Chương 22: Trướng quá, vào chậm thôi
Một tay Nhiễm Diên khó khăn chống lên bàn trang điểm, tay kia chống ở lồng ngực Quý Thịnh đang không ngừng áp sát tới, phía sau là gương thủy tinh bát bảo rất lớn, chiếc váy giao tiêu mùa hạ hơi mỏng, còn chưa dựa vào thì hơi lạnh đã phả vào tấm lưng nhỏ nhắn mềm mại.
“Đừng, vẫn nên lên giường đi!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Môi mỏng đẹp đẽ của Quý Thịnh hướng về phía trước câu dẫn, con ngươi đen thâm trầm như vực sâu thoáng qua tia điên cuồng, vòng eo mảnh mai của Nhiễm Diên dưới áp bức khẽ run lên, không nhanh không chậm xé cạp váy họa ngọc trai, kéo hai chân nàng ra, thân hình cao lớn đứng giữa hai chân nàng, động tác bá đạo vô cùng.
“Không lên, ở đây có điều thú vị khác.”
Dứt lời, hắn bắt đầu lấn tới, hôn lên gò má đỏ thắm của Nhiễm Diên.
Biến thái! Nhiễm Diên vừa tức vừa bất lực, đai lưng lỏng lẻo trên váy phút chốc đã xộc xệch, vạt áo lót phiền phức bị cởi ra, từng cái trượt khỏi bả vai, còn chưa kịp đẩy Quý Thịnh ra, môi mỏng của hắn đã men theo đường cong duyên dáng, hôn lên bả vai trắng ngọc của nàng.
Da ngọc hơi lạnh, đôi môi nóng bỏng thân mật du ngoạn ở xương quai xanh, tinh tế mơn trớn mỗi một tấc da trắng tuyết, đầu lưỡi ướt át đột nhiên mút một cái, Nhiễm Diên cắn chặt môi đỏ không khỏi khẽ kêu lên một tiếng.
“Ưm ~”
Tiếng kêu yêu kiều này giống như tiếng rên rỉ của mèo con động dục, rơi vào tai Quý Thịnh, trái tim vốn cuồng nhiệt nhất thời rối loạn không thôi. Hôn môi ban đầu dần dần chuyển thành gặm cắn mút, da thịt non mịn giữa răng môi tuyệt vời đến khiến hắn điên cuồng.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nhẹ… nhẹ thôi ~ ”
Khi ngực nửa trần trụi bị kẹp chặt ở lưỡi hắn, Nhiễm Diên thở gấp chống ở trán hắn, trái tim đập nhanh đang bị cảm giác tê dại kỳ dị xâm chiếm, khiến cho tấm lưng hoàn mỹ cứng ngắc, chủ động đưa bộ ngực non mềm càng thêm gần kề miệng nam nhân.
Mắt đẹp mơ màng bao phủ bởi làn sương, để mặc Quý Thịnh giờ trò đốt lửa, hơi thở ổn định nặng nề, đầu lưỡi lướt quanh quầng vú hồng nhạt, bên tai tràn đầy tiếng ngâm yếu ớt của Nhiễm Diên, hắn cười đưa tay thăm dò vào đáy quần nàng.
“A Diên ngoan, giúp ta cởi đai lưng.” Hắn dùng âm thanh dễ nghe mê hoặc đầu óc đã trì trệ của nàng.
“Ư a!”
Bàn tay to nóng bỏng che phủ hoa tâm của nàng, nhẹ nhàng chậm rãi mài nghiền mảnh thịt mềm mẫn cảm nhất của nữ nhân. Nhiễm Diên bị mê hoặc đến không chịu nổi, run run rẩy rẩy vươn tay ra, vương bào đai ngọc cũng không cởi nổi, bàn tay nhỏ bé mềm nhũn lấy hết sức lực nhưng hoàn toàn không làm được, trái lại càng cởi càng loạn.
“Không vội, từ từ làm.”
Hắn hôn lên lông mi dài run run đọng giọt nước óng ánh của nàng, dịu giọng dẫn dắt nàng, nhiều lần bị bàn tay không phép tắc sờ loạn của nàng đụng phải thứ đứng thẳng trong quần, kích thích Quý Thịnh suýt chút nữa hóa thân thành thú. May mà nàng kịp thời cởi đai ngọc ra, cuối cùng hắn không nhịn được cầm lấy tay nàng đặt lên cự long của mình.
Cách tầng tầng cẩm bào, Nhiễm Diên cũng có thể cảm nhận được vật to lớn hừng hực đứng thẳng giấu phía dưới hung mãnh bao nhiêu, vừa cứng vừa thô, khiến người ta cực kỳ sợ hãi.
“A Diên đỏ mặt à? Xoa nó đi, nó chính là thuộc về nàng.”
Càng xoa nắn vật kia càng cứng rắn hơn, khuôn mặt mỹ lệ tựa phù dung hiện lên rặng mây đỏ, dáng vẻ nũng nịu cực kỳ trêu chọc người, tiếng thở gấp hòa lẫn tiếng rên rỉ, áo khoác dài cùng váy rườm rà từng cái từng cái bị ném xuống mặt đất.
Lúc này Nhiễm Diên đã nằm ngửa trên bàn trang điểm, toàn thân ngang dọc đẹp không sao tả xiết, chân phải bị Quý Thịnh thô bạo nhấc lên bả vai, khi cây gậy to lớn xông vào cửa động phấn nộn, nàng bất ngờ hét lên một tiếng.
“A!”
Hoa kính yêu kiều còn chưa ướt lắm, cảm giác đau nóng bỏng lập tức từ dưới thân truyền tới, Nhiễm Diên mới vừa rồi còn khô nóng bị kích thích đến không nhịn được ngửa đầu, đôi mắt ngấn lệ nhìn nơi riêng tư của hai người đã kết hợp.
“Đau! Mau rút ra đi!”
Nàng khó chịu, Quý Thịnh cũng chẳng thấy thoải mái hơn, mặc dù đã hoan ái mấy lần, hoa huyệt Nhiễm Diên vẫn cực kỳ chặt chẽ như trước, mị thịt ngây ngô điên cuồng co bóp khiến quy đầu tiến lui không được, hắn bị kẹt đến mức hơi thở dần hỗn loạn.
“Mở chân ra chút, cắm vào được là tốt rồi.”
Hắn vươn tay đẩy âm môi phấn hồng đầy đặn ra, bởi vì dương vật đâm vào, không ít thịt non bị chèn ép vào trong lỗ nhỏ, quy đầu đi vào trong gặp phải cản trở trước nay chưa từng có.
Đầu nấm cứng rắn, cảm giác bị ngăn ở cửa huyệt rất không tốt, chậm chạp chen vào hành lang, luồng nhiệt kỳ dị trong hoa tâm càng thêm xảo quyệt, Nhiễm Diên hít một hơi sâu, vội vàng xấu hổ nhắc nhở: “Xoa… xoa chỗ đó đi.”
Nàng là nữ nhân, đương nhiên biết rõ chỗ nào có thể khiến cho nàng ướt nhanh hơn.
Âm hạch giấu dưới âm mao thưa thớt, Quý Thịnh được chỉ điểm dùng ngón tay vỗ về, thịt non yếu ớt rất nhạy cảm, mới gảy vài cái đã cứng lên.
“Ưm a ~ Xoa chậm thôi....”
Cảm giác dính nhớp tê dại sảng khoái nhanh chóng bùng nổ ở chỗ sâu trong hoa tâm, Nhiễm Diên khó chịu vặn vẹo vòng eo, cũng không biết có phải ảo giác hay không, nàng cảm nhận rõ ràng trong hoa kính có mật thủy chảy ra, còn chưa đợi nàng phân biệt, thứ cắm ở miệng huyệt yếu mềm dễ dàng đi vào trong.
“Trướng quá, ngươi vào chậm một chút ~”
“Ướt rồi.”
Quý Thịnh nói xong, thứ cứng rắn thay đổi đa dạng cách khiêu khích trân châu nhỏ, phát hiện Nhiễm Diên càng run lên, bước tiến của hắn lại càng dễ dàng. Hoa thịt ẩm ướt mềm mại, dương vật thô to dường như xông vào nụ hoa chỉ chờ phóng thích trong đó vậy, dồn sức đâm thẳng vào nơi mềm nhất trong hoa tâm.