Bé Đạo Sĩ Biết Bắt Quỷ Xuống Núi Được Cả Nhà Cưng Chiều Tận Trời


"Vậy cậu ta sẽ gặp nguy hiểm sao?"

Khương Quảng Thịnh tiếp tục hỏi.


Nhóc con gằn từng chữ: "Gặp được, nhưng bùa bình an bảo vệ chú ấy cho nên bùa bình an nát.

"

"Thì ra là như thế, bùa bình an bảo hộ cậu ta, vậy cậu ấy còn gặp nguy hiểm không?"

Nhóc con nâng tay nhỏ lên, tay nhỏ bấm đốt ngón tay tính toán, lắc đầu: "Đã không có.

"

Tử kiếp đã phá.


Nhưng khả năng sẽ bị thương một chút.


"Nếu đã không có, chúng ta đi ngủ trước đi, ngày mai có cơ hội cha mang con đi Cục Cảnh sát nhìn xem chú kia.

"

Thời gian không còn sớm, bảo bối nhỏ cần đi ngủ.


Đối với Khương Quảng Thịnh bây giờ thì không có gì quan trọng hơn bảo bối nhỏ.


"Được.

"

Bảo bối nhỏ nằm xuống, ghé vào trong lòng Khương Quảng Thịnh, tay nhỏ kéo bám vào áo ông, nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.


Khương Quảng Thịnh nhờ bảo bối nhỏ ngủ say, cầm di động để nhắn tin cho bảo tiêu để hắn đi tra chút tin tức ở Cục Cảnh sát đêm nay có hành động gì, đặc biệt là tra về Phó Lâm.


Làm tốt hết thảy, Khương Quảng Thịnh buông di động, xoay người ôm bảo bối nhỏ nhà mình ngủ.


Bảo bối nhỏ trong lòng, Khương Quảng Thịnh vô cùng thoả mãn, còn tỏa ra mùi sữa nhàn nhạt, chỉ chốc lát sau liền ngủ.



Buổi sáng ngày hôm sau, bảo bối đúng giờ rời giường.


Thấy cha còn đang ngủ bé ngoan ngoãn không đánh thức cha, mà đi ra đến bên cửa sổ lồi ngồi lên thảm lông, vắt cheo chân bắt đầu đả tọa.


Một giờ sau, đả tọa kết thúc, bé sờ sờ khuôn mặt mình rồi bò dậy.


Thấy Khương Quảng Thịnh vẫn chưa tỉnh ngủ liền tự mình đi dép lê nhỏ rồi từng bước đi đến cửa.


Cố gắng kiễng chân nhỏ lên vặn mở cửa, bảo bối nhỏ chui ra hướng phòng bé chạy đi.


Đi rửa mặt đánh răng, thay quần áo.


Mặc vào áp thun trắng nhỏ, mặc quần đen hưu nhàn, rồi cầm một ít nước hoa phun lên.


Một lát sau một bảo bối thơm ngào ngạt ra lò.


Nhìn mình trong gương tròn bé vừa lòng lộ ra tươi cười.


"Lại là một ngày tuyệt vời nha.

"

"Quả Quả cố lên!"

Sau khi cổ vũ bản thân, bảo bối nhảy nhót chạy ra khỏi phòng.


Đi đến chỗ cầu thang từng bước từng bước đi xuống dưới.


"Nha, nha, nha,!.

.

"


Khương Nhược Thần ăn cơm sáng xong chuẩn bị đi công ty làm thì nghe thấy âm thanh nhỏ này, lập tức biết đó là ai.


Hắn từ bàn ăn đứng dậy đi đến chân cầu thang, hắn nhìn thấy bảo bối nhỏ phấn trấn liền nở nụ cười ôn hòa.


"Quả Quả bảo bối rời giường rồi!"

Bé thấy Khương Nhược Thần liền cao hứng gật đầu: "Vâng, Quả Quả tự mình dậy a.

"

Khương Nhược Thần đi đến bế bé lên, vững vàng ôm bé vào trong lòng.


"Chính mình dậy nha, lợi hại như vậy?"

"Đúng nha, Quả Quả còn tự đánh răng rửa mặt mặc quần áo, Quả Quả lợi hại không?"

Bảo bối nhẹ nhàng nâng cầm lên, bộ dáng mau khen bé đi mau khen bé đi.


Khương Nhược Thần không có bủn xỉn mà khen bé, lời khen không ngừng nói ra.


"Lợi hại, quá lợi hại!"

"Anh hai, Quả Quả là đứa bé lợi hại nhất.

"

Bảo bối nhỏ được dỗ đến vui vẻ, cuối cùng còn có chút ngượng ngùng.


"Anh hai cũng vô cùng lợi hại.

"

Nói xong liền nhào vào trong l*иg ngực Khương Nhược Thần, lỗ tai bé đỏ bừng.


Khương Nhược Thần nhìn thấu nhưng không nói toạc ra, ôm bé đi đến nhà ăn: "Chúng ta đều lợi hại nhưng bảo bối là lợi hại nhất.

"

"Hiện tại chúng ta đi ăn sáng đi.

"

"Được nha, em muốn ăn bánh bao lớn, muốn loại thật nhiều thịt.

"

Bảo bối đã đưa ra yêu cầu, cần phải thỏa mãn.


Phòng bếp rất nhanh đưa tới bánh bao vỏ mỏng nhiều nhân khiến bé không dừng được mà ăn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận