Chương 16: Đâm đến nơi tận cùng (HHH)
Gió mát mang theo hương hoa đào lay động rèm châu sau cửa sổ, tiếng kêu phóng đãng đứt quãng của nữ nhân truyền ra, xen lẫn tiếng thở hưng phấn của nam nhân, càng ngày càng nặng nề.
Cự long khổng lồ hung ác không ngừng đâm vào, Nhiễm Diên bị đâm đến lên xuống kịch liệt, hai chân thon mềm quấn chặt bên hông Quý Thịnh, lớp lớp vương bào xộc xệch còn chưa cởi ra, che đậy vật to lớn đáng sợ nhất giữa hai chân.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ư ư! Nhanh quá ~ “
Hoa tâm yếu ớt trướng đau, Nhiễm Diên rên lên thống khổ, nhiều lần bị cự long đâm suýt nữa ngồi cũng không xong, tay nhỏ vô thức ôm cổ Quý Thịnh, ở trong ngực hắn xóc nảy.
Thuốc mỡ lẫn với mật nước, khiến vách trong ẩm ướt tột độ, mị huyệt nhỏ xinh trơn trượt vô cùng, một chút mát lạnh cuối cùng cũng bị nhiệt nóng át đi, côn thịt cứng rắn hằn lên gân xanh chằng chịt, hành lang lửa nóng co rút lại, giật giật.
“Nói, có muốn bản vương không?”
Quý Thịnh còn lăn tăn với câu nói “không muốn” của Nhiễm Diên vừa rồi, trên trán rộng mồ hôi nóng nhễ nhại, môi mím chặt, hai tay bóp mông nàng, côn thịt thẳng tắp chen vào sâu trong bụng dưới của nàng.
“A ưm ~ Muốn, muốn ~ Ngươi đâm chậm thôi…”
Tư thế ngồi cưỡi khiến dương vật vốn đã to dài càng tiến vào sâu hơn, Nhiễm Diên cong người ngẩng cổ, vẻ mặt mơ màng kêu gào, cái mông nhỏ xinh xắn run rẩy liên tục, chỉ thấy huyệt thịt sắp bị dương vật lớn nghiền nát ra rồi, cỗ dịch nóng xa lạ dần tiết ra theo đầu nấm, tràn khắp cả miệng huyệt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"A Diên nàng nhiều nước quá, có thấy không? Khi trước mơ được làm tình với nàng, dáng vẻ của nàng cũng dâm đãng thế này, khóc lóc xin ta đâm nàng thật mạnh, nhấn vào tận sâu bên trong nàng."
Hơn một năm bị trục xuất ấy, lúc không thể gặp được nàng, Quý Thịnh không thể nào kiềm chế, may sao mỗi đêm có thể mơ thấy nàng, nàng ngoan ngoãn nằm dưới người hắn, mặc hắn làm tình, "nhuyễn ngọc ôn hương" đầy vẻ chân thật, đấy là niềm mong đợi mỗi ngày của hắn.
Bây giờ, nàng đã thuộc về hắn rồi.
"Ứm ~ Ngươi câm mồm ~ Căng quá!"
Mật huyệt bị chọc đến tận cùng, bên tai toàn lời dâm tục của Quý Thịnh, Nhiễm Diên không kìm được cắn môi khóc lóc, búi tóc tán loạn, gò má đỏ ửng, hoa tâm mềm mại bị đầu nấm lớn liên tục va vào đau đến tê đi, tử cung như thể bị mở ra.
Eo nhỏ bị hắn siết tới đau tê tái, lúc nhấn vào xóc nảy liên tục, vạt áo mở rộng tán loạn, bờ vai đẹp lộ ra trơn mượt óng ả như tuyết, chỉ thấy trước ngực là hạt ngọc sáng chói và tấm lưng như ngọc đằng sau, nơi nào cũng chi chít vết xanh tím, vẻ nhục dục đẹp đến đáng thương.
Đấy là dấu vết đêm qua hắn lưu lại, tuyên bố nàng là của hắn.
"A Diên, nàng là của ta, vĩnh viễn..."
Ngậm lấy cái vú trắng mềm run rẩy của nàng, nhũ thịt còn hiện dấu răng tỏa mùi thơm không ngớt, hơi thở nóng rực của hắn không ngừng tỏa trên lồng ngực nàng. Lúc răng bạc cắn lên núm vú, Nhiễm Diên không nhịn được kêu ưm a, cuống quýt dùng ngực đẩy đầu hắn đi.
"Xin ngươi đấy, đừng làm nữa mà ~ Á a!"
Hắn không ngừng cắn lấy, còn dùng hai tay nhào nặn thật mạnh bên hai khối thịt mềm, mút mát không bỏ chỗ nào, đau đớn và thống khoái cứ lớp lớp dồn lên khiến tim nàng đập như trống, dương vật theo bản năng càng vùi chặt trong mị thịt, mị thịt thì lớp lớp nuốt lấy.
Trong phút chốc, Quý Thịnh thoải mái tê cả đầu, quy đầu càng bị mút chặt hắn càng đút vào sâu hơn, sự tươi đẹp như nhập vào tận linh hồn không cách nào miêu tả thành lời, trong lúc thở dốc ồm ồm, hắn đẩy ngã nàng lên tấm đệm, kéo cái chân đang co giật lên, nhấp tới điên cuồng.
"Đủ cứng chứ? Sắp ra rồi ~ Ưm! Bên trong A Diên vừa nóng vừa chặt, thoải mái quá!"
Dương vật to lớn tiến quân thần tốc giữa hoa tâm, điên loạn cắm sâu khiến mị thịt sưng đỏ bị kéo ra ngoài phun nước tung tóe, tốc độ kinh khủng, Nhiễm Diên không thể thốt ra lời, đôi môi đỏ sẫm thở hổn hển, trong đôi mắt như hồ thu đầy sóng nước dập dờn.
Đầu nấm căng lớn đổi hướng cắm lên trên, thân gậy ma sát trong vách thịt cứng ngắc, khiến cho tiếng nước vang lên càng lớn.
Rì rì rì rì .... Bạch bạch!!
Tiếng động kịch liệt như vậy, Nhiễm Diên thấy cả người mình sắp bị đẩy bay lên rồi, giống như rơi xuống từ đám mây mà hoa mắt chóng mặt, cơn sóng triều nhục dục mãnh liệt trào tới, khiến nàng cảm nhận cơn lên đỉnh chưa từng trải qua, thật sự sướng đến chết.
"A á á .... Đừng!"
Quý Thịnh chìm nổi trong biển tình cũng đã tới cực lạc, mồ hôi nóng từng giọt lớn rơi lên bầu ngực của Nhiễm Diên. Rút ra, cắm vào, dương vật lớn lại nhập thật sâu chiếm lĩnh nơi mềm mại đầy dâm dịch, chỗ sâu nhất trong người nàng.
Hắn điên loạn muốn hòa làm một với nàng.
"Ta yêu nàng ~ Yêu nàng ~ A Diên."
Hắn đè cái tay mảnh khảnh như ngó sen của nàng xuống, từng cái từng cái hôn lên đôi má hồng của nàng, hơi thở nóng bừng quanh quẩn bên tai không tan, âm thanh trầm thấp đầy từ tính quyến rũ tà mị, còn mang theo sự lạnh giá cố chấp giấu kín. Trong cơn sướng khoái, Nhiễm Diên sợ hãi tới mức nhịp tim ngưng lại.
Lần xung kích cuối này, Nhiễm Diên mất hết năng lực suy nghĩ, hoa tâm mềm mại bị xương hông mạnh mẽ đánh vào, đôi bàn chân nhỏ trắng như tuyết run rẩy trên không.
"Ứ a! Đừng, đừng đút vào nữa! Ối ưm ~ chết mất! Bụng của ta...."
Nàng co giật rồi lắc đầu loạn lên khóc gào, nam nhân trên người càng lúc càng nhanh, phần hoa huyệt bao cạnh côn thịt bị đánh bọt trắng xóa, trong lúc nàng thất thanh kêu to, đầu nấm đáng sợ vút thẳng vào trong tử cung.
Bạch!
Tinh dịch nóng bỏng phun thẳng vào!