Chương 10 : Dương vật lớn cắm vào huyệt nhỏ
Tiếng kêu của nàng tha thiết vô cùng, khiến đầu nấm ở cửa mình bỗng ngừng lại, Quý Thịnh đang chờ nàng thả lỏng, lúc cái mông nhỏ đặt lên chiếc áo ngủ bằng tơ lụa, cả người nàng đều như đang tìm đường sống, kẹp thật chặt chân muốn trốn sâu vào trong giường.
Dường như nàng không tin được hắn buông tha nàng dễ vậy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Buông tha nàng? Đương nhiên là không.
Quý Thịnh lấy ra từ một đống y phục ngổn ngang, liền lập tức quay lại, nhìn nàng đang sợ sệt, lông mày sắc lẹm khẽ nhếch, trong tay hắn cầm một dải lụa trắng đặt lên giường, mọi động tác đều rất thanh tao, mãi tới khi cái tay dài duỗi ra mạnh mẽ kéo lấy chân thon của nàng.
"Buông ta ra ~ Buông ra!"
Nửa người dưới lại bị kéo về, mông tròn đầy của nàng đặt lên trên tấm lụa trắng, Nhiễm Diên vùng vẫy loạn lên, cái mông trắng tuyết bị hắn đánh cho mấy cái, nàng không dám loạn lên nữa.
"Á!"
"A Diên ngoan nào, sắp thấy được lạc hồng của nàng rồi."
Hắn khẽ cười đưa tay vuốt ve cánh mông đỏ ửng, bàn tay cứng cáp lướt qua nắm lấy cẳng chân mảnh mai của nàng, gậy thịt nóng bỏng như sắt thép liền ép lên trên môi âm hộ nàng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ngươi! Tên biến thái đáng chết!"
Nhiễm Diên xấu hổ không chịu nổi, hắn trải tấm lụa đó ra để thấm máu xử nữ của nàng, còn chưa đợi nàng phản ứng, cánh hoa đóng chặt đã bị ngón tay hắn tách ra hai bên, đầu thịt to lớn liền theo nước nhờn trượt vào, sắc mặt nàng thay đổi.
"Đừng mà đừng mà! Đau quá!"
Quý Thịnh cau mày, hoa huyệt non nớt của nàng nhỏ quá, trông thấy quy đầu bị cửa mình hút vào bên trong, khó lắm mới tiến vào cái lỗ nhỏ ấy liền bị tầng lớp thịt mềm kẹp chặt không động được, mồ hôi trên trán hắn nhỏ xuống cái bụng bằng phẳng của nàng, hắn chẳng có kinh nghiệm gì, giờ khắc này chỉ trông vào bản năng nguyên thủy.
"Từ từ, nàng kẹp ta chặt quá."
Lưng của Nhiễm Diên rất đau, nơi mềm mại còn bị dị vật mạnh mẽ đâm vào, quy đầu to lớn từ từ đỉnh lên, miệng hoa huyệt nhỏ nhắn nóng bừng xót xa, nếu không phải hai tay bị trói chặt, nàng không chém hắn mới là lạ.
"Lùi ra, mau rút ra đi! Đau quá ~ Ưm ư!!"
Tiếng khóc của nàng yếu ớt bất lực, quy đầu cứng chặt đã chui hết vào huyệt nhỏ, chạm vào màng trinh mỏng manh, dừng lại một chút, bắt đầu tấn công.
"Nhớ kĩ cơn đau này, là ta làm nàng."
Quý Thịnh cúi người, đưa tay kéo trâm ngọc trên tóc nàng, từng sợi tóc đen như thác đổ dưới người, nàng xinh đẹp hút hồn, đẹp tới độ người ta kinh ngạc, không quan tâm tới vẻ thảm thiết bi ai của nàng, hắn há miệng ngậm làn môi đỏ, đâm thẳng lưng.
"Á!!"
Nhiễm Diên cảm nhận rõ sự đau đến tê tâm liệt phế, tất cả tiếng gào thét đều bị hắn chặn lại bên trong, thân thể mềm mại vì cơn đau mà vô thức run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, nàng đau đớn nắm chặt bạch y đang trói tay mình.
Cơn đau này, cả đời này nàng không quên được...
Cự long tiến công thần tốc đánh vào giữa hoa tâm mới ngừng một lát, Quý Thịnh chống hai tay bên người nàng, hít thật sâu, thứ đó của hắn đã cắm hẳn vào trong nàng, hai người làm chuyện thân mật nhất.
"Nàng là của ta rồi."
Giọng hắn trầm thấp đầy dục vọng, yêu chiều vuốt ve lúm đồng tiền trên gương mặt trắng bệch của nàng, bỗng nhịn không được co người lại, trời mới biết, cái huyệt thịt căng tràn nóng ướt ấy, sắp kẹp hắn điên lên rồi.
Vật lớn thô thiển rút ra khỏi huyệt thịt, từng giọt từng giọt máu đọng lên tấm lụa trắng, đôi mắt hắn nhìn mà ngừng thở, cửa mình nhỏ xinh đang khó khăn bọc lấy gậy thịt hắn, vừa mới rút ra, trên dương vật ghê rợn, đầy dấu máu hồng hồng cùng vết nước trắng.
"A Diên ~ A Diên ~ Ta vào trong nàng, ngoan, lát nữa nàng sẽ thoải mái."
Lúc này Quý Thịnh có sự biến thái kinh khủng, Nhiễm Diên thì đau không nói thành lời, huyệt hoa bị cự long ép đầy ắp, nàng thậm chí cảm thấy được gân xanh trên gậy thịt, lúc cọ xát trong huyệt, cái miệng nhỏ theo bản năng cắn chặt, nhưng vẫn không kìm được dương vật to lớn chà xát.
"Ưm ~"
Tiếng rên rỉ gấp gáp thoát ra khỏi cổ họng, nàng đau đớn nhìn nam nhân không ngừng lên xuống, tốc độ ra vào bắt đầu thay đổi.
Đi sâu vào trong hoa huyệt kín kẽ, Quý Thịnh bị các lớp thịt mút tới sướng điên lên, không giống như cơn đau của nàng, tứ chi của hắn đều tràn một dòng diện, dục vọng sôi trào, khống chế nơi mềm mại lung linh của nàng, hắn cắm chặt vào, còn vừa dùng môi lưỡi an ủi ân cần.
Cần cổ, xương quai xanh, vú thịt đều bị hắn lưu lại dấu ấn nóng bỏng,lúc hắn ngậm đầu ngực, bên tai nghe thấy tiếng thở dốc kiều mị của nàng, tiếng ư a ấy khiến lý trí hắn cháy sạch.
"A Diên, nàng phải tận hưởng thật tốt đấy."
Hắn bóp cái eo mềm mại nhỏ nhắn, bắt đầu nhấp loạn côn thịt trong người nàng, thô thiển ác liệt vào tới nơi sâu thẳm nhất, quy đầu bị cuốn chặt trong mị thịt, hắn chỉ có một suy nghĩ.
Hắn muốn để nàng biết, từ nay về sau, tất cả của nàng đều thuộc về hắn, chỉ có hắn mới có thể yêu thương nàng như vậy, chỉ có hắn mới có thể cho nàng... niềm vui sướng cực hạn này!
"Kêu lên đi! A Diên, kêu đi!"
Nhiễm Diên bị nhấp mạnh chóng cả mặt, hai chân bị Quý Thịnh đặt trên bả vai, âm hộ sát chặt vào dương vật dưới háng hắn, không biết từ khi nào, trong vách thịt dần dần ướt nước nóng bừng, huyệt thịt trơn mềm bị cây gậy lớn ma sát nhiều lần, cùng nhịp động tác mạnh bạo như mưa gió rền rĩ của hắn, thân thể trắng nõn như lá mùa thu rũ rượi.
"Á ưm ~ Nhẹ ~ Nhẹ chút đi ~ A á!" Nàng gào khóc lắc đầu loạn lên, thanh âm nũng nịu bị hắn làm đứt đoạn.
Từ eo đổ xuống bị Quý Thịnh siết chặt, dương vật lớn chen dày trong huyệt nhỏ mà lộng hành, càng lúc càng cứng phát sợ, mạnh mẽ lên đỉnh hoa tâm, khiến Nhiễm Diên bị lắc lư đến mức buồn nôn, đau đớn lúc đầu dần tiêu tan, lúc này trong mật huyệt có một sự tê dại không sao miêu tả.