Chương 57 : Nhồi anh đào vào trong huyệt thịt (HHH)
Hạt anh đào lớn hơi lạnh lăn trên cửa mình, dán vào mép âm hộ đang đọng dịch nước, âm đế đã bị Quý Thịnh dùng ngón tay đè xuống, quả anh đào trơn bóng kẹt trong khe thịt hồng, nhìn sao cũng khiến người ta nuốt nước bọt.
"Kẹt mất rồi, ăn thêm hạt nữa vậy."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Huyệt thịt mềm mại còn mẫn cảm vẫn lưu lại dư vị cao trào đêm qua, anh đào không quá cứng đi vào trong, cảm giác xa lạ này khiến hoa huyệt dâm dục càng thấy kì quái, sợi dịch trong suốt dâm mị, viên anh đào thứ hai thuận lợi chui tọt vào trong thịt mềm.
"Ngươi, ngươi dừng lại! Tên biến thái Quý Thịnh này!"
Nhiễm Diên bị trói cao một chân, để đề phòng vết thương trở nặng, càng khiến Quý Thịnh dễ dàng làm cái trò dâm loạn này. Viên anh đào đã được ướp băng, lành lạnh mát mát thấm vào người, trôi vào mật động ấm áp, Nhiễm Diên bị nhét đầy anh đào mặt đỏ ửng.
"A Diên đừng loạn lên, nếu như bị bóp nát ở trong, bản vương lại phải giúp nàng móc nó ra đấy."
Nói như vậy, nếu không vỡ nát ra, hắn sẽ không móc ra hả? Nhiễm Diên bây giờ chỉ muốn giết hắn, đối với mấy lời trên giường của hắn, ngay cả dấu chấm câu cũng đừng tin.
"Ta muốn ăn muốn ăn, ngươi đừng nhét vào nữa!"
Ba hạt anh đào như bạch ngọc bị nhét vào trong, mỗi hạt đều chèn ép lên nhau, chưa vào sâu huyệt mà mới ở bên rìa ngoài, viên cuối cùng vẫn ở miệng hoa, chờ bị nhét vào tiếp.
"Suỵt, chớ vội, lát nữa sẽ cho cái miệng nhỏ phía trên ăn, nhìn chỗ miệng thịt này của nàng, dâm đãng trơn mướt."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hiếm thấy vẻ đẹp kiều diễm như vậy, hứng thú của hắn dâng trào, ngón tay thon dài lại cầm một hạt anh đào đưa vào trên miệng huyệt mềm mại, đè lên viên thứ ba trong mị thịt.
"A a ~"
Anh đào như nối thành hạt ngọc xếp lên nhau hướng sâu vào trong u huyệt, thịt mềm co rút kịch liệt đã tràn ra không ít dâm thủy, từng hạt lạnh mát dần vào sâu, kích thích khiến nàng thở gấp, tim đập nhanh liên hồi, bỗng nhịn không được, mị thịt run lên kẹp nát hạt anh đào đầu tiên.
Viên anh đào ướp lạnh vỡ tan, nước mát tràn trong miệng thịt nóng bỏng, lạnh lạnh thoải mái, khiến Nhiễm Diên nổi từng cơn ngứa ngáy.
Quý Thịnh nhìn vẻ yêu kiều ai oán của nàng liền biết xảy ra chuyện gì, hạt anh đào thứ năm trong huyệt thịt bị hắn móc ra, dính dâm thủy sáng óng ánh, còn mang theo ấm áp từ trong huyệt thịt của nàng, ném hạt anh đào vào miệng, cắn nát, cả thịt quả và nước dâm đều trôi xuống bụng, dư vị thơm ngọt vô cùng.
"Mùi vị ngọt quá, A Diên cũng nếm thử đi."
Chọn một hạt khá lớn, lăn trên cửa mình tràn đầy dâm dịch, dính đầy mật nước, hắn cũng không dùng tay đẩy vào, trực tiếp cúi người dùng môi dán lên cửa mình, đầu lưỡi đẩy hoa thịt run rẩy, mút từng hạt anh đào ra, đảo quanh trong miệng, chất lỏng ngọt ngào trên anh đào bị hắn mút sạch, đứng dậy bóp cái miệng nhỏ đang ngậm chặt của nàng.
"A!"
Nước bọt kéo dài quấn quýt, một hạt anh đào cứ vậy lượn lờ giữa răng môi của hai người, mãi tới khi hàm răng Nhiễm Diên cắn nát thịt quả, Quý Thịnh mới dùng lưỡi ép nát thịt anh đào, lẫn theo nướt bọt mà đẩy sang miệng nàng khiến nàng nuốt vội ừng ực.
Trò mới mẻ này khiến hắn phát nghiện, nhiều lần liên tục, tới khi gương mặt nhỏ của nàng đỏ ửng thở dốc, cái lưỡi mềm thơm sắp tê rần, ngón tay như sen đẩy vai Quý Thịnh.
"Đừng, đừng mà... tha, tha cho ta đi..."
Ít khi nghe thấy tiếng xin tha mềm mại như vậy của Nhiễm Diên, Quý Thịnh tạm buông tha nàng, không chờ quay người tới cuối giường, hạt anh đào đã mất dấu, chắc là bị hoa huyệt ướt nước hút vào trong.
"A Diên thật dâm đãng, vừa nói không ăn, xoay qua đã tự mình nuốt vào."
Quý Thịnh vừa nói, vừa lấy anh đào lại gần, vừa cười nhấn lên hoa thịt đỏ nhạt, âm thầm kiều mị ngậm lấy viên anh đào trắng loáng to đầy, trông như hạt ngọc trai giữa môi lớn đầy đặn.
"Đừng nhét vào, căng quá!"
Cũng không biết hắn lại đút vào bao nhiêu nữa, mị thịt chịu đựng anh đào lăn vào sâu cùng, Nhiễm Diên mở môi đỏ thở gấp, chân ngọc bị treo cao càng căng ra, bờ lưng bóng loang nằm trên áo gấm đã run lên từng trận.
Huyệt thịt quá nhỏ, tới lúc Quý Thịnh đút vào viên thứ chín, anh đào trong huyệt thịt sáng bóng đã dần lăn ra ngoài, theo nước dâm cuồn cuộn trào ra cả áo ngủ gấm thêu hoa quỳnh, chỗ đó lại ướt sũng.
“Cái miệng nhỏ của A Diên không ăn được nữa, vậy phải làm sao bây giờ?”
Ngữ điệu của hắn vừa bất đắc dĩ vừa chế nhạo, Nhiễm Diên nhất thời có dự cảm không hay, cố nén lồng ngực phập phồng, trừng mắt yếu ớt nói: “Mau… mau moi ra đi ~”
Quý Thịnh nhếch môi khẽ cười, ngón tay dài du ngoạn ở nơi xấu hổ, cửa ngọc mềm mại run run, lớp thịt non đỏ ửng không còn hình dạng, hắn cởi quần ra, cự long nóng bỏng ẩn nấp lập tức ưỡn ra.
“ Không muốn! Ta không muốn!”
“Ngoan, để phu quân dùng nó chọc A Diên một chút, đợi vỡ vụn rồi mới có thể cho A Diên ăn càng nhiều quả hơn nữa.”
Nhiễm Diên còn đang lắc đầu kháng cự, Quý Thịnh đã ở trên giường, quy đầu to lớn nóng như lửa đốt thoáng chốc đã chống lên cửa mật động, vì căng thẳng sợ hãi mà huyệt thịt co thắt kịch liệt. Anh đào bỏ vào bên trong đều sắp chen ra ngoài. Quy đầu cứ đi thẳng vào như vậy, quả trắng đầy trong huyệt nhỏ lập tức bị ép vào sâu bên trong.
“A a!!”
Một tiếng rên rỉ phát ra, yêu kiều dâm mị tận xương, chỉ thấy thân thể trắng mịn của Nhiễm Diên run lên một cái, theo côn thịt tráng kiện không ngừng xâm nhập lấp đầy. Nàng ở dưới háng hắn, không kìm được run rẩy.
“Quả nhỏ đều nát rồi… Ở đây vẫn còn, thịt mềm hút thật chặt, nước tràn hết ra ngoài rồi.”
Nhiễm Diên túm chặt chăn gấm dưới thân, chỉ cảm thấy hoa kính đang bị một cảm giác chặt đầy cực kỳ đáng sợ xâm chiếm. Lúc thì trái anh đào bị nghiền nát, lúc thì quy đầu lớn không ngừng đâm vào, huyệt thịt hấp thụ côn thịt cứng rắn nóng hổi vừa xót vừa tê vô cùng. Chân trái tinh tế trơn như ngọc đeo khóa kim loại không kìm được quấn lên thắt lưng Quý Thịnh, cổ dài trắng nõn ưu mỹ ngửa cao.
Môi anh đào hơi mở, bị trướng đến không phát được ra tiếng, trên dung nhan khuynh thành là vẻ thống khổ, đôi mắt ngập nước lại giống như sảng khoái đến cực hạn. Côn thịt thô to cứng rắn vẫn đang thâm nhập, mọi tư vị chua ngọt đắng cay như vậy hỗn loạn dâng lên trong lòng nàng.
“Ư ư…”