Chương 11 : Xin ta rút ra, để lát nữa ta lại đâm vào nàng.
Hai cổ tay nàng bị áo khoác trói chặt cuối cùng đã được giải thoát, trong cơn va chạm mạnh mẽ tàn bạo, ngón tay ngọc thon dài đỏ ửng dùng sức kéo chặt bả vai hắn, để lại trên lưng hắn vài vết cào xé chảy cả máu.
"Ừm ~"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thịnh gầm nhẹ một tiếng, tấm lưng cường tráng càng điên loạn, cảm giác đau ở bả vai, càng kích thích dục hỏa trong hắn, đè lên cơ thể long lanh như tuyết của nữ nhân này, dùng phân thân đâm sâu thẳm vào trong hành lang, nhắm hẳn vào tận cùng.
Nhiễm Diên ngẩng cổ thét lên, tựa như một viên ngọc tỏa ánh sáng đẹp đẽ lộng lẫy nhưng nhuốm sự tuyệt vọng, côn thịt đâm vào độ sâu chưa từng nếm trải qua, kịch liệt run rẩy, cổ tử cung theo bản năng thít chặt.
"Đừng, đừng vậy.... Đừng vào tận trong ~ Hư ưm!"
Gương mặt tuấn tú của hắn dán chặt lấy gò má nàng, mồ hôi nóng chảy ròng ròng hòa vào nhau, không ngừng đâm sâu, môi mỏng nhẹ nhàng liếm láp giọt lệ chảy xuống từ mắt nàng, rõ ràng vô cùng dịu dàng, nhưng hạ thân công kích lại mạnh mẽ khiến người ta phát sợ.
"Phải vào chứ, lấp đầy nơi đó rồi A Diên sẽ mang thai con của ta."
Côn thịt của hắn không ngừng lớn hơn dài hơn, phá tan từng lớp thịt trơn mềm, tiến sâu vào tử cung không phải việc khó, đầu nấm mạnh mẽ như phá đất mà lên, khiến cả bả lưng của Quý Thịnh cứng đờ.
Vu y đã nói, chỉ cần vào đủ sâu, bắn đủ nhiều, nàng sẽ có thai con của hắn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhiễm Diên bị chiều sâu đáng sợ đó kích thích choáng váng, hai chân mảnh mai quấn chặt bên eo hắn, cố gắng theo nhịp điệu của hắn, trong hoa kính dịch tràn ra, nơi giao hợp của hai người ướt đầm đìa, thi thoảng cảm giác lạnh lạnh trên tinh hoàn lại đánh vào cửa mình, khiến Nhiễm Diên ngứa ngáy.
"Đừng, đừng mà!"
Nàng làm sao có thể mang thai con của hắn!
Quý Thịnh mặc kệ nàng, động tác giữa chân lại thêm dùng sức, quy đầu lại cắm vào trong tử cung, ôm lấy cơ thể thon thả, trắng trẻo đã có mấy vết xanh tím của nàng, hắn chậm rãi há miệng, cái răng bạc cắn lấy đỉnh vú non mềm cao ngất.
"Á!"
Cảm giác đau nhức hòa với sự sung sướng như sóng triều dưới thân, khiến Nhiễm Diên lên đỉnh, siết chặt dương vật trong người, nàng run rẩy xụi lơ dưới thân hắn.
Trước mắt nàng trắng xóa!
Vách trong xoắn chặt càng lúc càng nóng, nước nhờn tiết ra đều bị cự long chặn lại hết trong huyệt nhỏ, khiến nàng vì khoái cảm mà run rẩy cả hai chân, Quý Thịnh không quan tâm cơn nóng trong mị thịt mà đẩy mạnh hơn.
"Đừng nhấp nữa .... Hứ á ~ Khó chịu quá ~"
Rất mau nàng lại bị kéo vào cơn hoan lạc mãnh liệt, dư vị lúc lên đỉnh còn chưa hết, huyệt non mẫn cảm bị côn thịt dữ tợn va chạm khiến tiếng nước vang vọng, Nhiễm Diên không biết mình thoải mái hay khó chịu, yếu ớt đánh bừa lên người hắn, hắn càng cắm càng nhanh, khiến nàng bỗng thấy hoảng sợ.
Sau trăm lần va chạm mỗi lúc một sâu, như thể muốn nghiền nát huyệt thịt của nàng, Quý Thịnh đỏ mắt gầm gừ kẹp chặt nàng ở dưới người.
"Sắp rồi, sắp ra rồi! A Diên ~"
Cảm giác sung sướng vô cùng bủa vây cả người, Quý Thịnh ra một đòn chí mạng, quy đầu đánh thẳng vào vách tử cung, lúc tinh dịch nóng bừng trào ra, hắn ôm cơ thể run rẩy của nàng, xuất tinh một lúc lâu.
"Ưm ư..."
Nhiễm Diên nhận lấy dòng dịch nóng phun trào vào, đó là kích thích trước nay chưa từng có, sự khoái cảm bùng nổ như nuốt chửng nàng, tiếng khóc lóc yêu mị thảm thiết bên vai Quý Thịnh lại có vẻ vô cùng bất lực.
Quý Thịnh thở hổn hển, bàn tay ôm lấy sau gáy nàng, nhẹ nhàng vuốt ve những sợi tóc trước mặt, môi mỏng mạnh mẽ hút chặt lấy cái miệng nhỏ run rẩy, cùng nàng qua cơn cao trào.
Nước bọt, tinh dịch, tất cả những gì của hắn, hắn đều muốn nàng nhận hết.
Nhiễm Diên vốn rất xinh đẹp, hai năm trước nàng vừa xuất hiện đã hút hồn lão Yến vương, còn nắm được cả trái tim Quý Thịnh, hắn âm thầm quan tâm nàng rất lâu, nhìn thấy phong thái tuyệt mĩ của nàng, cũng không sánh bằng lúc này.
Nàng dưới thân hắn, bị hắn sủng hạnh, lúm đồng tiền như hoa đào long lanh xinh xắn hơn người, đôi mắt đẹp như trong suốt đầy hơi nước mờ mịt, ngọc thể mềm dẻo yểu điệu đầy nhục dục, vết hôn xanh tím dày đặc, trông thật đáng thương.
Dáng dấp nàng như vậy, sao không gợi lên dục vọng của nam nhân.
Lúc hơi dựng người dậy, Quý Thịnh cười nắm tay nhỏ của nàng, sờ lên cái bụng nàng, nơi đó có một điểm hơi căng cứng, mới chạm vào, nàng đã lắc đầu hét lên.
"Chặt quá, ngươi mau rút ra đi!" Nàng thở gấp sợ hãi nói với hắn.
Quý Thịnh lại rất tàn nhẫn, lại tiếp tục cầm tay nàng đặt lên bụng, đôi môi mỏng tuấn mỹ tà tứ nói: "Sờ vào đi, thứ của ta nằm ở chỗ này của A Diên, bên trong rất nóng, tất cả đều là tinh dịch của ta và dâm thủy của nàng."
Cái bụng trắng như tuyết vốn bằng phẳng nhỏ nhắn, bây giờ bị côn thịt cắm vào mà nhô lên, trong tử cung tràn đầy dịch của hắn, vừa ấn bụng xuống, quy đầu nằm ở đỉnh của vách tử cung, kích thích khiến Nhiễm Diên nhíu chặt mày.
"Rút ra? A Diên xin ta đi, xin ta rút ra, để lát nữa lại cắm vào nàng."
Hắn vừa xoa nhũ thịt mềm mại trơn mượt của nàng, vừa cười xấu xa. Nhiễm Diên bị hắn làm cho tức trợn mắt, sao có thể mở miệng nói ra lời như vậy.
Quý Thịnh chẳng vội, hắn đã tính toán cả rồi, Nhiễm Diên rề rà không nói, cự long của hắn liền chậm rãi nhấn vào hành lang, những nếp thịt mềm đầy dâm thủy trơn bóng hút chặt gậy thịt, siết chặt, cảm giác mê hồn.
"Ối! Xin ngươi, xin ngươi đấy, mau rút ra đi....Á!"
Dương vật lớn động đậy khiến tử cung lại ngứa ngáy, bụng dưới co rút mạnh mẽ, Nhiễm Diên mẫn cảm bị đâm tới run người, mười ngón tay siết chặt áo ngủ bằng gấm dưới thân, nàng sắp bị thứ thô to cứng cáp này đâm đến điên rồi.
"Nói tiếp nào, nói hết mới rút ra được."
Quý Thịnh đã thỏa mãn xong giờ lại mang vẻ hờ hững như thường, đâm chậm va nhẹ, lòng bàn tay ác ý lướt qua những điểm mẫn cảm trên người nàng, phân thân đang căng cứng trong hoa huyệt lùi càng xa, thì lúc vào càng lấp sâu kín.
Lúc nếp nhăn trên quy đầu sượt ngang thịt mềm ở miệng huyệt, Nhiễm Diên cuối cùng chịu hết nổi, gào khóc: "Van ngươi đấy, rút ra đi... Có gì, lát nữa lại cắm vào!"
Cuối cùng nàng cũng chịu nói rồi, Quý Thịnh vui vẻ cong môi, cúi đầu nhìn vật đỏ tím giữa chân mình, nó dần dần rút ra khỏi mật huyệt sâu thẳm của nữ nhân, trên thân gậy đầy tinh dịch, bên dưới còn không ngừng rớt ra dịch nhờn trong tử cung tiết ra.
"A Diên ngoan quá, nhưng mà..."
Chính lúc thứ khiến nàng sợ sệt lui ra khỏi miệng huyệt, Nhiễm Diên định thở một hơi, lại thấy Quý Thịnh ở bên trên nở nụ cười, nàng bỗng trợn tròn mắt.
"Nhưng mà, nàng nói muộn quá."
Côn thịt cứng cáp lại nhấp vào, mang theo dâm dịch và tinh dịch tràn đầy miệng huyệt chui vào tận sâu cùng, vách trong co giật rồi lại chật ních, âm hộ sưng đỏ bị đâm tới biến dạng.
"Á á! Quý Thịnh ngươi là đồ lừa đảo!"