Bệ hạ, không thể

Chương 37: Làm trướng đầy chỗ này của A Diên
 
Bàn tay thô ráp rút ra, trong hành lang trơn trượt đột nhiên có một cơn ngứa quái dị, trực giác nói với nàng là do viên thuốc kia đang tác quái, khiến cơ thể trần truồng trắng trẻo co rúc trong áo ngủ bằng gấm. Trên lớp tơ lụa phi la huyền điểu, nàng như cây mẫu đơn đẹp nhất trong vườn, khiến người ta không thể rời tầm mắt, đẹp đến chấn động.
 
"Đó... đó là thuốc gì?" Nàng nhìn Quý Thịnh đầy nghi hoặc không thôi, nhưng tên đó vẫn ung dung ngồi bên giường, nhìn ngắm cảnh khiến người ta xấu hổ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thanh âm gấp gáp kiều mị đã hơi khô khan, nắm dương vật giả to lớn dài năm, sáu tấc, Quý Thịnh liếc mắt nhìn đôi mắt sáng như hoa đào của nàng, tà mị cong môi: "Dĩ nhiên là thứ tốt có thể khiến nàng thoải mái rồi."
 
Biến hóa trên người càng rõ, Nhiễm Diên dĩ nhiên không ngu ngốc tới độ không biết xuân dược là gì.
 
"Ngươi đồ đê tiện.... Ưm ~"
 
Một tiếng mắng vội vã tức giận còn chưa nói xong, nàng liền áp lấy bụng dưới đang rung lên, bên trong âm đạo đang trải qua một cảm giác khó chịu chưa từng có, một dòng điện âm thầm dấy lên, mỗi tấc huyệt thịt dường như đều trở nên dâm dục kiều mị.
 
Nàng bắt đầu trở nên không thể khống chế bản thân, cả người như bị ngọn lửa nóng ùn ùn đốt lên, nóng đến mức nàng xoay qua xoay lại.
 
"Á! Đồ, đồ khốn nạn!"
 
Đôi mắt đẹp ướt đẫm như say sưa, vẫn không ngừng mắng Quý Thịnh, hai cái chân thon dài trắng trẻo khó khăn cuốn lấy nhau rồi run lên, mảnh thịt hoa đỏ bừng giữa hai chân nửa ẩn, đang ướt át tới mức mắt thường cũng thấy được.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Luồng nước nóng ngứa ngáy từ sâu trong hoa huyệt cứ thi nhau chảy ra, tiếng ong ong choáng váng bên tai cũng bị áp đi bởi tiếng tim đập thình thịch do dược lực ăn mòn, giọt mồ hôi lấm tấm khắp trên người trắng trẻo ngọc ngà, đường cong uốn lượn duyên dáng hồng ửng, cảnh xuân kiều diễm mê người.
 
"Ối ưm ..."
 
Sự trống trải mạnh mẽ khiến Nhiễm Diên như đang đói sôi sục, nhưng không phải thèm ăn, mà là muốn thứ dâm tà chết tiệt đó, nức nở cắn vào góc gối thêu. Lúc nhiệt độ tăng cao, nàng căn bản không dám nhìn về phía Quý Thịnh, chỉ lo không nhịn được mà lao vào người hắn.
 
"Muốn à?"
 
Cũng không biết thứ thuốc đó làm từ gì, dược hiệu mạnh tới vậy, ban đầu là khô nóng cuồn cuộn, dần dần, là sự tê dại thiếu thốn cắn nuốt xương khớp, càng khao khát lâu, dục vọng càng mãnh liệt.
 
Đại não tê liệt vừa nghe thấy tiếng nói trầm thấp mê hoặc của nam nhân, phòng tuyến mỏng manh của Nhiễm Diên chút nữa đứt đoạn.
 
"Ngươi ... ngươi cút đi! Ưm ư ~"
 
Lúc này Nhiễm Diên đã nhoài người trên giường, cái mông nhỏ tròn trịa trắng trẻo vểnh cao không ngừng đong đưa eo thon, tiếng khóc nức nở thảm thiết khiến lòng người ta ngứa ngáy, nàng vẫn mạnh miệng không chịu xin tha.
 
"Đã kẹp chặt vậy rồi, còn ướt như vậy, chậc, xem ra A Diên rất thích cách trừng phạt này."
 
Chung quy thấy nàng khó chịu, Quý Thịnh đang tức giận cũng bớt vài phần hiểm độc, vươn ngón tay đầy ham muốn đâm vào cái mông ngọc đang nâng lên cao vút, đi theo da thịt non mềm đang run rẩy, dâm tà chụp lấy khe mông trắng như tuyết. Lúc lòng bàn tay miết lên trên cúc huyệt đóng chặt, Nhiễm Diên đang cúi mình bỗng nhiên hô lên the thé.
 
"Đừng! Đừng chạm vào đó, á ~"
 
Nàng hiển nhiên đã chịu tới cực hạn, giọng trong trẻo rên rỉ yêu kiều mang vẻ nức nở vô lực, thân thể căng cứng xinh đẹp cong lên đường cong ưu mỹ bỗng nhiên ngã xuống, hai chân vung rộng nằm nhoài trên áo ngủ bằng gấm ngổn ngang, trên dưới đều dâm đãng kích động.
 
"Ưm a~"
 
Quý Thịnh ở vị trí này nhìn không sót gì chỗ giữa hai chân nàng, cửa mình trắng trẻo múp máp run lên, huyệt thịt đỏ tươi ẩn hiện, lại một lớp thủy dịch trong suốt trào ra ngoài, hương vị dâm mị lại tản nhanh vào không khí.
 
"Nhất định đang thèm khát thứ gì đó thô to cắm vào, trướng căng chỗ này của A Diên, sau đó lại nhấp thật sâu vào tận bên trong nàng..."
 
Hắn vừa nói, vừa dùng ngón tay lướt qua bên ngoài cửa mình, song chỉ nhìn ngắm mật huyệt kiều mị ngày càng ướt đẫm, khi thì mở rộng cửa mình để nước tràn ra, khi thì vuốt ve âm hạch dưới lớp lông mao, không ngừng nói lời dâm dục, nhưng không hề đưa ngón tay cắm vào trong.
 
Nhiễm Diên thấy mình sắp điên rồi, lần đầu tiên cảm nhận xuân dược bóp nghẹt, lòng rối như tơ vò, cái cổ trắng ngần không thể ngẩng lên, lưng ngọc trắng loáng đầy mồ hôi, trong âm đạo mị thịt co rút thèm khát vô cùng.
 
Nàng không thể không chế bản thân, bắt đầu hoang tưởng về Quý Thịnh, vô cùng khát vọng có một thứ gì đó có thể đâm sâu vào hành lang, lấp đầy tiểu mật huyệt, mỗi lần nhấp vào thật mạnh, đều có khoái cảm như bay lên...
 
"Muốn... ta muốn!"
 
Nàng oan ức yêu kiều kêu lên đầy vẻ xuân ý, thanh âm ngọt như mật thật khiến nam nhân say lòng. Quý Thịnh đành nhìn thứ cộm lên giữa háng mình, không biết lần này là trừng phạt ai.
 
"Ngoan, gọi tên bản vương, nói cho ta biết, A Diên muốn cái gì?"
 
Nhiễm Diên bị ngọn lửa tình dục đốt hết lí trí, ôm gối, hai chân run rẩy muốn kẹp lấy ngón tay lạnh lẽo, bị Quý Thịnh tránh ra, mị huyệt không hút được lại tràn đầy nước dịch.
 
"Đại, đại vương ~ Á! Thịnh ~ Cho ta, cái gì cũng được hết! Ôi ~"
 
Nàng khóc không thành tiếng nói không rõ chữ, gương mặt đỏ ửng đung đưa nhìn về phía Quý Thịnh, đôi mắt mờ nước khiến nam nhân không sao chống cự được.
 
"Tiểu dâm phụ, còn nhớ tên bản vương, hửm!"
 
Vỗ cái mông mềm mại của nàng, Quý Thịnh cầm lấy dương vật giả vừa sờ vào, thứ này được làm to bằng dương vật của nam nhân, hoa văn điêu khắc thô còn đặt thêm một viên chân trâu, ngón tay gạt đi tóc đen ướt mồ hôi của nàng, hắn dịu dàng cười.
 
"Cầm cái này đút vào miệng nhỏ ở dưới của A Diên, được không?"

Bây giờ Nhiễm Diên làm sao có thể phân biệt được hay không, ngứa vào tận xương, chỉ thấy vật kia rất lớn, huyệt thịt bị dục vọng không ngừng đánh vào đã nhịn hết nổi.
 
"Đâm, mau đâm vào ~"

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui