Giang Tình Tình nói đến đây thì dừng lại, quan sát nét mặt của Quý Trần.
Quý Trần ngồi trên ghế giám đốc to rộng, vẻ mặt u ám không thấy rõ, ngón trỏ cong lên gõ nhẹ lên mặt bàn, gã nói: “Nói tiếp đi”
Ánh mắt Giang Tình Tình sáng lên, nói tiếp: “Vì vậy, nếu bây giờ tìm được một người giả làm mẹ ruột của Tiểu Bảo, bên kia nhất định sẽ rối loạn”
Quý Trần cười nhạo, gã và Cận Tri Thận đấu đá rất nhiều lần, người đàn ông đó bình tĩnh đến mức gần như vô tình, quả thật khó tưởng tượng được bộ dạng hoảng loạn của anh.
“Đây là kế hoạch của cô à? Cô đánh giá quá thấp Cận Tri Thận rồi đấy”
Giang Tình Tình cười khẽ: “Không, chúng ta xuống tay từ chỗ bà Cận trước.
Cận Tri Thận hiếu thuận, rất nghe lời mẹ, bà Cận lại vô cùng yêu thương cháu trai của mình.
Nếu biết mẹ ruột của cháu mình trở lại, anh đoạn xem bà ta sẽ đứng về phía ai?”
Quý Trần ngồi thẳng người dậy, cảm thấy hơi thú vị,
Giang Tình Tình mỉm cười, biết Quý Trần bắt đầu dao động.
Dao động là được rồi, chỉ sợ gã không nao núng.
“Nghe nói bà Cận cũng không phải người dễ đối phó.” Quý Trần trầm ngâm.
“Việc này liên quan đến máu mủ ruột thịt, dù là ai cũng sẽ có lúc không lý trí.”
Giang Tình Tình nói với vẻ ung dung, mười ngón tay sơn đỏ tươi, vừa đẹp đẽ vừ diêm dúa.
Quý Trần lại quan sát kỹ Giang Tình Tình, vẻ săm soi hiện rõ trong ánh mắt, gã đánh giá thấp người phụ nữ này rồi.
Gã xem thường Giang Tình Tình, nhưng lại hận Cận Tri Thận đến tận xương tủy.
Nếu có thể mượn cơ hội này khiến Cận Tri Thận không xoay mình được, thể thì hợp tác với cô ta một lần cũng không hề gì.
Nhưng trước đó, gã phải bảo đảm không có bất kỳ sai sót nào.
“Nói toàn bộ kế hoạch của cô cho tôi” Quý Trần lạnh lùng nói.
Giang Tình Tình khẽ mỉm cười, mừng thầm: “Không hổ là Chủ tịch Quý, biết rõ nếu chỉ có thể thì không thể tiêu diệt Cận Tri Thận.
Điều này là hiển nhiên, Cận Tri Thận không thể chấp nhận người này ngay được, bước đầu tiên chúng ta phải để người phụ nữ ấy tạo dựng mối quan hệ thân thiết với bà Cận”.
Giang Tình Tình vừa nói vừa cười đắc ý: “Có thân phận danh chính ngôn thuận, cô ta có thể làm rất nhiều việc, chẳng hạn như tạo rắc rối hay hiểu lầm cho Giang Tiêu Tiêu và Cận Trị Thận.
Trên đời này không có tình cảm vĩnh viễn bền vững, hiểu lầm nhiều dần, quan hệ của họ cũng sẽ kết thúc”
Quý Trần nhìn mặt Giang Tình Tình, cảm thấy vào giờ phút này, cô ta giống như mụ phù thủy độc ác trong truyện cổ tích, song lại có được một khuôn mặt quyến rũ.
“Khi Cận Tri Thận ngày một thất vọng, Chủ tịch Quý, cơ hội của anh đến rồi”
Quý Trần nhìn Giang Tình Tình, khí thế mạnh mẽ, vẻ mặt lạnh tanh,
Giang Tình Tình không đoán ra được gã đang suy nghĩ gì, đây là cơ hội duy nhất của cô ta, cô ta tuyệt đối không thể để vuột mất.
Giang Tình Tình cắn răng, bổ sung một câu: “Kế hoạch này chắc chắn sẽ thành công.
Cận Tri Thận rất quan tâm gia đình, cũng đối xử rất tốt với con khốn Giang Tiêu Tiêu ấy.
Đến lúc đó, sức ép từ hai bên dĩ nhiên sẽ khiến anh ta bị tổn thương nghiêm trọng, Chủ tịch Quý, anh muốn đối phó với đối phương chỉ có thể khi anh ta bị thương nặng.”
Quý Trần không mấy vui vẻ vì cách nói hạ thấp mình của Giang Tình Tình, trên mặt chợt hiện lên nét tàn bạo.
Giang Tình Tình nhận ra mình lỡ lời, trong lòng căng thẳng, vội vàng cứu chữa: “Tôi không có ý dó, Chủ tịch Quý quang minh lỗi lạc, Cận Tri Thận chỉ là một tên tiểu nhân nham hiểm mà thôi.
Chỉ cần cho anh cơ hội, anh ta tuyệt đối không phải đối thủ của anh.”
Quý Trần cười nửa miệng: “Cô Giang có tài năng nói thật, bản lĩnh nịnh nọt cũng khá đấy.”
Mặt Giang Tình Tình nóng bừng nhưng lại không thể nổi giận, đành phải nói sang chuyện khác.
“Đúng rồi, Chủ tịch Quý, nếu anh vẫn chưa yên tâm thì có thể nghĩ về con trai của Cận Tri Thận.
Tôi dám chắc địa vị của Giang Tiêu Tiêu cao đến cũng không thể hơn con trai của anh ta được, chỉ cần có nó, chắc chắn Cận Tri Thận sẽ không chọn Giang Tiêu Tiêu”
Cả giới kinh doanh đều biết Cận Tri Thận cưng chiều con trai của mình, đương nhiên Quý Trần cũng nghe nhắc đến.
Lúc này, gã mới hoàn toàn quyết định chấp nhận biện pháp này.
Trong văn phòng của Quý Trần có một cửa sổ sát đất rất lớn, gã đi đến đó, kéo rèm cửa lên, ngay lập tức ánh mặt trời đổ vào trong phòng.
Dù quản lý công ty và học tập mọi thứ bận rộn đến đâu, chỉ cần có thời gian nhàn rỗi là cô sẽ thiết kế gì đó.
Đó đã là niềm yêu thích khắc sâu vào trong xương tủy, dung nhập vào máu thịt.
Giang Tiêu Tiêu sửa chữa rồi lại sửa chữa, rồi chẳng biết đã đến giờ tan tầm từ lúc nào.
Cô vươn vai, nhìn đồng hồ đeo tay, thầm nghĩ: May quá, chút nữa là không kịp rồi.
Cô nhanh chóng tắt máy tính, cầm chìa khóa xe, lái xe đến công ty của Cận Tri Thận.
Đến trước công ty, cô lấy điện thoại ra gọi cho Cận Tri Thận.
- -------------------.