xem phía sau có tiếng bước chân không.

Và thật khó tin là con đường này cực kỳ bình yên, dường như tất cả chỉ là Tống Thanh Uyển lo lắng vẩn vơ mà thôi.

Sau khi về đến nhà, Tống Thanh Uyển suy nghĩ lại một cách cẩn thận những gì xảy ra trên đường đi về, cứ cảm thấy hình như mình nghĩ nhiều rồi.

Có lẽ là mình suy nghĩ nhiều thật, Tống Thanh Uyển thầm nghĩ.

Vì vậy cô ấy dứt khoát bỏ qua việc này, đi cày phim.

Lúc này, Cận Tri Thận vẫn đang bàn bạc đối sách với mọi người trong văn phòng.

Cận Tri Thận ngồi ghế đầu, nhìn bọn họ, khẽ gõ bàn, rồi nói: “Địch trong tối ta ngoài sáng, như thế chúng ta đang ở thế bị động, mọi người có cách nào dụ hai lính đánh thuê kia ra không?"

Chỉ cần lính đánh thuê bại lộ, Stephen ắt sẽ tự rối loạn trước, không đoán ra được dụng ý của Cận Tri Thận, đến lúc đó mọi chuyện sẽ dễ xử lý hơn.

Mà lính đánh thuê một khi đã bại lộ thì bọn họ có thể lợi dụng những người đó tiến hành uy hiếp, nếu có thể cạy miệng đối phương đương nhiên là càng tốt, dù không thể thì cũng có thể biến bên mình thành bên chủ động.

Nói chung, chỉ có lợi mà không hại gì.
“Việc này đơn giản thôi, em dẫn dụ bọn họ ra là được, dù sao bọn họ đang tập trung tinh lực đối phó em mà, đúng không? Em chỉ cần dùng chút thủ đoạn, dụ bọn họ đi vào là được.” Cận Tri Dực nghe đối phương nói xong, lập tức tiếp lời.

Ai dè Cận Tri Thận bác bỏ đề nghị của anh ta ngay tức thì: “Không được, hiện giờ chân chú bị thương vẫn chưa lành, nếu thật sự bị bọn họ bắt được thì sợ rằng không có khả năng trốn ra được ấy chứ.
Hơn nữa mục tiêu của bọn họ vốn dĩ chính là chú, chú làm thể có khác nào đưa dễ vào miệng cọp đâu?”

Thế nhưng Cận Tri Dực lại cảm thấy không có vấn đề gì cả: “Đơn giản thôi mà, sắp xếp người của mình trước để đối phương không còn đường chạy trốn" “Lỡ như thất bại, anh không gánh vác nổi hậu quả ấy đâu.
Có thể nghe ra được sự đau lòng trong giọng nói của Cận Tri Thận khi nói câu này.

Bạch Lễ và Hạ Thư Hàm ngồi bên cạnh nãy giờ vội nói: “Cậu chủ, có lẽ để chúng tôi làm theo cách này được đấy, chỉ cần chúng tôi cải trang thành cậu hai, đến lúc đó dù bị kẻ địch bắt thì cũng không thành vấn đề”

Bọn họ vốn cho rằng Cận Tri Thận sẽ đồng ý, dù sao làm như vậy cũng bảo đảm được sự an toàn cho Cận Tri Dực, nào ngờ anh vẫn im lặng.

Hai người bọn họ xung phong đảm nhận việc này, anh rất cảm động, nhưng anh cũng không dám đảm bảo tuyệt đối không có sơ sót, dù là một người trong số họ cũng không thể xảy ra chuyện gì được.

Cận Tri Dực vội vàng ngăn cản: “Không được, không được, các anh cải trang thành tôi kiểu gì được? Vóc dáng không giống nhau nhìn một cái là ra ngay, vẫn là để tôi làm thì hơn.”

Bạch Lễ nói ngay: “Cũng chưa chắc, đến lúc đó tôi chỉ cần lộ mặt, không làm gì nhiều, e là bọn họ cũng không phát hiện ra được.
“Anh coi thường bọn họ quá đấy, lính đánh thuê tinh mắt lắm, chắc chắn sẽ đoán được các anh đang cải trang, một khi bọn họ phát hiện ra sự khác thường tuyệt đối sẽ không mắc câu, chỉ sợ cục diện sẽ càng khó khống chế hơn.” Cận Tri Dực phản bác.

Lời anh ta nói đúng là sự thất, nếu Quý Trần đã tìm lính đánh thuê đến đây thì nhất định bọn họ có ưu thế nào đó, thủ thuật che mắt này sợ là không có tác dụng với bọn họ.

Huống chi nếu có thể trở thành lính đánh thuê thi chắc chắn năng lực của mấy người đó tuyệt đối không kém, nếu ngụy trang thì nhất định bọn họ sẽ đoán ra được ngay.

Suy nghĩ hồi lâu, Cận Tri Thận cân nhắc thiệt hơn rồi cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.

Dù sao cách này chỉ có thể dùng một lần, nếu lần này đối phương mắc câu thật cũng sẽ nhận ra sự khác thường, lần sau chắc chắn sẽ không bị lừa nữa.

Vì vậy nhất định phải bảo đảm không để xảy ra sơ sót gì, hơn nữa chỉ có thể thành công, không được phép thất bại.

Cận Tri Thận xoay sang nhìn Bạch Lễ và Hạ Thư Hàm, nói: “Hai cậu nhất định phải bảo vệ an toàn cho chú ấy

Dẫu sao cũng là em trai ruột của anh, đương nhiên là hai người họ gật đầu với vẻ thận trọng: “Cậu chủ, anh yên tâm.

Nếu đã tìm được điểm đột phá thì việc quan trọng nhất bây giờ là lập ra một kế hoạch hoàn mỹ có thể làm cho đối phương mắc câu.

Lên kế hoạch cũng không khó, chuyện cần làm là để cho cấp dưới của Bạch Lễ giả làm một nhóm đối địch khác đến tấn công biệt thự của Cận Tri Dực.
Quá trình này cuối cùng sẽ dẫn đến kết quả là hệ thống an ninh của biệt thự xuất hiện lỗ hổng, đến lúc đó lính đánh thuê kia có lẽ sẽ bị mắc lừa.

Nghe Cận Tri Thận nói xong, Cận Tri Dực nói ngay: “Hệ thống an ninh mới của biệt thư sắp được lắp đặt xong rồi, có lẽ trong hôm nay là có thể hoàn thành.”

Lần trước, hệ thống an ninh trong biệt thự của anh ta bị đám người kia phá hỏng một chút, sửa chữa cũng rất tốn thời gian, hơn nữa nơi đó quá nguy hiểm, cho nên anh ta đổi chỗ ở lâu rồi, bây giờ đang ở trong một căn biệt thự mới.
“Như vậy là tốt nhất, dù sao chúng ta phải kịp hành động trước bọn họ, nếu không nắm giữ quyền chủ động thì chuyện này chẳng khác nào uổng công vô ích.” Hạ Thư Hàm nói.

Cận Tri Thận gật đầu, rốt cuộc bọn họ nói đều đúng cả, hoàn toàn trùng khớp với ý nghĩ của anh.

Rồi Cận Tri Thận nói tiếp: “Bạch Lễ, cậu cho người của cậu chuẩn bị trước đi, không thể để xảy ra bất kỳ sơ sót gì.”

Nếu không nằm vững lực tấn công, sợ rằng đến lúc đó kẻ địch thật sự xuất hiện lại rồi loạn, vì thế nhất định phải nắm chắc.

Bạch Lễ gật đầu: “Cậu chủ yên tâm, chuyện này hãy giao cho tôi, tôi sẽ dặn dò bạn họ cẩn thận.”

Nói thật Bạch Lễ làm việc luôn khiến Cận Tri Thận yên tâm, chẳng qua lần này liên quan đến Cận Tri Dực nên anh mới lo lắng như thế.

Dù sao cũng là người thân của mình, nếu xảy ra chuyện gì thật thì chắc chắn Cận Tri Thận sẽ không chịu nổi, hiển nhiên Bạch Lễ cũng hiểu được điều này, bởi vậy khi trở về anh ấy nhất định sẽ hoàn thành tốt chuyện này.

Cận Tri Dực cảm thấy kế hoạch của anh mình rất tuyệt, thế là không chút tiếc rẻ lời khen: “Kế hoạch này được đẩy anh, không hổ là anh của em”

Mấy người bọn họ lại thảo luận kỹ càng thêm một lúc rồi mới giải tán.

Trước khi đi, Cận Tri Thận nói với Cận Tri Dực: “Chú trở về chuẩn bị sẵn sàng, nhất định phải bảo đảm hệ thống an ninh của cậu sẽ không bị nhóm lính đánh thuê ấy phả hủy.

Đừng để đến lúc đó tiền mất tật mang, làm mình cũng bị cuốn vào nguy hiểm.

Sau khi về nhà, Cận Tri Dực lại nhớ đến Tổng Thanh Uyển, chợt nghĩ nếu kế hoạch đang thực thi mà cô ấy đột nhiên xuất hiện, vậy thì phiền to, thế là anh ta lập tức gọi điện cho cô ấy.
"Sao thế?” Tống Thanh Uyển nghe máy, cảm thấy hơi khó hiểu, “Hôm nay cô không cần đến, hai ngày nay không có việc gì thì cũng đừng đến đây, tiền lương tôi vẫn sẽ trả cho cô như bình thường, chẳng qua là cô không cần đến đây thôi.”

Tuy không hiểu ra sao nhưng vừa nghe là sẽ trả lương như thường, cô ấy cũng không khó chịu nữa, nói ngay: “Tôi biết rồi.”

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui