Bệ hạ, không thể

Chương 32: Tinh dịch, mật nước lẫn lộn đầy trong tử cung 
 
Quả nhiên, cảm giác giao hợp bên ngoài này không giống bình thường. Lấy trời làm màn lấy đất làm giường, đè lên nữ nhân mình yêu dưới sự chứng kiến của trời đất, làm cho nàng chảy nước không ngừng, kêu khóc cầu xin, Quý Thịnh cảm thấy sự thỏa mãn sảng khoái trước nay chưa từng có. 
 
“A a ~ Không cần nữa, không cần nữa ~”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hung khí to lớn bá đạo đâm vào phịch phịch khiến mật huyệt mềm mại của Nhiễm Diên không chịu nổi thừa hoan, hoa kính hẹp tối bị ma sát run rẩy, siết chặt cự long cứng rắn đầy gân xanh tiết ra dâm thủy, nơi nhị hoa yếu ớt bị đâm không ngừng càng thêm nóng ngứa.
 
“Khó chịu quá… ư!”
 
Đôi mắt đẹp ửng hồng, hơi nước nhè nhẹ quẩn quanh, thỉnh thoảng bị đâm đến kêu lên yếu ớt run rẩy, hai tay còn bị trói lên đỉnh đầu, nơi cuộn trào mãnh liệt lay động. Nhiễm Diên thở dốc mơ màng nhìn phía chân trời xanh biếc không gợn mây, trong tầm mắt chỉ còn hoa anh đào bay lượn đầy trời.
 
“Chỗ này của A Diên bị ta đâm chặt đầy rồi, có phải trướng rất khó chịu không? Ngoan, ta còn chưa đút cho nàng tinh dịch, lát nữa còn căng hơn.”
 
Nộn huyệt ngập nước thắt chặt, không theo tiết tấu hút lấy gậy thịt, cảm giác trơn trượt mất hồn kỳ diệu, hắn lấy hết bản năng ôm vòng eo nhỏ nhắn trắng ngọc của Nhiễm Diên, dồn sức ưỡn người, nàng bị đâm nước mắt như rèm châu rơi không ngừng.
 
“Nàng phải biết, nàng càng khóc, ta càng muốn ra sức làm nàng.”
 
“Ư ư! Đồ khốn!”
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhiễm Diên lúc này thực sự cực kỳ xinh đẹp.
 
Cho dù khóc, má lúm đồng tiền tuyệt mỹ cũng không giấu được ửng hồng, lộ ra một chút khoái cảm và bất lực hắn mang đến cho nàng, mái tóc đen nhánh như tơ tán loạn trên mặt đất, quần áo trên người mở ra hỗn loạn, dưới xương quai xanh tinh xảo lả lướt là ngực nhũ mềm mại đẫy đà.
 
Đặc biệt là bụng dưới bị hắn dùng dương vật không ngừng đâm vào, bụng phẳng lì trắng nõn cộm lên, mấy đóa anh đào phấn hồng lặng lẽ rơi xuống, cánh hoa màu hồng, da thịt sắc tuyết.
 
Chỉ tăng thêm phần thanh cao thoát tục, đẹp đẽ vô song, dụ dỗ Quý Thịnh không nhịn được bằng đủ cách dùng ngón tay dịu dàng phác họa đường cong đẹp nhất thế gian.
 
Vừa rồi quy đầu còn đi vào xung quanh, lúc này đã nhắm ngay cửa tử cung khép kín, tiếng nước phạch phạch dâm mị, cổ tử cung còn chặt hơn hoa huyệt bị đâm bất ngờ, không kịp phòng bị nới rộng miệng.
 
“A ~ Sâu quá ~ Đau quá ~”
 
Hành lang đáng thương đã sớm bị cự long to dài cắm xuyên đến tận cùng, lớp lớp tường thịt mềm mại đầm đìa bị khoái cảm đánh úp, vốn đã đến điểm giới hạn, đột nhiên bị đâm như vậy làm cho cổ tử cung mềm yếu dồn lại, thứ trướng đầy đáng sợ càng đi sâu vào, Nhiễm Diên đột nhiên cay mũi, trong tiếng kêu dâm mị chói tai, hai chân nõn nà đã quấn lấy thắt lưng Quý Thịnh từ lâu.
 
“Đừng… đừng đâm nữa, đừng đâm nữa!”
 
Nàng điên cuồng lắc đầu kêu khóc, hoàn toàn không chịu nổi cao trào khoái cảm sắp nhấn chìm, toàn bộ con đường mật mút chặt dương vật co bóp một trận mãnh liệt, độ co thắt siết chặt này đủ để khiến nam nhân mất khống chế, may mà sức chịu đựng của Quý Thịnh kinh người mới nhịn được cảm giác muốn bắn tinh.
 
“Muốn bắn ra không? A Diên lúc nào cũng nhanh như vậy, thật không ngoan.”
 
Đôi mắt sâu thẳm như chim ưng nhuốm đầy tình dục, môi mỏng khẽ cong hiện ra chút ý cười khiến người ta sợ hãi, Nhiễm Diên đang tiếp nhận khoái cảm đục khoét tận xương, không kịp đẩy hắn ra.
 
Quy đầu cắm ở miệng cổ tử cung động nhiên xông vào, to lớn kinh khủng mang theo dâm thủy mạnh mẽ xâm nhập, đầu thịt to bằng nắm tay trẻ con đâm thẳng vào trong tử cung!
 
Một kích trí mạng này đâm Nhiễm Diên ngửa đầu, vô lực há miệng nhưng không phát ra được một chút âm thanh, đôi mắt đẫm nước lấp lánh tràn ngập hoảng sợ.
 
Gậy thịt gần như xỏ xuyên qua tử cung mạnh mẽ đóng nàng ở tại chỗ, đang lúc rùng mình run rẩy, nàng trơ mắt nhìn Quý Thịnh vươn tay dán lên chỗ chiếm hữu nàng gồ lên ở bụng dưới. Muôn vàn luồng điện tụ hội lan khắp toàn thân, bộ não chậm chạp của nàng hoàn toàn không có chút phản ứng.
 
Hắn khẽ ấn một cái, chỗ sâu trong con đường mật run lên, tức khắc trào ra như sóng triều, đáng tiếc lại phun ra dâm thủy tràn đầy, toàn bộ bị cự long của hắn chặn lại, tắc trong hoa huyệt.
 
Nhiễm Diên lảo đảo sắp ngã xuống đất, thân ngọc hơi co giật, lông mi dài run rẩy đóng chặt đôi mắt, nước mắt nhuộm gò má hồng càng thêm diễm lệ, hô hấp dồn dập yếu đi, nàng đã ngất rồi.
 
“Chậc chậc, như vậy đã không chịu nổi? Hừ, mút dâm đãng biết bao, tất cả đều là nước.”
 
Quy đầu nóng bỏng chiếm cứ tử cung mềm mịn, Quý Thịnh mới khẽ động nhẹ, côn thịt chèn chặt hành lang lập tức bị mị thịt bốn phía bóp run lên, bốn bề tuôn ra dâm dịch nhờn dính, thủy dịch đều trào về phía miệng hoa huyệt ứ máu, nhưng lại càng thêm nhiều mật dịch bị hắn chặn lại ở nơi sâu nhất.
 
Nghe tiếng rên rỉ nức nở yếu ớt như mèo sữa của Nhiễm Diên, mồ hôi nóng thấm ra càng nhiều trên vầng trán tuấn mỹ của Quý Thịnh.
 
“Ưm hừ…”
 
Toàn Thân Nhiễm Diên đau xót vô cùng, dường như tất cả sức lực đều bị rút đi hết, nàng bị một dòng dịch nóng đáng sợ làm tỉnh, cái đâm mang theo tiếng nước vang dội vẫn còn tiếp tục, cố gắng mở mắt, chỉ nhìn thấy khuôn mặt tà mị của Quý Thịnh đang gần trong gang tấc.
 
“Cắm sâu như vậy, A Diên có cảm nhận được không?”
 
Hơi thở nặng nề ngang ngược mang theo khí lạnh nhàn nhạt phả lên khuôn mặt ngọc của nàng, hắn dịu dàng vén sợi tóc thấm ướt mồ hôi của nàng lên, lưu luyến hôn từng cái lên mặt nàng, dường như muốn đánh thức nàng.
 
“Trướng… trướng quá ~ a ~”
 
Vừa nói xong, hắn lại thâm nhập, cự long thô to đâm vào, trong tử cung càng tràn đầy nước, miệng đàn hương của Nhiễm Diên kinh ngạc khẽ mở, đầu lưỡi hắn thừa cơ lấp đầy, ngậm đôi môi còn diễm lệ hơn anh đào, mút nước miếng ngọt ngào của nàng.
 
Sau khi nàng bất tỉnh, Quý Thịnh cởi chiếc váy trói ở cổ tay nàng, tiếp nhận hai lần tinh dịch phun trào, trong tử cung tràn đầy lẫn lộn tinh dịch và mật nước, khiến bụng nhỏ của Nhiễm Diên trướng phình lên.
 
“Tại sao lại khóc?” Rời khỏi miệng nhỏ đỏ thắm của nàng, môi mỏng Quý Thịnh hôn lên giọt lệ ở khóe mắt nàng.
 
Bụng nhỏ trướng lên vừa xót vừa đau, Nhiễm Diên đương nhiên không chịu nổi, nằm dưới thân Quý Thịnh không run rẩy, tiếng khóc yếu đuối khẩn cầu: “Rút… rút ra ngoài đi, khó chịu quá ~ ư!”
 
Quý Thịnh rất thích bộ dạng nàng bị chà đạp khóc lóc thảm thương như vậy, xoa khối ngọc trước ngực nàng, cử động eo, côn thịt thô điên cuồng đâm thẳng vào khiến hành lang tê dại.
 
“Rõ ràng là A Diên tham ăn, tiểu dâm phụ, hẳn là còn có thể ăn thêm tinh dịch của ta nữa, đợi lát nữa bắn vào rồi mới rút ra.”
 
Giọng nói mang theo tiếng cười dâm tà, hắn cúi người đè xuống vai nàng rút ra đâm vào, từ trên nhìn xuống Nhiễm Diên khóc thảm thương, thể xác và tinh thần đều vô cùng sung sướng.
 
Phịch phịch phịch!
 
Nhanh chóng đâm vào tử cung, dâm thủy bắn ra không kể xiết, chỉ thấy chiếc váy lót dưới thân Nhiễm Diên bị thấm ướt một mảng lớn. 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui