Chương 26: Thịt bên trong A Diên mềm quá.
Đã tới tháng năm, lập hạ ngay trước mắt, khí trời dần oi bức lên, trong cung thất có vài khối băng mới giảm đi sự khô nóng. Điều khiến Nhiễm Diên đỡ không kịp nhất là Quý Thịnh, gần đây quốc sự an ổn, hắn càng có nhiều thời gian quấn lấy nàng hoan ái.
Màn tơ bên chiếc giường lớn sơn vàng khắc điêu phượng khẽ lay động, hai bóng người lõa thể quấn quýt bên trong, sự xúc động mãnh liệt khi thân thể va chạm hòa cùng tiếng kêu kiều mị kiềm chế của nữ nhân, khiến cho người trong điện nghe mà đỏ cả tai.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bỗng nhiên một bên cổ tay trắng tuyết vung ra khỏi lớp lớp màn sa, không kịp vẫy loạn trên không, đã rất nhanh bị một cổ tay khác bắt lấy cổ tay mảnh khảnh, mạnh mẽ lôi vào.
"A a ~ Đừng! Đừng đâm nữa .... Ôi!"
Nhiễm Diên khổ không thể tả được, thân thể mềm mại bị Quý Thịnh đâm vào, môi đỏ sưng lên khẽ nhếch cao, đôi mắt đẹp mê muội đi, cái cổ trắng ngần khẽ ngẩng cao, mồ hôi nóng chạy dài trên chân từng vệt ám muội.
Dương vật thô to tàn nhẫn cắm sâu trong hoa kính, khiến bên trong trướng căng, từng cơn đâm nhẹ nhàng nối nhau, khiến mọi nước dịch và tinh dịch bắn vào hoa tâm lúc trước đều dần dần chảy ra phía miệng huyệt.
"Đừng đâm vào đâu? Chỗ này à?"
Cái eo thon nhỏ nằm ngang giường cong lên, độ cong mềm mại ấy vô cùng kích thích thú tính của nam nhân, Nhiễm Diên vừa tránh đi vừa kêu dừng, Quý Thịnh càng muốn cắm sâu vào nơi mẫn cảm của nàng.
"Á!"
Miếng thịt ở cửa mình ngập nước mềm trơn, mỗi lần giã vào là sự ngứa ngáy thấu xương xuất hiện, tứ chi đều bị sự sung sướng quỷ dị này tác động, dâm thủy vang lên từng tiếng rõ ràng. Trong vách sâu thăm thẳm càng mẫn cảm mút chặt, hút đến mức Quý Thịnh hít thở càng nhanh.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chậm nhìn tốc độ ra vào hoa âm đáng sợ của dương vật cứng ngắc, lúc kéo từng miếng thịt trơn bóng ra ngoài, trên thân gậy ngập những vết trắng nhỏ đã bị thủy dịch trong suốt rửa gần hết rồi.
"Nhìn đi, A Diên rõ ràng rất thích ta đâm vào đấy mà, chậc chậc."
Huyệt thịt đã bị chèn ép gần một canh giờ, thật sự căng tới cực hạn, môi thịt non nớt đỏ sẫm, miếng thịt trai ngậm lấy dương vật mà sưng to tới tội nghiệp, hoa kính quá sướng khoái tràn đầy mật ngọt, dần trào ra theo từng cái đâm hết lực của dương vật lớn.
Trước cửa ngọc âm hộ đều ướt rượt, ngay cả những sợi lông tơ thưa thớt cũng đã ướt đẫm dính lại. Mật nước ngày càng nhiều hơn, trượt ra theo bao tinh hoàn không ngừng đánh vào vùng chậu, chảy dọc xuống đùi trắng.
Quý Thịnh hưởng thụ sự mê hồn khi đâm lút cán, nhìn Nhiễm Diên đang cuồng loạn trong tình dục, dường như chỉ có thời điểm này, hắn mới cảm nhận được nàng thuộc về riêng hắn.
"Thoải mái không? Cắm hết vào rồi, bên trong A Diên thật mềm quá, vừa nóng lại vừa chặt, bản vương rất thích."
Giữa vầng trán tuấn mỹ của hắn cũng đầy mồ hôi, hoan ái mạnh mẽ như thể bay lên trời vậy. Hơi cúi người, hắn ngậm lấy đỉnh ngực của nàng mút mát, từng giọt mồ hôi lớn rơi lên xương quai xanh của nàng, sự mạnh mẽ và ma mãnh không thể miêu tả, khiến không kẻ nào không mê đắm.
"Ứm á ~ Nhẹ chút~"
Nhụy hoa vừa mới bị bắn đầy tinh nước còn chưa hết mẫn cảm, sau giây phút cao trào nổ tung còn chưa hồi phục lại, một cú thật mạnh của quy đầu, khiến nàng thở gấp liên tục, sự tê dại trong hoa tâm càng tăng lên.
Môi mỏng đang miết trên vú thịt lớn vô cùng xấu xa, nước bọt đã bóng loáng trên khắp đồi tuyết mềm, đầu ngực hồng tươi bị hàm răng từ từ day nhấn, sự trêu chọc của Quý Thịnh càng lúc càng nóng nảy.
Hạ thân lại hùng hổ tiến vào, ôm lấy nữ nhân bị đâm phát khóc dưới người mình, đã thoải mái đến tận cùng, đôi chân tuyệt trần đẹp như ngọc vòng quanh hông, dường như càng run rẩy mạnh hơn.
Cửa mình dâm dục tràn lan mật nước, đầu nấm đáng sợ mang theo khoái cảm đáng sợ nhấp vào, Nhiễm Diên yếu đuối gào khóc, tiếng kêu yểu điệu vang lên, trong lúc trời đất như quay cuồng, bàn tay mềm mại như ngó sen vòng lấy cổ Quý Thịnh, nhận thêm một đợt sóng tình nữa.
"A Diên A Diên ~"
Ngọc thể như đóa hoa nở dưới thân nam nhân đang run lên kịch liệt, hắn rất thích khoảnh khắc tinh dịch và mật nước cùng phun trào, khẽ gọi tên nàng bên tai, tiếng nói trầm thấp xuyên qua từng lớp hoan cảm như đòi mạng người, xuyên qua tai nàng, khắc vào lòng nàng.
Cự long đang ngăn chặn ở hoa âm trơn nước chậm rãi rút ra ngoài, huyệt thịt mẫn cảm co giật siết căng, ngay cả Nhiễm Diên cũng cảm nhận được sự hút chặt chẽ này, hơi thở yêu kiều hổn hển thử buông lỏng hơn, để dị vật đang lún sâu trong cơ thể thuận tiện lui ra ngoài.
Chỉ nghe một tiếng "bạch" khác lạ, hai bộ phận thầm kín tách nhau ra, mật động không thể khép lại cùng miếng hoa môi run rẩy, một đợt sóng trắng bạc hỗn hợp tiết ra, áo gấm dưới tấm mông xinh đẹp của Nhiễm Diên lại bị thấm ướt.
Quý Thịnh thỏa mãn liền nằm xuống cạnh Nhiễm Diên, ôm nàng vào lòng, hô hấp ồ ồ dần hồi lại sau cơn khoái lạc mãnh liệt, nắm lấy ngón tay ngọc mềm mại của nàng mà nhìn ngắm, nhìn màn trướng trên đỉnh đầu, bỗng nhiên nói.
"Mẫu thị có ý muốn ta lập con gái Trịnh bá thúc làm hậu."
Âm thanh du dương còn có chút lười biếng từ tính, Nhiễm Diên khiên cưỡng đặt gò má đỏ ửng trên lồng ngực nóng bỏng to lớn của hắn, vừa nghe tiếng tim đập mạnh mẽ, vừa uể oải cười: "Nghe nói con gái Trịnh thúc là tuyệt thế giai nhân, còn là con gái do Trịnh bá phu nhân sinh ra, đại vương có thể cân nhắc."
Năm đó nước Chu vừa lập, lấy vai vế của công hầu bá tước phong chư hầu, như Trịnh quân ở vai vế bá, vì vậy gọi Trịnh bá, mà Yến quốc vốn là hậu vị, thời của Khang công cha lão Yến vương, Chu thiên tử đã yếu kém vô cùng, Yến quốc noi gương Sở Tấn tự lập thành vua. Ban đầu còn bị không ít người trong Chu Lễ mắng nhiếc, mãi tới giờ, Yến quốc mạnh mẽ đã không kẻ nào dám đối đầu, lúc các nước nhắc tới, đều gọi một tiếng Yến vương, chứ không phải Yến hậu.
Mày kiếm anh tuấn của Quý Thịnh khẽ chau, bàn tay nắm lấy năm ngón tay mềm mại của nàng bỗng nhiên lạnh giá, nâng cằm nàng lên, nhìn ngắm đôi mắt sáng đẹp khiến nam nhân điên cuồng ấy, đáy mắt long lanh sáng trong, dường như chiếu rọi cả hắn trong đó.
Đáng tiếc, không có vẻ đau thương mất mát hắn chờ đợi.