May mắn cho nàng là chiều nay hắn có cuộc họp với các quan trong triều nên nàng được nghỉ ngơi.
Đặt tấm lưng uể oải của mình xuống chiếc nệm êm ái , nàng đã chìm vào giấc ngủ một cách ngon lành.
Chìm vào giấc ngủ chưa được bao lâu , tiếng gọi của Tiểu Na đã đánh thức nàng :- Tiểu chủ , lão gia đang chờ người ngoài kia ạ .- Cái gì cha ta đang ở ngoài kia ạ.
- nàng bật dậy khỏi giường rồi chạy thật nhanh ra ngoài .Từ khi nàng bị phế truất ngôi vị Hoàng hậu đến giờ , Hoàng thượng không cho người nhà của nàng vào thăm.
Vì vậy cha mẹ nàng chỉ dám lén lút gửi thư hỏi thăm sưc khỏe nàng mà thôi.
Vậy mà hôm nay cha lại được vào thăm nàng , thật sự là rất vui cho nàng rồi còn gì .- Cha - nàng chạy lại ôm lấy người đứng chờ nàng dưới gốc cây .- Con gái ngoan của ta - người đó măc dù giọng nói nghiêm nghĩ nhưng không giấu được sự vui vẻ và hạnh phúc .- Cha , thời gan ở Lãnh cung con rất nhứ cha và mẹ.
Cha và mẹ ở ngoài có sống hạnh phúc không ? - nàng rất vui sướng , vui đến nỗi nước mắt chảy dài trên má .- Cha biết , cha biết.
Cha và mẹ con đều rất khỏe và rất nhớ con.
Vậy con sống trong này có tốt không ?- Dạ tốt ạ .- nàng trả lời cha bỗng nhớ tới vì sao cha được đến đây thăm nàng , nàng phải hỏi mới được .- Cha , con quên mất.
Tại sao cha lại được vào đây thăm con ?- À , quên nói cho con biết.
Hôm nay Hoàng thượng gặp ta và nói nếu ta muốn gặp con thì cứ vào gặp.
Sẽ không ai cấm cả.
- Phụng Mặc nói không giấu sự niềm nở .- Hoàng thượng ? - nàng há hốc mồm đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng .- Đúng vậy.
Mà ta nghe nói hôm nay Hoàng thượng đến ăn cơm với con , còn phong con làm Phụng mĩ nhân đúng không.
Như vậy thì có thể Hoàng thượng bắt đầu để ý đến con rồi đấy .- Cha , à mà cha vào đây với con.
- từ nãy đến giờ mải nói chuyện , nàng quên không mời cha vào ngồi .- Thôi , ta chỉ có thể dành chút thời gian thăm con mà thôi.
Bây giờ ta phải đi gặp vài quan trong triều.
Khi nào có thời gian rảnh sẽ đến thăm con .- Dạ vâng con chào cha - nàng tam biệt cha mình rồi quay sang nói với Tiểu Na .- Bây giờ , ta đi ngủ một chút , em đừng đánh thức ta.
- nàng ngáp ngắn ngáp dài định đi ngủ tiếp .- Nhưng thưa tiểu chủ , bây giờ người phải đi nấu cơm để tối Hoàng thượng ghé qua đây ăn .Nàng sắp ngất xuống đây đến nơi rồi , hắn không thể không ám nàng được hay sao vậy.
Thà hắn ngày ngày không đến như lúc trước có phải là tốt cho nàng không.
Vậy mà không biết chuyện gì sảy ra , đột nhiên hắn lại xuất hiện rồi phá cuộc sống yên ổn của nàng.
" Đồ cẩu Hoàng đế " - nàng chửi thầm trong bụng rồi mang trong lòng cục tức to đùng đi nấu cơm.-----------------------------------------------------------------Hắt xì - Vương Thành đang ngồi trong Ngự thư phòng bỗng nhiên lại ...!khiến Kim công công đứng bên cạnh lo hắn ốm ..